VN88 VN88

Anh ơi! Đừng để ai hiếp em nhé anh

Hai giật mình, lấy tay bịt miệng nó lại vì sợ thầy Sô và Hoa nghe thấy. Hình như thằng nhỏ cũng hiểu ý nàng, nó nhắy mắt một cái thực dâm dật, ấn mạnh người xuống. Những sỏi đá bên dưới cấn vô lưng Hai đau đớn, làm nàng phải cong người lên. Thằng lùn khoái chí càng làm tới. Bây giờ hai vai, tay cũng như chân Hai phải cố chống xuống đất để thân thể cong vòng, nếu không sỏi đá và cả những lá mía khô bên dưới cũng có thể làm da thịt Hai rướm máu vì thằng lùn nhướn lên, dập xuống liên hồi.

Nhưng cũng may mắn cho nàng, nó chỉ mới đè nàng ra được vài phút thì thầy Sô và Hoa đã buông nhau ra, mặc nhanh quần áo vào. Hoa nói:
– Thầy để con ra trước một lúc thực lâu hãy ra. Nếu có ai ở ngoài đó thấy thì kỳ lắm đó.

Thầy Sô gật đầu, thủng thẳng phủi những bụi bậm dính lên quần áo trong khi Hoa lủi ra ngoài thực nhanh. Một lúc sau thầy Sô cũng lui khui chui ra ngoài.

Hai chờ cho mọi người đi khỏi mới hất thằng lùn xuống. Nàng đứng dậy núm ngay lấy đầu nó đánh một cái bạt tai thực mạnh. Thằng lùn té nhào xuống đất, la lên bai bải. Hai hoảng hồn đè nó xuống, lấy tay bụm miệng y lại. Thằng nhỏ mắt trợn trừng trừng như muốn ăn tươi nuết sống Hai mà không làm gì được, vì con người quá nhỏ nhắn của nó. Chân tay nó dẫy đạp lung tung. Hai vừa tức vừa sợ, một tay bịt miệng không cho nó la, một tay đánh tới tấp lên mặt mũi nó. Bỗng có tiếng nói sau lưng Hai làm nàng hoảng hồn.
– Cái gì đó?

Hai vội vã nhìn lên đã thấy thầy Sô và cả Hoa đứng sừng sững trước mặt. Nàng lắt bắp nói không nên lời:
– Thằng… thằng nhỏ này nó… rình lén…

Hình như thầy Sô hiểu ngay. Ông ngồi xuống bên thằng lùn chẹn tay ngay vô cuống họng thằng nhỏ. Mắt nó càng trợn ngược, chân tay dẫy đạp thình thịch. Hoa thấy vậy nhào xuống nắm lấy hai chân nó. Hai cũng đã nắm được một tay của y và tay kia của nó cũng bị thầy Sô giữ chặt. Thếlà thằng lùn hết cục cựa. Bàn tay thầy Sô trên cuống họng nó càng xiết chặt hơn. Chỉ vài phút sau y giẫy tê tê một hồi rồi bất động.

Những ngọn mía chung quanh như ngưng đọng. Không gian đứng lại, thời gian cũng như ngừng trôi. Bỗng Hai buông thằng nhỏ ra, ôm chầm lấy thầy Sô khóc nức nở. Hai tay thầy Sô từ từ ôm lấy nàng, xoa nhè nhẹ trên lưng, ông thì thào:
– Con đừng sợ, tại sao có vụ này? ”
Hai thút thít nói trong cuống họng:
– Con giận con Hoa chạy vô nhà chờ thầy. Thấy lâu quá mới ra đây kiếm. Lúc đi qua đây thấy mấy cụm mía lay động. Con men theo vô tới nơi. Vừa nhìn thấy
thầy và con Hoa ở đó thì thằng Lùn này ở đâu nhảy tới lột quần áo đè con ra.
– Tại sao em không la lên?
Hai hậm hực.
– La cái gì mà la chứ, thầy với con Hoa như vậy đó Con còn bịt miệng thằng lùn này không cho la nữa, chứ con mà dám la lên hay sao. Cũng vì vậy mà nó làm tới. Thầy Sô chặc lưỡi.
– Kể cũng tức thực, bị ngọn mía lay động mình không để ý. Nếu không đâu có ai hay.
Hoa nhìn Hai như hối hận, hỏi nho nhỏ:
– Chị Hai có sao không. Em… em… xin lỗi chị.
Hoa vẫn tức tửi khóc trên vai thầy Sô. Hoa gục mặt trên lưng chị. Thầy Sô thấy vậy bảo Hoa:
– Bây giờ không phải là lúc lỗi’phải gì nữa đâu. Nếu nói lỗi thì thầy mới là người có lỗi. Nhưng mà hãy để chuyện đó qua một bên đi. Bây giờ em Hoa về nhà tìm cái bao bốnào để chúng mình phải thủ tiêu cái xác thằng lùn này mới được. Phải giấu kín chuyện này nếu không thì chết cả đám đó.

