VN88 VN88

Anh định vẫn mặc quân phục như này để địt em à

Biết bao ngày ngồi trong lớp học, Đoan Hạnh say sưa ngắm thầy Triệp thao thao giảng bài trên bục gỗ. Gương mặt thầy đẹp trai một cách nghệ sĩ với mái tóc xỏa hờ một bên. Da thầy trắng, người cao, giọng nói ấm. Tất cả đã làm mê mẩn cô học trò Đoan Hạnh 16 tuổi. Lại thêm, Đoan Hạnh biết rằng có rất nhiều nữ sinh khác cũng sẵn sàng chiếm cho được thầy Triệp để hãnh diện.

Thầy Triệp có nhìn Đoan Hạnh nhiều lần trong lớp cũng như trong giờ chơi. Mà tuyệt nhiên thầy chẳng có mở một lời nào. Triệp có cái tính nhút nhát cố hữu như thế. Đâu có ngờ chính các nàng tiên ở trường cũng đã mê chàng vì tính tình đó. Như Ngọc chẳng hạn. Ngọc đã liều lĩnh đọc cuốn Ái Tình Bửu Giám để cho thầy Triệp bắt tại trận. Cuốn sách đã như một bức thư tình, đã như lời mời gọi. Có thế
Triệp mới dám đưa người về gác trọ để đụ cô học trò yêu quí.

Hôm nay, ngoài phố, Đoan Hạnh cũng đã tấn công thầy Triệp. Nếu không, giờ đây trên chiếc giường kia đâu có cảnh tình tự diễn ra như thế. Triệp rút ra, gắn môi vào hôn nồng nàn trên đôi môi đỏ như son của Đoan Hạnh một lúc. Rồi chàng đặt Đoan Hạnh nằm ngửa ra, và hôn lên đôi vú đẹp như thiên thần. Bàn tay Triệp đưa xuống thoa lồn Hạnh. Hai chân Hạnh tự động dang rộng ra. Tôi thấy ngón tay Triệp chà nhè nhẹ dọc hai mép lồn của Đoan Hạnh. Nước lồn ứa ra loang loáng. Đầu ngón tay Triệp lại ngoáy nhẹ nơi miệng lồn. Đoan Hạnh co một chân lại la lớn:
– Anh Triệp anh đang làm gì ở đó! Anh muốn em chết phải không? Chỗ đó dành cho cặc anh đút vào. Không phải ngón tay! Em muốn máu trinh của em bữa nay đổ ra để đổi lấy thân người anh nằm trọn trên em. Em chấp nhận hếtdù đau đớn, dù thất trinh, em không màn. Phải dành cửa ngỏ đó cho con cặc yêu quý của em. Nói vậy anh có hiểu gì không hả anh Triệp yêu quý của em?
– Nghĩa là…
– Nghĩa là anh nàm lên người em ngay tức khắc.Em không thể đợi lâu hơn nữa được. Cả buổi sáng lanh quanh trong thành phố. Cả chuỗi ngày dài dằng dặc từ tuổi 15 đến hôm nay. Anh có nghe em không, anh yêu?

Rồi Đoan Hạnh kéo Triệp nằm chồng lên người của cô nàng. Triệp lụp chụp, lính quýnh vì Đoan Hạnh đẹp quá. Anh chẳng khi nào dám mơước được có cơ hội đặt một nụ hôn lên bàn tay thon đẹp của Đoan Hạnh, chứ đừng nói được chính Hạnh kéo anh lên, bất anh đút cặc vào lồn của cô bé để giao tình.

Gương mặt Đoan Hạnh bình tỉnh sẵn sàng bao nhiêu thì Triệp lại thẩn thờ lạng quạng bấy nhiêu. Anh hôn tới tấp nơi ngực, cổ, tai, tóc và đôi má hồng đào của Đoan Hạnh. Dưới kia, Đoan Hạnh cầm con cặc của Triệp, đâm vào cửa mình. Con cặc của Triệp vào một tí. Triệp cũng chưa dám nhấn vào thì hai tay Đoan Hạnh đã nhấn mạnh đít của Triệp xuống.

