Có một điều làm Lan thắc mắc không ít. Tại sao cả mấy tiếng đồng hồ rồi mà Hưng cũng không đòi hỏi gì thêm. Chàng chỉ chờn vờn trên da thịt nàng, mặc dù thân thể chàng đã nóng như lửa. Lan càng cố kích thích Hưng bao nhiêu, người chàng lại càng trơ trơ ra hơn nữa. Cho tới thực khuya. Lan rủ Hưng vô nhà ngủ. Chàng theo nàng ngay. Có lẽ sương đêm bắt đầu lành lạnh. Cả hai mò mẫm trở về nhà.
Mấy đứa nhỏ hình như đã ăn uống no nê. Chúng giăng mùng chung vào giường ngủ tự hồi nào. Hưng hỏi:
– Mẹ con em ngủ chung trên chiếc giường này à?
Lan gật đầu nói:
– Dạ, giường cũng rộng lắm anh ạ.
Nói xong, Lan chung vô mùng đẩy con bé lớn xuống dưới chân. Kéo hai đứa nhỏ nằm sát vào phía trong, rồi nàng nằm kế chúng để Hưng một khoảng thật rộng phía bên ngoài.
– Anh nằm xuống đây đi, còn nhiều chỗ lắm mà. Đây là lần đầu tiên trong đời, Hưng nằm trên một chiếc giường có tới năm người. Chân chàng hơi dài nên đụng
vào cẳng con nhỏ lớn đang nằm phía đưới chân. Nó rụt chân lại, nằm co người lọt thỏn vào phía dưới chân hai em và mẹ. Nếu chân Lan duỗi thẳng, có lẽ cũng gác lên bụng con bé, nHưng nàng cũng co chân lại, gác lên mình Hưng. Chiếc giường vừa vặn cho năm người nằm khít khao. Tự nhiên Hưng thích thú với sự xếp đặt của Lan. Chàng mỉm cười trong bóng tối.
– Em khéo xếp đặt quá hén.
Lan hôn nhẹ vô môi Hưng nói.
– Người ta nói:”Khéo ăn thì no, khéo co thì ấm” phải không anh?
Hưng cười thành tiếng.
– Em cũng khéo ví von, hay quá hả.
Lan cười khúc khích. Tự nhiên Hưng thấy Lan hồn nhiên như một đứa trẻ, thực vô tư. Cười nói với nhau một lúc nàng lịm đi trong giấc ngủ hồi nào Hưng cũng không hay. Hai tay nàng vẫn ôm cứng lấy chàng.
Có lẽ không quen ngủ cái kiểu tập thể này nên Hưng không thế nào nhắm mắt được. Chàng trằn trọc mãi cho tới quá nửa đêm mới thiu thiu vào giấc ngủ. Bỗng gió thổi ào ào phía ngoài, trời trở nên lành lạnh. Những âm thanh của cây lá lào rào thực lạ tai. Bỗng Hưng thấy rờn rợn. Chàng nín thở nằm thực yên. Bên dưới hình như có một bàn tay nhỏ nhắn đang vuốt ve nhè nhẹ trên bàn chân chàng. Lúc đầu, đôi bàn tay ấy còn rụt rè, chỉ để trên chân Hưng. Sau mạnh bạo hơn, nó bắt đầu vuết ve nhè nhẹ bên dưới. Rồi từ từ lần lên trên. Hưng đã bắt đầu nghe thấy tiếng sột soạt và bàn tay từ từ di chuyển lên tới đầu gối chàng. Quần áo Hưng đã bị Lan cởi ra hết và đạp xuống dưới chân giường từ lâu. Thân thể trần trụi nghe rờn rợn khi bàn tay nhỏ bé đó lần mò lên trên mỗi lúc một táo bạo hơn.