Hoa như sợ hãi, đứng lên đi ngay. Chờ cho Hoa đi khỏi, thầy Sô mới dìu Hai đứng dậy. Thân thể tròn chịa của Hai lồ lộ trước mắt ông. Thầy Sô ôm lấy nàng hôn lên môi Hai. Bây giờ ông mới để ý thực kỹ nét đẫy đà của Hai hơn Hoa thực nhiều. Những đường cong chạy vòng uốn khúc nhấp nhô trắng nõn dưới ánh nắng giữa buổi trưa hừng hl,lc. Vừa rồi với Hoa, ông bắt buộc phải bỏ dở cuộc chơi vì thấy nàng đã mền nhũn trong tay ông. Thực sự thì ông cũng chẳng hay ho gì hơn nàng. Chỉ vì truởc khi qua đây, ông đã uống hết mòt thang thuốc làm cho thân thể ông căng cứng lâu bền hơn.

Đặc tính của thuốc này có thể giữ cho các bắt thịt của đàn ông bốn năm tiếng đồng hồ không suy suyển gì khi ân ái với phụ nữ. Hơn thế nữa, nó còn kích thích tới điên cuồng nếu không được gần đàn bà ngay lúc ấy Cũng vì vậy mà ông đã vội vàng kéo Hoa vô ruộng mía lúc bấy giờ.

Bây giờ ôm ấp thân thể Hai trong vòng tay lại làm ông điên lên. Ông muốn đè nàng xuống liền nhưng lại sợ ngọn mía rung động như lần làm tình với Hoa vừa rồi. Ông xoa bóp khắp thân thể nàng. Hai tay nâng ngực Hai lên, vục mặt xuống thì thầm:
– Chút nữa để con Hoa ở đây. Anh đưa em về nhà bắt đền cho em thực nhiều chịu không?

Hai nghĩ tới cái thai trong bụng, nàng mừng rỡ gật đầu ngay. Nếu tối nay theo thầy Sô về nhà ông ngủ lại đó một đêm, làm gì không có dịp cho nàng nhờ cậy
ông ta trục cái thai này ra cơ chứ. Nhất là vụ ông giết thằng lùn này nữa thì thầy Sô chắc chắn phải giúp nàng rồi. Tuy nhiên Hai vẫn làm bộ ngây thơ hỏi:
– Thầy mệt quá rồi còn bắt đền cái gì nữa đây.

Thầy Sô cười hì hì nắm tay Hai luồn vô trong quần mình. Tuy đã cọ sát vô mình ông từ nãy tới giờ, Hai cũng đã biết ông ra sao, nhưng nàng thực sự chạm tay vô da thịt ông mới giật mình, không ngờ ông ta khoẻ kinh hồn nhưvậy. Nếu thếvừa rồi với Hoa nào có thấm tháp gì với ông ta đâu. Hai cười khúc khích hỏi:
– Bộ lúc nãy không phải thầy với con Hoa xong rồi hay sao?
Thầy Sô mỉm cười thực dâm dật, nói nho nhỏ vô tai Hai:
– Con Hoa thì xong rồi. Nhưng anh còn phải bắt đền cho em nữa chứ.
Hai nhí nhảnh.
– Có thiệt không đó?
– Tại sao lại không cơ chứ, bộ em không thấy đó hay sao?
Hai nắm chặt, nghiến răng khe khẽ:
– Thầy còn để dành cho nó, dù sao thì nó cũng trẻ đẹp hơn em mà.
Thầy Sô cắn nhè nhẹ vô tai Hai, nói:
– Nó nhỏ tuổi hơn em thực, nhưng mà đẹp hơn thì chưa chắc đâu. Mỗi bông hoa có một hương vị riêng phải không cưng. Coi nè.

Vừa nói, thầy Sô vừa lấy cả hai tay bợ bộ ngực núi lửa của Hai lên, ngắm nghía. Hai cố tình lúc lắc thân thể cho khối thịt trước mắtthầy Sô sinh động hơn. Nàng
nhún nhảy nũng nịu:
Em hổng chịu đâu.
Thầy Sô hỏi nho nhỏ:
– Em không chịu cái gì?
– Em muốn thực nhiều cơ.
Thầy Sô cười hì hì.
– Em muốn cái gì cũng được mà.
Hai chụp luôn câu nói của thầy Sô, nửa úp nửa mở nói:
– Anh nhớ nhe… đã hứa với người ta rồi đó.
Thầy Sô vô tình trả lời”
– Nhớ chứ sao không nhớ, đã hứa rồi thì em muốn cái gì anh cũng cho mà.
Hai nhợt nhã nói ngay:
– Được rồi, bây giờ không nói đâu. Để tối nay về nhà anh em mới nói. Lúc ấy anh mà không cho em thì chết mới người ta đó nhe…

Thầy Sô thấy Hai nhũng nhẽo với mình nên sung sướng đê mê. Từ hồi nào tới giờ, đây là lần đầu tiên ông được một cô con gái nhà lành õng ẹo làm duyên với mình như thế này. Phải thú thực, cả cuộc đời ông, tuy có ngủ với cả trăm người, nhưng toàn là thứ gái giang hồ. Nếu có khá lắm cũng chỉ là hạng người lang chạ đàng điếm không ra gì. Bởi vậy ông hôn nhẹ lên môi Hai rồi bảo nàng:
– Con Hoa nó sắp ra tới rồi. Em mặc quần áo vô đi chúng mình khênh cái xác này về bên đó chôn cất xong rồi em muốn cái gì cũng được.