Triệp ngỡ ngàng, sung sướng tuyệt cùng khi con cặc của chàng đã lút sâu vào gần hết trong lồn Hạnh. Anh say sưa ngắm đôi mắt đẹp như thiên thần của cô học trò xinh đẹp. Đôi mắt mơ hồ như chỉ còn có lòng trắng. Đôi môi hé mở chừa hàm răng trên sáng ngời. Triệp nhấn nốt khúc gân vào sâu. Họ đã trọn vẹn trong nhau. Chòm lông dái của Triệp cạ sát mu lồn của Đoan Hạnh. Không nghe Hạnh gào lên một tiếng nào. Chỉ thấy hai bàn tay của cô bé bấu sâu vào lưag Triệp. Hai bàn chân của Hạnh quấn chặt lấy bắp vế của Triệp như đôi tay của con bạch tuột. Triệp không dám nắc. Mặc ảm, sự sợ hãi, làm cho Triệp chỉ còn dám sàn nhè nhẹ vòng tròn.

Ác nghiệt thay, động tác này của Triệp lại làm cho Đoan Hạnh chìm ngập vào nỗi sung sướng toát mồ hôi, sướng đến độ cô bé không còn kêu gào la hét rên rỉ được nữ’a. Vì tâm hồn Đoan Hạnh đã vào trong không trung, bay theo với gió núi, mây rừng, với nắng lung linh trên giòng suối, với tiếng chim hoang trong lũng sâu…

Hai ngón tay tôi lại vất vả vào vọc nơi cứa mình. Chl có vậy mới đè được cơn dâm của tôi đang ngùn ngụtdâng trào lên trong đầu. Giữa phútđó, thì phòng bên cạnh vang tiếng gào lớn của Trâm:
– Toàn ơi! Em đang ra cái thứ nhì cho anh đây! Đó nghe không anh. Khôi ơi, anh đưa cặc đây cho m bú. Sướng quá hai anh ơi! Đã vô cùng! Đã hơn cái hồi nãy mra nìmh ơi!

Đang đụ với Triệp, nghe tiếng Trâm la, Đoan Hạnh hơi giật nìmh hỏi:
– Ủa, ai la lớn quá vậy anh Triệp?
– Anh không biết nữa. Chắc là bạn của chị Mai…
– Nhưng nhưng sao cô ta đụ đến hai người lận?
– À thì chắc… cô ấy khoái kiểu đụ lạ đời như vậy
– Một lúc mà đụ với hai người? Làm sao sướng.
– Thì cũng nhưmmh vào tiệm ãn gọi một lúc hai món. Rồinó vẫnngon. Ăn vẫn hết. Vì mỗi món ngon một cách khác nhau.
– Nói vậy thl anh đã t~ng đụ một lúc hai cô rồi sao?
– À không Chưa bao giờ. Nhưag vì em hỏi anh phải trả lời cho em nghe. Làm gì anh có được diễm phúc đụ mộtlúc hai cô. Làm vua hay làm tổng thống thì may ra…
– Đừng xạo nhen! Bạn em trong lớp đứa nào cũng mê anh. Đứa nào cũng thèmđụ được anh để lấy tiếng. Anh đã đụ cô nào chưa? Nói thật cho em nghe đi. Em không có ghen đâu!
– Chưa. Thề độc là chưa. Anh chỉ có đụ bé Ngọc, lớp đệ Ngũ. Hồi nãy anh có nói rồi. Và… cô giáo Thu.
– Bọn con gái lớp đệ Ngtl mới có 15 tuổi làm gì đã biết đụ?
– Vậy là em lầm rồi. Anh cũng lầm như thế đó. Cô nào cũng đọc các cuốn sách loại Bảy Đêm Vàng Ngọc, Ngàn Đêm Khoái Lạc v.v…
– Làm sao anh biết?
– Thì Ngọc là cô học trò bị anh bắt tại trận đang xem Ái Tình Bửu Giám. Sau đó – cô bé tự động đến nhà tìm anh. Và…
– Và đụ? Cô bé đó có biếtđụ và bú như em không?
– Rành hơn em gấp trăm lần.

Bị chạm tự ái vì câu nói của Triệp, Đoan Hạnh bắt đầu hẩy đít lên đụ thê thảm với Triệp. Hai tay hai chân Hạnh không để yên. Cô bé cào, cấu tứ tung trên người Triệp. Hai chân quấn chặt lấy mông đít Triệp:
– Nắc đi mình. Em muốn được ra như cô gái ở phòng bên cạnh. Phải cho em ra một cái làm quen đi anh. Đó, nắc mạnh đi, em không đau đâu. Anh cũng phải ra với em. Anh là của em, của em nghe không anh Triệp.

Tấm ra màu trắng trên giường nhàu nát. Triệp bợ cao mông đít Đoan Hạnh lên mà nắc tới tấp. Vì yêu Hạnh cũng có, vì ghen bên kia Trâm đang mê mang tàn tịch với Khôi và Toàn cũng có. Của nào anh cũng thích ôm vào mà hưởng. Bên phòng kia, tiếng của Trâm vẫn lại vang lên:
– Khôi ơi! Lên đụ em đi. Anh phải đụ em lâu hơn anh Toàn em mới chịu. Phải làm sao lâu được một tiếng đồng hồ. Đừng có ra sớm!

Lòng Triệp nhói lên một niềm đau, nếu khônggặp Đoan Hạnh ngoài phố, anh đâu có để Trâm rơi vào tay hai cậu học trò như thế này…

Triệp lại tãng nhịp nắc cuồng bạo hơn. Anh đang nghĩ đến tấm thân bé bỏng của Trâm, bị hai con quỷ dâm dục Toàn và Khôi dày vò, hãm hiếp. Rồi anh nhớ lại khi sướng quá Trâm đã nói:
– Em là của riêng anh. Chẳng bao giờ em phản bội.

Vừøa lúc Triệp định thầm trách Trâm đã phản bội, thì anh chợt thấy chính mình cũng chẳng tết gì hơn cô bé. Chàng đã bỏ Trâm ngồi đây thèm chảy nước miếng, để chở Đoan Hạnh đi vòng vòng tìm phòng đụ Cuối cùng anh lại đưa Đoan Hạnh đến đây. May mà Trâm đã có mối. Nếu không…
“Nếu không Trâm có thể treo cổ mà chết. ” Câu nói đó do chính miệng Trâm nói ra một lần khi cô bé đang đụ say sưa với Triệp. Hình như cuộc đời phải có những phản bội, trấc trở như thế mới nên thơ Vì không đau khổ, làm gì có thi sĩt Thôi kệ, Triệp nghĩ, cứôm đụ giai nhân tuyệt sắc Đoan Hạnh đây cũng là thần tiên lắm rồi. Rồi Triệp quỳ thẳng lên, cầm con cặc mà ngoáy cái đầu cặc chung quanh miệng lồn của Hạnh. Một ngón tay khác chàng chà mạnh cái hột le đỏ hồng. Lúc Triệp cầm đầu cặc hẩy tới và móc mồng đốc của Đoan Hạnh khoảng 10 phút, tăng cường thêm cái sướng từ hột le, Đoan Hạnh gào to, to hơn cả tiếng của Trâm từ phòng bên.
– Anh Triệp. Nghe nè. Em cho anh đây nè. Lần đầu tiên em ra với anh đây! ối, sướng. Sướng nhất trần gian anh Triệp ơi? Ra với em đi. Ra đi anh Triệp. Em mất trinh với anh rồi Triệp ơi.

Triệp vội vàng đút cặc vào lồn Đoan Hạnh mà nắc thê thảm, nắc tới tấp. Anh muốn hưởng với Đoan Hạnh cái sướng tuyệt vời. Và Triệp cùng ra với Hạnh.

Anh say sưa bấn từng loạt tinh khí vào cái lồn trinh nguyên của cô học trò đẹp như thiên thần mà quên rằng tiếng la gào của người yêu vưa roi cũng đã xuyên bức tường qua tận phòng bên kia.

Cả Toàn, Khôi và Trâm đều há hốc mồm. Nhất là Trâm. Triệp đã bảo với chị Mai là bận đi xuống Biên Hòa có việc cần, sao bây giờ lạicó mặtở phòng bên với một thiếu nữ và đụ nhau thê thảm? Trâm thông minh, hiểu ngay lòng dạ của Triệp. Em chẳng đau khổ, vì chính cô bé cũng chẳng có tốt lành gì. Trâm chơi trò trêu tức, la to lên nhưng câu rên sướng như:
– Khôi ơi! Đụ em thật mạnh đi. Đó anh. Bợ đít em lên cho sát. Lông lồn em nhiều lắm. Không đau đâu Anh cứ để em bú cặc anh Toàn. Đó, Anh cứ đụ từ đằng sau tới như chó đéo vậy đó. Sướng quá anh ơi.

Tiếng Trâm cố la to để trêu tức Triệp, mà lại vô tình làm Đoan Hạnh tò mò, nên nàng hỏi Triệp:
Đụ hai người đàn ông cùng một lúc chắc sướng lắm phải không anh Triệp?
– Ửm… mà… em hỏi làm chi vậy?
– Em hỏi cho biết vậy mà. Vi nghe cô gái bên cạnh la, em nghe hấp dẫn quá đi thôit Bữa nào anh kêu bạn anh, đến đây, cho em được đụ hai người cùng một lúc nhen anh?

Chính câu nói này mới làm Triệp cảm thấy lòng quặn đau. Anh không ngờ lời nói của Trâm bên kia đã đầu độc được người yêu sắc nước hương trời Đoan Hạnh. Triệp định bụng sẽ yêu và cưới Đoan Hạnh làm vợ thực sự. Lòng anh chùng xuống. Triệp im lặng hơn, và lại leo lên cắm cặc vào lồn Đoan Hạnh mà đụ dồn dập nhưcái máy không hồn. Đầu óc Triệp đang lo ra. Lo một ngày… một ngày Đoan Hạnh phải đòi được đụ tay ba. Vì lo ra mà Triệp đã nấc liên tục trên một tiếng đồng hồ. Và Đoan Hạnh đã ra thêm một lần nữa làm ướt nhẹp chòm lông dái của anh, mà Triệp vẫn miệt mài nắc dữdội. Chàng đụ cuồng si đụ không biết mệt. Đoan Hạnh không biết những suy nghĩ của Triệp, nàng vỗ vai khen người yêu:
– Anh đã đẹp trai, lại cộng thêm tài đụ dẻo dai như thế này, làm sao em quên được. Nếu làm vợ anh, em sẽ khóa chặt phòng ngủ, không cho anh đi đâu. Vì anh phải là của riêng em.

Sau hôm đụ tơi bời khói lửa đó, Đoan Hạnh vẫn bị ám ảnh bới sự cám dỗ của cảnh đụ tay ba. Không ngờ lời nói của Trâm đã đầu độc được Đoan Hạnh. Về nhà rồi, Hạnh điện thoại lại tôi hỏi cặp ba đụ ớ phòng bên cạnh là ai. Tôi thành thật khai hết, vì có gì phải che dấu. Hạnh cũng thành thật xin tôi cho cô bé có được cơ hội
như Trâm đã đụ Khôi và Toàn. Hạnh muốn thử xem đụ tay ba sướng đến cỡ nào mà Trâm rên la quá hấp dẫn. Tôi nhận lời. Nhận lời vì thầy Triệp đâu có xem Đoan Hạnh là người tình lý tưởng và duy nhất đâu. Bởi vì mỗi tuần Triệp vẫn chở đến nhà tôi vài cô bé thật xinh để “làm thịt. ”

Dễ thương và xinh nhất trong đám là cô bé có tên Thủy Tiên, mười ba tưổi, học đệ Lục. Khuôn mặt cô bé hiền và đẹp như thiên thần, không hiểu sao lại cũng biết thèm ớnh dục và mê trai đến thế. Triệp dẫn Thủy Tiên đến giới thiệu với tôi:
– Cô Mai dạy trường mình thì em biết rồi. Còn đây là Thủy Tiên, nữ sinh đệ Lục, người đã gủi thư tình cho anh gần cả chục lần…

