Chúng tôi đang “hành động” thì anh Quân đi vào ….Thấy chúng tôi “xà nẹo” một cách đắm đuối anh thẫn thờ đứng nhìn, và thèm thuồng! Anh Quân cuời khì một cái rồi buớc lại kéo tôi ra, chị Hà vẫn đứng đấy! Anh cũng trần truồng như chúng tôi từ lâu . Anh đứng sát lại phía chị Hà lấy tay vác một chân chị ta lên rồi anh đẩy nguyên con cu vào lồn chị . Chị Hà rên lên sung suớng . Anh Quân đứng nắc “bạch bạch!” làm tôi thấy ghen tuông họ! Chị Hà bèn bảo anh Quân:
Vẻ mặt của Tuyết khi mút dái Khang thật dâm dục
Dừng một tí! Hãy cho Huơng vào cuộc luôn. Phải dạy cô ta biết “trụ ba chân vạc” là gi!
Anh Quân đồng ý ngừng rồi kéo con cu ra. Chị Hà bảo tôi leo lên cái kệ bồn tắm ngồi dạng chân ra. Còn chị thì qùy gối chổng mông trên sàn nhà, anh Quân từ sau đâm thẳng vào háng chị mà chơi “chân vạc”!
Chúng tôi la hét ùm nhà, tôi rên rỉ khi chị Hà liếm lồn tôi, còn anh Quân thì gầm gừ như con sói dữ từ sau chị Hà . Cuộc truy hoan mây mưa giữa ba chúng tôi càng lúc càng sôi nổi . Chị Hà đổi chỗ cho tôi, còn tôi lại phải qùy gối chìa mông ra sau cho anh Quân chơi kiểu chó . Anh Quân biết tôi đã mệt nên anh nắc nhẹ nhàng và đều đặn làm tôi thấy thoải mái vô cùng . Chị Hà dạng háng ra cho tôi mút lồn .
Chúng tôi la hét ùm nhà, tôi rên rỉ khi chị Hà liếm lồn tôi, còn anh Quân thì gầm gừ như con sói dữ từ sau chị Hà . Cuộc truy hoan mây mưa giữa ba chúng tôi càng lúc càng sôi nổi . Chị Hà đổi chỗ cho tôi, còn tôi lại phải qùy gối chìa mông ra sau cho anh Quân chơi kiểu chó . Anh Quân biết tôi đã mệt nên anh nắc nhẹ nhàng và đều đặn làm tôi thấy thoải mái vô cùng . Chị Hà dạng háng ra cho tôi mút lồn .
Bỗng dưng chị Hà hỏi anh Quân:
Sao? Cô ta đuợc chứ!?? Ngon lành phải không?
Tôi không nhìn anh Quân đuợc nhưng anh chị khẽ béo cái mông tôi một cái như ưng ý lắm! Tôi đuợc thể càng hăng lên lao vào cuộc chơi táo bạo! Bỗng dưng anh Quân rút cặc ra khỏi nguời tôi và nói:
Ra rồi! Ra nè!
Anh phóng tinh lên lưng tôi như suối chảy! Tôi oằn nguời xuống vì mệt mỏi nhưng anh vẫn ghì chặt mông tôi chưa buông ra!! Anh bóp cu anh lại và nói:
Còn một ít ra ngoài phí cả!
Thế là anh buớc lại phía chị Hà bóp miệng chị há ra và đút con cu vào! Chỉ nghe chị Hà ú ớ một hồi thì anh Quân lấy ra! Tôi thở hổn hển ngồi dậy, anh Quân nhìn chị Hà rồi nhìn tôi! Chị Hà không hiểu sao day lại ôm tôi và nút vào miệng tôi. Tôi chưa kịp biết gì thì chị đã nhả một bụm tinh trùng của anh Quân sang mồm tôi làm tôi xém sặc sụa vì kinh hãi .
Thế là chúng tôi vui vẻ thân nhau từ đấy! Bọn tôi thay đồ và đi ra khỏi khách sạn .
Thế là chúng tôi vui vẻ thân nhau từ đấy! Bọn tôi thay đồ và đi ra khỏi khách sạn .
*
* *
Khang đang đọc quyển nhật ký thì bấtt chợt nghe điện thoại reng. Trên màn ảnh là số của Tuyết . Khang nhấn nút nghe:
Alo! Tuyêt hả ?!
Anh đang làm gì đó thám tử ngốc !
Sao cứ gọi nguời ta vậy hoài ?
Có phải anh đang đọc cái quyển nhật ký của cô bé không?
À ..a… Sao biết ?
Thì nghe giọng anh toàn hơi thở không nên biết!
Mà chị đọc nó rồi chứ ??
Làm sao dám đọc ?? Cái đó vừa phát hiện thì bị toán kiểm tra bỏ vào bọc rồi!
Vậy sao biết nó là quyển nhât ký của con…bé ??
Chỉ nghe nói phong phanh có quyển nhật ký gì đó của một nhân viên bộ ngoại giao đang tìm, nhưng chưa ai đọc vì đó là hiện vật thuộc vòng điều tra của bộ mà!
Khang nghe nói mới thấy “thoải mái” một chút vì ít ra những gì cô gái viết ngoài cô ra, rất có thể chỉ có Khang đọc mà thôi.
Tuyết nè! Rảnh không?