Hai buông thầy Sô ra ngay, nàng cũng vừa nghe thấy tiếng sột soạt phía bên ngoài nên biết là Hoa cũng đã ra tới nơi. Trong nhà nàng có cả đống bao bố đựng
thóc, làm gì con Hoa phải tìm đâu lâu lắc. Bởi vậy, đúng như Hai biết, nàng vừa mặc xong quần áo, chỉ một thoáng là đã thấy con Hoa ôm mấy cái bao bố tới
nơi rồi.

Thầy Sô biểu Hai và Hoa banh cái bao bố ra, ông lôi thằng lùnnhétvô trong thực gọn. Cộtlại đàng hoàng như một bao gạo. Xong xuôi ông ngửng lên bảo Hoa: Bây giờ mọi việc xong xuôi rồi. Anh với em Hai đem cái xác thằng cô hồn này về bên đó ngay bây giờ. Hai cũng sẽ ngủ lại bên đó một đêm, để sáng sớm mai còn theo anh đi tìm cái xác của chồng em về chôn nữa.. Em nói cho Ba má em biết, Hai theo anh qua đó, nhưng tuyệt đối không được hé môi ra với ai về cái vụ thằng lùn này nghe không. Em phải biết là xì ra là ở tù chung thân cả đám chứ không phải chuyện chơi đâu.
Hoa gật đầu, nói:
– Thầy không nói con cũng biết phải làm sao mà. Vậy thì tết, bây giờ em ra phía ngoài trước. Nếu có ai qua lại thì cứ lặng thinh. Anh với em Hai chờ tại đây, còn không có ai, làm bộ sủa mấy tiếng gâu gâu là tụi này ra ngay.

Hoa gật đầu luồn ra ngoài ngay. Thầy Sô và Hai mỗi người nắm một đầu bao bố khênh ra. Cũng vừa ra gần tới nơi thì nghe có mấy tiếng Hoa sủa gâu gâu nên cả hai đi luôn ra ngoài. Hoa cũng phụ khênh chiéc bao xuống ghe. Xong xuôi, nàng đứng nhìn thầy Sô và Hai chèo cho tới mãi tuết bên kia sông, khuất sau một khúc sông mới từ từ trở về nhà.

Khi thầy Sô và Hai chèo ghe tới khu đất của ông. Thầy Sô cột ghe đang hoàng rồi nói:
– Bây giờ em ở đây tắm rửa. Anh rinh cái xác thằng này đi vùi thực lẹ rồi trở lại đây ngay. Nhớ không được đi đâu nhe.

Hai hiểu ý, ngoan ngoãn gật đầu. Sau khi phụ với ông khênh cái bao bố lên bờ, đặt lên vai ông, chờ cho ông đi khỏi, nàng mới cởi quần áo men xuống con lạch kỳ cọ. Hai biết thế nào khi trở lại, thầy Sô cũng đè nàng ra liền. Bởi vậy nàng có ý tắm rửa cho thực sạch trước khi ông ta trở lại và nhân lúc ấy, nàng mới mè nheo ông ta phá thai cho nàng.

Còn thầy Sô vác thẳng cái bao bố tới căn hầm Tý sống nơi đó. Ông chui vô căn chòi, lật tấm ván ép lên. Thả cái bao bốxuống dưới. Tiếng Tý léo nhéo ở dưới.
– Thầy ơi, xuống đây đi. Thầy mang cái gì tới đó nữa.
Thầy Sô cười hì hì, trả lời:
– Ta lại mang cho con một món quà bất ngờ nữa nè.
Nói xong ông cũng đã chui xuống dưới hầm rồi. Tý không cần biết ông mang cái gì tới. Vừa gặp ông, nàng đã ôm chầm lấy thân thể băng hàn mát mẻ đó ngay.
Nàng nói như hờn mát:
– Thầy bỏ con đi hoài à, con không chịu đâu.
– Đồ ăn thức uống còn’ đầy đủ dùng cả tuần lễ không hết mà lo cái gì chứ?
Tý nhảy tưng tưng nói:
– Cái đó không cần lắm đâu, miễn là có chút ít ăn cho no bụng là được rồi mà. Con thích cái này kia.

VN88

Viết một bình luận