VN88 VN88

Tình yêu dâng hiến xác thịt và cái kết đẹp

– Không có đâu Lài . Mình tính tiền rồi vào làm, gần tới giờ rồi .

Cả ngày hôm nay, Hồng thấy Chương có cái gì khác đối với Lài . ” Kiểu này không khéo mình phải đi đưa kiệu thì khổ “_cô mỉm cười tự đắc với ý nghĩ đó của mình. Thảo nhìn chằm chằm cô bạn mà thắc mắc

– Mày cười cái gì thế hả Hồng?

– Tao đâu có

– Giấu ai chứ không giấu nổi tao đâu à!

– Tao giấu làm chi? Mày để ý thấy ông Chương với con bé Lài nhà mình có gì đặc biệt không?

Thảo liếc mắt nhìn xung quanh. Cô không tài nào hiểu được bạn mình muốn gì nên lắc đầu

– Chịu, tao chỉ thấy hai người có đầy đủ mắt, tay chân ..giống tao với mày thôi à

-Trời, tao kêu mày để ý đến cái khác kia, hơi đâu nhờ mày đếm coi hai người có bao nhiêu tay chân hả?

– Tức là coi hai người có gì chứ gì? Mày không chịu nói rõ gì hết. Đến lúc này, Thảo mới hiểu rõ ý bạn mình

– Sao?

– Bình thường.

– Tao thấy ông Chương thích con bé Lài đó mày

– Có thấy ổng làm gì đâu với con Lài, có là có ổng nhìn mày thì có khi mày ra ngoài photo cho ổng.

– Dóc tổ, tự nhiên rỗi hơi nhìn tao là sao

– Đi mà hỏi ổng

Đang tính tranh cãi tiếp với Thảo thì Chương đi vào

– Cô Hồng.. À chào cô Thảo

– Chào tân trưởng phòng..Thảo nheo mắt cười với Chương khiến anh lúng túng, còn Hồng thì chỉ ôm đầu mà lẩm bẩm “Con này tính nết không chừa” . Nhìn qua Chương, cô đoán anh cần cô làm giúp việc gì nên hỏi

– Anh cần tôi giúp gì?

– tôi muốn nhờ cô đánh văn bản và làm một hợp đồng mới dùm

– thế hợp đồng cũ có chỗ sai à

– Không, chỉ vì tôi muốn bổ sung điều kiện thôi

– ok!

– Cám ơn Hồng!

Chương mỉm cười chào hai cô rồi quay lưng. Nhìn bóng Chương, Hồng kêu

– Anh Chương!

– Chuyện gì thế?

– Không, việc hôm qua tôi biết mình sai. Xin lỗi anh!

– Việc ..?

– Đèn đỏ ..

– À, nhớ rồi. Tôi không để bụng đâu. Còn gì nữa không ?

– Không.

– Vậy tôi vào làm tiếp cong việc.

Hồng không biết trong Chương có một sự thay đổi mới, cô không biết mình đang dần dần xuất hiện trong suy nghĩ của anh. Ngay cả Chương cũng không nhận ra điều đó, dù thực sự anh có cảm tình với Lài hơn Hồng. Nhưng khi Hồng nhận lỗi của mình, anh bỗng nghĩ cô không cố chấp lắm … Thảo nghe cuộc đối thoại của hai người mà không hiểu bèn lay vai bạn mà hỏi

– Chuyện gì mà liên quan tới đèn đỏ vậy mày?

– Chuyện nhỏ đó mà, mày đi làm việc đi

– Giấu tao hả? đợi đó đi, tao cũng khui ra hết

– ừ, đi làm dùm tao, nhớ đóng cửa phòng đó.

– Biết

Thấy bạn giận dỗi, Hồng cười. Đúng là quen nó lâu, tính trẻ con ấy vẫn không đổi. Nhưng biết đâu nhờ tính như thế, mà anh bồ của nó mới yêu say đắm. Thảo kể với Hồng”Ảnh mà không gặp tao thì y như rằng thế nào sau đó ảnh cũng phone cho tao à” . Ngẫm lại cảnh đơn chiết của mình, Hồng thấy chút gì đó được hưởng sự che chở trong vòng tay ấm áp của một người khác, được chạm vào làn da của người mình yêu thương, được thủ thỉ và nghe những lời ngọt ngào.

Đã bao lần, không biết vì sao mà cô khao khát được nghe tiếng chuông điện thoại, không phải của Thảo, của ai đó với giọng nói trầm ấm. Mà thôi! chính cô cũng từng nói cô không tin miệng lưỡi cả bọn con trai mà. Sao mà cô mâu thuẫn với chính bản thân mình như vậy chứ..Cô tập trung vào công việc của mình, cố quên đi những ước muốn kia.

Tiếng gõ cửa, Lài bước vào

– Chị Hồng ơi!

– Gì đó, có phone call báo gia đình cần gặp em nên em vào xin chị cho em về sớm hôm nay

-Gia đình có chuyện gì sao? Hồng lo lắng hỏi

– Em cũng không biết nữa

– Ừ thì em về, nhớ điền vào đơn nghe chưa!

– Em nhớ, nhưng em còn một lớp hồ sơ mà chưa giải quyết xong ..

– để đó chị làm cho. Về lo cho gia đình đi.

– em cám ơn chị nhiều. Quên nữa, chị nói anh Chương kiếm người khác chở về dùm em, bận kiểu này thì..

– ừ.

– Chào chị.

Tiếng gõ máy vẫn tiếp tục đều đều. Xem ra hôm nay cô phải làm mệt đây. Hồng thở dài…. Ánh chiều tà bắt đầu tắt cũng là lúc mọi người vội vã ra về. Chương thu xếp đống hồ sơ để trên bàn. Anh thở dài “mới vào đã một xấp kiểu này thì chắc mốt còn cao hơn nữa”.

– Anh đang than thở cho phận mình mới vào sao?

Chương ngước nhìn lên. Hồng đang đứng dựa cửa,hai tay bắt chéo nhau, cô mỉm cười.

– Cô có chuyện gì cần tôi giúp không?

– Không! Ngược lại là đằng khác.

– Là sao?

– Là con Lài có chuyện gấp nên về trước, nó nhờ tôi tìm giúp anh người chở về. Mà theo cái đà này thì xem ra tôi chở anh về là ý kiến hay nhất!

VN88

Viết một bình luận