Mới ở tập thể dục xong ra đang tính về nhà .
Ở Câu Lạc Bộ hả ?
Đúng rồi!
Mình tới đón Tuyết đi ăn cơm tối nhé!
Sao bảnh vậy ta?
Có việc muốn trao đổi đuợc không?
Okay, anh ngốc! Lẹ lên nhé .
Từ xa Khang đã thấy Tuyết đang ngồi uống nuớc với một vài cô bạn trong cơ quan. Vừa tấp xe vào thì Tuyết đã ùa ra nhảy lên xe Khang ngồi rồi dang tay vẫy chào đồng nghiệp đang nhìn theo đầy thắc mắc .
Ngồi phía sau Khang, Tuyết vòng tay qua eo ôm chặt cứng làm Khang thấy ấp úng truớc cử chỉ âu yếm bất ngờ này của cô bạn . Thực ra Khang và Tuyết vào làm trong cục hàng không dân dụng cùng thời điểm như nhau. Lúc truớc hai nguời chỉ quen biết như thuờng, nhưng rồi càng lúc nhu cầu công việc càng làm cho Khang có nhiều cơ hội giao tiếp với Tuyết hơn. (Truyện từ Cõi Thiên Thai) Còn Tuyết truớc giờ có nhiều chàng trai đã đến với cô, nhưng họ chỉ xuất hiện đuợc một thời gian thì thôi không thấy nữa! Nghe nói Tuyết thuộc hạng con gái thay bồ như thay áo, với cô tình yêu chỉ là trò chơi cút bắt!
Ngồi phía sau Khang, Tuyết vòng tay qua eo ôm chặt cứng làm Khang thấy ấp úng truớc cử chỉ âu yếm bất ngờ này của cô bạn . Thực ra Khang và Tuyết vào làm trong cục hàng không dân dụng cùng thời điểm như nhau. Lúc truớc hai nguời chỉ quen biết như thuờng, nhưng rồi càng lúc nhu cầu công việc càng làm cho Khang có nhiều cơ hội giao tiếp với Tuyết hơn. (Truyện từ Cõi Thiên Thai) Còn Tuyết truớc giờ có nhiều chàng trai đã đến với cô, nhưng họ chỉ xuất hiện đuợc một thời gian thì thôi không thấy nữa! Nghe nói Tuyết thuộc hạng con gái thay bồ như thay áo, với cô tình yêu chỉ là trò chơi cút bắt!
Anh đưa em đi đâu đây? Tối rồi đó nghen! Em về trễ má la em cho coi!
Lớn rồi mà cứ như còn bé không bằng! Khang càu nhàu với Tuyết .
Khang đảo một vòng rồi quyết định tìm một qúan cơm thanh lịch vắng vẻ xà vào . Buổi chiều ở thành phố nghet nguời đi chơi lẫn nguời tan sở tấp nập va oi bức . Vào trong là một không gian yên tĩnh lạ lùng cùng và một không gian thoải mái êm dịu . Hai nguời đi vào theo sau một cô gái măc áo dài duyên dáng . Họ ngồi ở một cái bàn phía trong góc với một ánh sáng chỉ đủ nhìn mặt nguời đối diện .
Tuyết dùng gì?
Cho em phần cơm tối số 2!
Uống gì không?
Cam vắt okê!
Khang gọi cơm và nuớc uống rồi nhìn theo sau dáng cô gái buớc đi thoăn thoắt! Tuyết liếc thấy như vậy thì tủm tỉm cuời:
Anh thích cô ta lắm phải không? Anh cũng dê xồm lắm đó nhe!
Thấy cô ta mặc áo dài xinh xinh, mình thấy thích vậy thôi!
Không lấy vợ đi, mai mốt “thích” gì vợ cho!
Như hiểu ý Tuyết, Khang hơi suờng suợng trả lời:
Con trai sự nghiệp đi đầu mà!
Bộ chỉ biết sự nghiệp rồi khỏi lấy vợ sao?
Sẽ lấy, nhưng vào lúc thích hợp mới đuợc! Bây giờ chị coi, luơng không đủ sống lấy vợ sao nuôi nổi!??
Vậy mà dám đưa mình vào trong này, sang vậy lát nữa không có tiền trả đâu đó nhe, đừng bắt em ở lại rửa chén!
Cái này …lâu lâu đặc biệt, nó khác!
Khang đang nói thì cô áo dài dọn cơm và nuớc uống ra cho hai nguời . Tuyết nhân tiện định phá Khang một mách nên hỏi cô gái:
Em mặc áo dài đẹp ghê đi vậy đó, dáng em mặc áo dài hợp lắm! Em tên gì vậy!
Dạ em tên Tú Trinh. Cám ơn chị nhé . Em mặc vì bị ở đây đâu cho em mặc áo tây váy đầm như chị, nếu đuợc mặc như chị em mới thích . Nhìn chị sang trọng qúa . Anh chị là vợ chồng phải không?
Khang tính chen vô nhưng Tuyết hớt luôn:
Làm gì có, chị với anh này là đồng nghiệp . Ảnh đang than chưa tìm đâu ra cho có vợ, thấy em xinh vậy để chị làm mai cho nghen!
Cô gái nghe nói mắc cở đỏ cả hai má làm cô nhìn càng dễ thuơng thêm. Cô bào chữa: