VN88 VN88

Anh ơi anh em còn trinh, đừng làm em đau nha anh

Đêm tân hôn, mở cửa phòng, để cho Đào bước vô trước. Hưng đóng cửa, gài then và khóa cẩn thận. Chàng quay qua, ôm cứng lấy nàng, hôn lên miệng Đào ngay. Bộ áo cưới lùng bùng tuy vướng víu nHưng không làm cho chàng bận tâm. Phải thú thực, từ khi quen Đào tới tối nay. Đây là lần đầu tiên Đào để cho Hưng hôn nàng mạnh bạo như vậy Từ trước tới giờ, nàng chỉ để cho chàng hôn trên má, và có vài lần Ht~g tiến mạnh hơn, Đào cũng chỉ để cho chàng hôn phớt nhẹ trên môi mà thôi.

Tối nay, vừa ôm lấy nàng là Hưng đã háo hức núc chặt lấy lưỡi người vợ mới cưới, làm cho nàng run rẩy thẹn thùng tới đỏ mặt, tim nàng đập thình thịch. Đào thì thầm như muốn khóc khi bàn tay Hưng lần qua cổ áo, rà lên bộ ngực trần trụi của nàng.

– Anh ơi… tắt đèn đi nhe. Em mắc cỡ quá à.
Hưng cười hì hì.
– Bây giờ em đã là vợ anh rồi. ở đây lại chẳng có ai. Trong đêm tân hôn này mà em còn mắc cỡ gì nữa.
Đào vuốt nhè nhẹ lên má Hưng thì thầm.
– Anh làm em sợ quá hà.
– Anh có làm gì đâu mà em sợ. .
Đào cười khúc khích, nói nho nhỏ.
– Còn nói không làm gì nữa à. Bàn tay anh kia kìa.
– Thì bây giờ em là vợ anh rồi mà.
– Nhưng em sợ quá hà.
– Sợ cái gì chứ.
– Coi kìa… anh còn làm bộ hỏi nữa hả. Tắt đèn đi anh.
– Thôi thì tắt cũng được, nhưng phải để ngọn đèn bàn anh mới chịu đó.
Biết là không thế nào đòi hỏi gì hơn được nữa. Đào nũng nịu nói.
– Em chìu anh đó. NHưng chút nữa không được làm dữ người ta đó nghe.
– Em có biết là cả năm nay, từ ngày quen em tới giờ, em chưa cho anh mò vô người em hay sao.
– Bộ anh không biết là đời con gái chỉ có một lần. Làm sao em dễ dàng như vậy được. Nhưng mà tắt đèn đi đã anh ơi.

Hưng ẵm bổng Đào lên, đặt nàng lên giường. Nhoài mình bật cây đèn đọc sách trên bàn cạnh giường, rồi với tay tắt ngọn đèn điện giữa phòng. ánh sáng bị hạn chếbởi cái chụp đèn làm căn phòng như nhỏ hẳn lại. Thân thể chàng nóng hừng hực. Không hiểu vì những ly rượu nơi tiệc cưới hay vì thân thể căng tròn của người vợ mới cưới trong đêm tân hôn này. Chàng kéo mạnh hàng nút áo trước
ngực Đào làm nàng ré lên, ôm cứng lấy chàng. Hưng cười hì hì, tụt xuống, hôn lên vùng thịt trắng ngần lồ lộ của vợ.
Đào rung rẩy, thì thầm.
– Anh ơi… đi tắm cho khỏe đã nghe anh. Từ sáng tới giờ mệt mỏi quá rồi.
Hưng vẫn vục mặt trên da thịt Đào, nói:
– Anh không có mệt đâu mà…

Đào kéo Hưng lên, hôn vô miệng chàng. Chiếc lưỡi nàng lùa qua môi Hưng làm chàng thích thú tới ngẩn ngơ. Đây là lần đầu tiên từ ngày quen Đào tới giờ, nàng chủ động như vậy. Hưng vội vàng ngậm lấy núc thật chặt.

Bàn tay chàng mạnh bạo lùa hẳn vô trong ngực áo nàng. Làn da mịn màng ấm áp làm cho người Hưng nóng lên hừng hực. Chàng siết thực chặt tấm thân căng đầy này trong tê dại. Ngay lúc ấy, Đào với tay ra sau, tắt ngọn đèn bàn mà Hưng cũng không có phản ứng gì, vì chàng còn mải mê vục mặt vô vùng da thịt ngát hương của nàng.

Bóng tối chụp xuống làm cho Đào mạnh dạnh hơn. Nàng trườn mình khỏi bộ áo cưới như một con sâu bướm chui ra khỏi tổ kém. Quần áo Hưng cũng đã bật tung ra tự bao giờ. Hai thân xác cuộn tròn lấy nhau, lăn trên nệm.

Đã gần một năm rồi, Đào háo hức thèm muốn những cảm giác điên cuồng này, nhưng nàng bắt buộc phải hạn chế sự thèm khát vì đã tới lúc phải tạo dựng một nếp sống để giữ thể diện cho gia đình, cũng như chính bản thân mình. Bởi vì dù cho cuộc sống nàng có nổi loạn tới đâu thì với danh giá và địa vị của cha mẹ từ trước tới nay trong cộng đồng, Đào không thể nào có một sở hở gì làm cho những
người thân yêu nhất của nàng đau khổ vì sự nổi loạn thân xác của mình được. Hôm nay nàng mới có cơ hội bộc phát trở lại trong danh chính ngôn thuận với người chồng học giỏi, con nhà danh giá này. Cũng vì thế mà mấy tháng trước đây, Đào đã phải khép mình lại như một cô gái hiền ngoan chưa biết đời là gì, để mồi chài cho bằng được con nai tơ còn đang ngơ ngác trước cuộc sống này.

Nàng đã đóng trọn vai trò mình muốn và tối tân hôn này có lẽ là màn kết thúc. Cũng vì vậy mà sau phút điên dại vì thèm muốn, Đào lại phải làm bộ sợ sệt, rên rỉ.
– Anh ơi anh… đừng làm em đau nhe anh. .

VN88

Viết một bình luận