Kim nghĩ tới người chồng đầu tiên và đứa con có lẽ bây giờ đã lớn rồi. Cuộc tình đuyên học trò này, nàng đã phải trả bằng cái giá trốn nhà đi bụi đời với người tình đầu đời, mà kết quả là đứa con gái sanh ra trong cuộc sống lam lũ.
Cuối cùng, Kim cũng như chồng nàng không chịu nổi cuộc sống đây đọa nên đã quyết định xa nhau. Và anh ta đem con nàng về ở với cha mẹ. Từ đó, Kim mới thực sự là kẻ đi hoang. Nay nàng cặp thằng này, mai nàng ôm đứa khác. Thân thể gái một con, dáng đấp Âu á của nàng đã làm biết bao nhiêu ngã đàn ông hảo ngọt khốn đốn.
Bỗng Kim giật mình hoảng hốtvì có một người bất ngờ xuất hiện ngay trước mặt. Nàng lùi lại mấy bước, và chợt nhận ra y là ngã thanh niên lỳ lợm trong rạp hát không một chút mảy may xúc động trong màn biểu diễn thoát y của nàng. Kim nhình nhanh ra đâu hẻm, khúc đường còn xa quá để kêu cứu nếu người thanh niên này tấn công nàng. Kinh nghiệm cho biết, chỉ còn cách chiếu theo những gì y muốn. Nàng cố lấy bình tĩnh hỏi:
– Anh muốn gì?
Người thanh niên nhìn nàng từ đầu tới chân trong im lặng và từ từ tiến tới.
– Tôi không bao giờ mang tiền mặt trong người.
Người thanh niên vẫn nhìn nàng một cánh thật lạ lùng và im lặng. Kim lùi lại vài bước, nàng lên tiếng:
– Vàng bạc và hột xoàn trên mình tôi đều là đồ giả, chẳng đáng bao nhiêu. Nếu anh thích tôi xin tặng anh hết.
Bỗng vai Kim chạm vô tường. Nàng biết là không còn thối lui được nữa. Người thanh niên vẫn im lặng, tiến tới. Hình như y cố tình lùa nàng vô chỗ kẹt này. Chiếc thùng rác của cửa tiệm để phía sau này lớn như một toa xe lửa, che khuất mặt hẻm. Bây giờ nàng lại bị dồn vô đây thì kể như nằm trong tay tên bất lương này rồi!
Kim nhớ tới mấy tháng trước. Nàng đã bị hai tên đè ra ở quãng đâu đây. Hôm ấy trời mưa lâm râm. Chúng kéo nàngvô một góc kct. Tính thay phiên nhau hãm hiếp. Kết quả thực tức cười, cả hai ôm quần chạy chối chết. Chúng đâu có ngờ, cô vũ nữ biểu diễn thoát y ngon lành này vừn có đai đen nhu đạo, vừa có đai đem thái cực đạo nữa. Nghề biểu diễn thoát y phải tập thể thao để giữ thân thể cân đối và gọn gàng. Không nhưnhững đồng nghiệp khác, tập thể thao thẩm mỹ. Kim đã đi học võ để giữ da thịt như nghề nghiệp đòi hỏi. Cũng vì vậy, nàng rất tự tin đi trên con hẻm vắng người này. Đìêu mà không có đồng nghiệp nào của nàng dám làm nhưnàng. Nhưng đêm nay, gặp người thanh niên lạ lùng này. Tự nhiên Kim thấy mất bình tĩnh. Nàng tọc tay vô trong bóp, nắm lấy ống hóa chất tự vệ. Thứvũ khí rất lợi hại hợp pháp này chính cảnh sát San Francisco đã đề nghị Kim màng theo bên mình.
Người thanh niên đã tới sát bên Kim. Nàng đưa ống hóa chất tựvệ lên sịt thẳng vào mặt y. Kim tin rằng y phải nhẩy dựng lên, té bật ngửa ra sau, bất tỉnh ít nhất vài tiếng đồng hồ. Nhưng sự việc không như nàng nghĩ. Ngã thanh niên đưa tay vuốt mặt, lầm lỳ hỏi:
– Cái gì tê tê vậy ?
Người Kim bắt đầu run lên. Không lý ống hoá chất của nàng đã hết hiệu lực rồi hay sao. Đĩeu đó vô lý, vì nàng nhớ thực rõ là ống hoá chất này mới mua chưa đầy hai tháng mà. Đâu có lý nào như vậy được. Kim không còn thì giờ suy nghĩ nhĩeu hơn nữa. Ngã thanh niên đã tới sát bên nàng. Kim vận hết nội lực, nắm tay thực chặt. Thét lên một tiếng, đấm thẳng vào mặt địch thủ. Hình như tay nàng vừa chạm vào một vật gì mền như cao su. Người thanh niên vẫn đứng yên sừng sững trước mặt nàng. Kim xoay luôn mình, đá tốc vào bộ hạ y. Cái đá của nàng có thể vớ năm bẩy viên gạch trồng lên nhau. Nếu địch thủ bị đá trúng vô mình thôi cũng đủ gẫy năm nẩy cái xương sường chứ nói gì trúng bộ hạ như trường hợp này. Chắc chắn không ai chịu nổi đòn sát thủ nàng vừa tung ra. Nhưng y vẫn đứng đó, bình thản nhìn nàng. Tệ hại hơn nữa, bàn chân nàng bây giờ lại mắc kẹt luôn giữa hai đùi hắn. Nàng đã cảm thấy bộ phận sinh dục của đàn ông ngay ống chân mình. Mồ hôi Kim tháo ra như tắm. Nàng dựa hẳn lưng vào tường. Hai tay dang ra, bàn tay úp vô vách, cố giừ thăng bãng cho thân thể. Tâm thần Kim rối loạn. Nàng không thếnào tin được sựviệc đangxẩy ra. Dù cho tên bất lương này có là cao thủ trong làng đấm đá tới đâu thì cũng chịu được cú đấm của nàng là cùng. Chứ không thế nào y lại đưa cả bộ hạ ra hứng lấy cái đá ngàn cân của nàng như thế,mà không hề nhãn mặt lại hay sao?
Bỗng nàng để ý chiếc bóp còn đeo lủng lẳng bên hông đã mở ra,lúc nàng lấy ống hoá chất tự vệ. Trong bóp còn một con dao bấm,nàng lấy được của hai tên nhóc hôm chúng tính đè nàng ra. Với một cử động thực lẹ làng, Kim thọc tay vô bóp lấy con dao. Bật lưỡi thực nhanh và lấy hếtsức đâm thẳng vô bụng ngã thanh niên. Một tiếng “rắc” khô khan vang lên, lưỡi dao gẫy làm hai. Cán dao còn nằm trong tay Kim, nửa kia dính cứng trong bụng ngã thanh niên nhưng y vẫn fâm lỳ đứng trước mặt nàng, trong khi tay Kim đau như chạm phải lửa? Và một lúc sau, y lấy tay rút lưỡi dao ra, ném mạnh ra phía sau. Tiếng thép rít lên trong đêm nghe rợn người. Lưỡi dao cắm sâu vào vách tường đối diện như chui vào một vách gỗ mục.
Thời gian như ngưng đọng. Không gian loãng ra. Kim cảm thấy đầu óc mình bầy nhầy và thân thể như nhão ra. Nàng từ từ đổ xuống như một xác chết. Nhưng người thanh niên đó đã đưa tay giữ nàng lại. Y từ từ cởi hàng nút áo phía trước ngực Kim ra. Cử chỉ của y thực chậm như một chú mèo đang vờn con chuộc nhỏ run rẩy trong tầm tay. Chẳng mấy chốc, bộ ngực trần trụi, núi lửa của nàng bật ra khỏi áo lót. Hắn im lặng đứng nhìn rồi bất chợt cặp mắt sáng lên long lanh. Miệng từ từ há lớn. Hai chiếc răng nanh dài như nanh heo rừng lồ lộ.