Hình ảnh cô gái tóc vàng và bàn tay của cô ta hiện ra thực rõ trong đầu chàng. Hưng bắt đầu run lên. Những cảm giác ngây ngất nhưng ớn lạnh tràn lan khắp cơ thể. Người chàng cứng lại. Hưng ôm Lan thực chặt. Chàng rít lên nho nhỏ…
Máy móc đã được Hưng và’Tiến lôi ra xếp đặt đâu vào đó trong chiếc phòng rộng nhất của căn nhà. Hưng cũng đã mướn thợ mộc đóng một số kệ và bàn làm việc hẳn hoi, căn phòng ngủ này bây giờ trở thành phòng thí nghiệm cho phái đoàn làm việc thật đầy đủ và tiện nghi. Hai anh chàng kỹ sư Mỹ cũng đã tới nơi. Mọi việc kể nhưbắt đầu ổn định. Bây giờ công việc nghiên cứu phải tiến hành gấp rút để gửi những kết quả thu lượm được đầu tiên về cho hãng.
Mấy hôm nay, Hưng bắt đầu thu lượm những mẫu cát ở quanh vùng. Có lẽ chàng phải ra mấy hòn đảo ngoài biển lấy thêm mấy mẫu cát nữa về nghiên cứu.
Mặt trời đã lên thực cao. Hưng vào phòng thí nghiệm cho mọi người biết chàng đi lấy cát ở ngoài khơì. Tiến và hai anh chàng kỹ sư Mỹ phải ở nhà phân tích những mẫu Cát đã Có. Chỉ có Jean muốn theo Hưng ra ngoài đảo định vẽ một bức tranh tại đó. Hưng bằng lòng cho nàng theo. Jean hí hửng xách túi đồ nghề theo chàng. Ra Cầu Đá mua ít đồ ăn xong. Jean hỏi Hưng.
– Anh Hưng à, mấy bữa nay anh ra ngoài có quen ai có thể làm mẫu cho em vẽ được không?
– Jean muốn mướn người mẫu như thế nào?
Jean nheo mắt nhìn ra biển nóị:
– Em định vẽ một cô gái đang nghịch cát trên bãi biển.
– Khoảng bao nhiêu tuổi thì được?
– Tuổi tác không thành vấn đề. Miễn là thân hình nhỏ nhắn một chút là được.
Hưng mỉm cười nói.
– Ở cái xứ này, kiếm mấy người mập thì khó, chứ mấy cô nàng nho nhỏ thì thiếu gì.
Jean vui vẻ nắm lấy tay Hưng.
– Vậy anh giúp em nhé.
Hưng gật đầu. Chàng nhớ tới gia đình Lan và mấy đứa con nàng.
– Vậy anh đưa em tới gia đình này. Họ có một mẹ và ba đứa con, em muốn lựa ai cũng được.
Jean mừng rỡ bá lấy cổ Hưng hôn mạnh lên môi chàng.
Hưng cười bảo Jean.
– Tiến mà thấy em hôn anh cái kiểu này, coi chừng nó ném em xuống biển đó.
Jean cười ngả ngớn.
– Lúc ấy em kéo anh theo luôn.
Hưng nheo mắt nhìn Jean, nói:
– Sao em khôn quá vậy.
Jean ghé sát vô tai Hưng nói nho nhỏ.
– Bộ anh không thích em hay sao?
Hưng bóp mạnh tay Jean cười lớn.
– Em có chồng rồi mà còn ghê quá đi.
Nói xong, chàng ngoắc hai chiếc xe Honda ôm đậu gần đó, nhờ họ chở tới nhà Lan. Xe vừa đậu lại, mấy đứa trẻ đã túa ra reo hò ầm ỹ. Chúng nhìn thấy Hưng đi với Jean nên tò mò nhìn nàng đăm đăm. Lan cũng vừa chạy ra, nàng ngạc nhiên hỏi.
– Ủa, anh Hưng. Hôm nay anh đi đâu mà tôi đây sớm quá vậy?