VN88 VN88

Buông vú tôi ra đừng mút nữa, xin anh!

Cả ba cùng đứng dậy. Beck và Eric rụt rè bước ra ngoài. Tôi định bước theo thì bố nắm lấy tay tôi và giữ lại. Tôi nhìn bố thoáng ngỡ ngàng.
– Bố cần nói chuyện thêm với con, Nick.
Tôi lại ngồi xuống. Bố chờ cho đến khi anh Beck đóng cửa phòng lại rồi bắt đầu cuộc tra tấn tinh thần tôi.
– Bố muốn biết con đã yêu chưa? Bố nghe Eric nói con đã có bạn gái. Cô ấy tên gì?
– Mary thưa bố.
– Tốt. Thế sau những chuyện con đã làm cùng hai anh, con có gì khác đối với cô ấy không? Ví dụ như là hết yêu cô ấy?
– Dạ không thưa bố. Con vẫn yêu Mary.
– Vậy ý con nói mình là lưỡng tính?
– Con không biết, nhưng có thể ạ.
– Vớ vẩn và nhảm nhí, bố chỉ có thể nói vậy. Chỉ có dị tính hoặc đồng tính. Lưỡng tính là tự bản thân ta huyễn hoặc mình.
– Con đã thưa với bố là con không biết ạ
– Đúng vậy, có lẽ con còn quá trẻ. Nick. Bố muốn con hãy là một chàng trai chân chính. Bố mẹ kì vọng con rất nhiều. Con có biết không? Thêm nữa con cần làm gương cho thằng em con. Con có muốn một ngày nọ nó dẫn bạn trai về giới thiệu với gia đình mình không?
– Không thưa bố.
– Tốt. Bố biết rõ con có thể phân biệt đen trắng. Nhưng dù sao, bố cũng không muốn trách cứ con.

Ông thở dài một lượt. Tự nhiên tôi thấy thương ông bố của mình.
– Nick, điều này chưa từng ai biết. Nhưng những việc con làm cùng Beck và Eric, là những việc mà hồi còn trẻ bố cũng muốn làm!
– Ôi…
– Bố không phải là nhà nghiên cứu tâm lí đàn ông và trai trẻ. Bố không biết điều đó có xảy ra cho tất cả đàn ông trong lứa tuổi tự hoàn thiện mình hay không? Nhưng đã từng có lúc trong quá khứ, bố nghĩ mình là gay. Bố yêu mến một người bạn đến điên cuồng, bố muốn được làm nhiều điều với người đó. Thật may là bố kiềm lòng được. Bố nhận ra đó chỉ là tình cảm bồng bột. Rồi khi bố gặp mẹ con, bố quên hẳn cái anh chàng kia. Bố nghĩ những gì các con trải qua cũng giống như bố.
– Con…
– Điều bố có thể khuyên con lúc này là hãy bình tĩnh và vững vàng. Con hãy là chính mình. Được chứ?

Tôi rời phòng bố với tâm trạng nặng nề. Tôi thấy buồng và vô vọng quá. Những lời bố nói là hoàn toàn đúng. Tuy nhiên từ đáy lòng mình tôi biết là mình vẫn còn yêu hai người đó.
Tôi đi gọi phone cho Mary. Cái việc tôi định làm trong thời gian dài sau khi không gặp nhau đã bị xao nhãn vì Beck và Eric. Đã đến lúc sống đàng hoàng như trước.

Mary mời tôi đến nhà nàng chơi trong dịp sinh nhật nàng tháng sau, và tôi đồng ý. Tôi muốn đến gặp Mary càng nhanh càng tốt vì tôi tin là, khi gần bên Mary tôi sẽ quên được hai người đó.
Một cách rõ ràng, Beck, Eric và tôi đang tìm cách lẩn trốn nhau. Sau mấy chuyện đó, chúng tôi khó mà gặp nhau cho được.
Suốt ngày, Beck luẩn quẩn trong nhà. Cái tay đau của anh khiến anh bị nghỉ ngơi hầu như suốt ngày. Eric thì cứ bám trên lầu, hết vào trong phòng rồi lại vào thư viện của bố. Thế nên chỗ của tôi là ngoài đường. Tôi đi vào chuồng bò và làm thay công việc của Beck. Mấy con bò dường như đã quen hơi tôi. Chúng phát ra những tiếng kêu dễ chịu khi tôi cho chúng ăn và mắt chớp chớp tỏ vẻ biết ơn. Nhìn những bầu vú căng mọng, tôi thấy thật thèm sữa.

Trong tâm trạng buồn và u uất, tự nhiên tôi thấy thương thằng Ben quá. Chắc nó cũng rất mệt mỏi và đau khổ vì tôi. Tôi nghĩ nó rất muốn biết tin tức của tôi lúc này, nhưng nó không dám gọi về nhà tôi. Tôi muốn phone cho nó nhưng phòng chung của chúng tôi không có điện thoại. Thế là tôi xin phép mẹ và đi ra bưu điện gửi thư cho nó. Chỉ có vài chữ: “Tao khoẻ”. Đó là cái cách mà tôi nói với nó sau mỗi lần kết thúc việc giận nhau.
Lúc tôi chuẩn bị đi bộ về nhà thì một chiếc xe màu trắng, kiểu dáng hơi xưa chạy đến. Oliver đang cầm tay lái và anh nhoẻn miệng cười. Anh mời tôi lên xe.
– Anh chị về nhà lúc nào vậy?
– Sau khi đi dạo quanh vườn một chút là anh chị về ngay. Tụi anh cần sắp xếp đồ đạc.
– Em thấy anh và chị Helen dường như đã hết giận nhau. Cả hai tỏ ra rất tốt.
– Uhm… nói ra thì xấu hổ, nhưng phải cám ơn ba người. Sau khi ba người về, anh đè chị Helen xuống… Cũng chỉ vì cái tính ích kỷ và nông nổi của đàn ông. Anh làm chị ấy hết sức, và từ chống cự, buông lơi, chị ấy bắt đầu phản ứng. Tuy nhiên quả thực đó là lần thành công nhất của anh chị. Tối qua anh chị thử thêm một lần và cũng rất tốt đẹp. Anh chị đã trò chuyện và quyết định tha thứ cho nhau.

Tôi thở dài. Thêm một người nữa quay về chính nghĩa.
– Dù sao cũng xin chúc mừng anh chị.
Oliver dừng xe trước cổng nhà tôi. Trước khi tôi mở cửa, anh nói một cách hấp tấp:
– Nick. Trước khi hoàn toàn là một người đàn ông… anh quả thật… khao khát được một cái gì đó của em. Anh sẽ rất hối hận nếu không làm được điều đó. Ngày mai anh và Helen sẽ đi tuần trăng mật lần hai. Anh chỉ xin em… Một nụ hôn cũng được.
Tôi nhận ra rằng lại có thêm một người bị tôi quyến rũ. Tôi nhìn xoáy vào đôi mắt xanh lơ của Oliver. Nó hút lấy hồn tôi. Tôi khẽ nghiêng đầu về bên trái và Oliver nhào tới. Lưỡi anh đút vội vào miệng tôi, ngó ngoấy trong đó. Hai tay anh chụp đầu tôi và ghì sát nó vào anh một cách thô bạo và khao khát. Tôi muốn tan ra trong cái cảm giác có ai đó muốn chiếm tôi bằng được. Rồi bất chợp tôi nghe những lời bố nói vang lên trong đầu. Tôi cố hết sức và dứt ra được khỏi anh ấy.

VN88

Viết một bình luận