Rồi Triệp gửi Thủy Tiên ngồi đó, chạy ra phố mua thức ăn. Tôi hỏi Thủy Tiên:
– Em biết yêu bao lâu rồi?
– Dạ sớm lắm. Hồi còn rất nhỏ. Ai đẹp trai là em yêu chết yêu sống. Như Alain Delon, Elvis Presley, Hùng Cường, ông họa sĩ Duy Lam ở gần nhà. Ông này là người đầu tiên hôn em, khi em mới mười tuổi. Ông ta đẹp trai lắm chị ơi!
– Mới đi có mười tuổi mà em đã biết yêu? ”
– Dạ, sớm lắm. Mà cả nhà không. ai để ý vì em còn quá nhỏ. Ngày nào đi học về em cũng chạy qua nhà họa sĩ Lam xem ảnh vẽ tranh. Anh ấy độc thân. Có khi em còn nhảy vào lòng ảnh ngồi xem ảnh họa những bức chân dung đẹp tuyệt trần. Anh đã đẹp trai mà lại còn có tài. Ban đêm anh thổi sáo trúc là cả xóm phải lắng nghe. Chính tiếng sáo này đã làm em…
– Làm em thế nào? Làm em yêu ảnh hơn phải không?
– Dạ… dạ… Và em… đã cho ảnh hết. Cuộc tình của em với họa sĩ Duy Lam rất dài, đầy thơ mộng, yêu đương.

Tôi giật mình khi nghe cô bé nói nhlrng câu như một người lớn. Làm thế nào lúc mới có l0 tuổi mà em đã cho ảnh hết được? Tôi muốnbiếtđể hiểu thêm một khía cạnh mra ở người con gái mới lớn, nên hỏi tiếp:
– Đâu em có thể kể hết cuộc tình đầy thơ mộng của em với Duy Lam cho chị nghe được không? Chị cũng đã biết yêu, biết làm tình ở tuổi rất sớm, nhưng không quá sớm như em. Chắc là thích thú lắm phải không?
– Dạ, đúng ra, không có Lam chỉ vẽ thì em chỉ biết yêu trong tư tưởng. Đó, như em đã yêu những tài tử điện ảnh ngoại quốc thì làm gì có đụng tới xác thịt. Đằng này… những buổi chiều em qua nhà Lam… Em nhớ lần đầu tiên khi Lam cho em hộp bánh. Ảnh cầm tay em, nhìn vào đôi mắt em, hôn má em và nói:
– Thủy Tiên dễ thương quá. Trông gương mặt em đẹp nhưthiên thần. Bữa nào chắc anh sẽ vẽ mộtbức chân dung cho Thủy Tiên nhé !

Em gật đầu. Cái cầm tay đó của Lam đã “chuyền điện” qua người em. Em cảm xúc một nỗi sung sướng lâng lâng. Mặt em nóng bừng. Nhất là khi Lam đặt lên má em một nụ hôn thật dài.

Lam chỉ tấn công có chừng đó rồi anh dừng lại. Không biết anh vô tình hay cố ý. Nhưag sau buổi đó, về nhà em thơ thẩn nhưngười mấthồn. Khi cởi truồng tắm, em đã nằm trong bồn nước ấm thật lâu để nghĩ đến Lam, đến cái cầm tay, cái hôn phớt trên má. Lúc đó vú và lông em hoàn toàn chưa có gì cả. Mà bàn tay thơ ngây khi chạm vào bộ phận sinh dục, em đã biết cảm giác tê tái. Em biết nhấn mạnh cái mu lồn để nhắm mắt tận hưởng sự sung sướng mơ hồ, không tên, không hình dáng. Đúng là Lam đã vô tình chuyền qua em sự ước mơ thơ mộng. Vì trước
đó em vẫn tắm, vẫn kỳ cọ, nhưng chẳng bao giờ có cảm giác kỳ lạ như thế.

Buổi sáng em biết chải tóc, biết chọn áo quần đẹp để mặc, biết yểu điệu làm dáng và trở nên từ tốn. im lặng hơn. Đứa bé lO tuổi trong em đã biến mất. Em không còn thơ ngây chơi đùa hồn nhiên với bạn bè trong lớp cũng như với lũ bạn trong xóm. Đầu óc của em lúc nào cũng nghĩ đến Duy Lam, người họa sĩ đẹp trai. Em đã bắt đầu hơi khó ngủ mỗi khi vào giường. Những buổi chiều khác, khi qua ngồi sát vào người Lam để xem anh vẽ tranh, em thường một tay ôm eo ếch của Lam. Em ôm rất chặt để được ấm cũng có, và để cho một mục đích gì đó mà em không thể diễn tả bằng lời được. Hình như Lam biết, và hỏi em:
– Em lạnh hả? Anh vặn máy sưởi nhé?
– Không. Thích ôm anh ấm hơn… Cho không? Chữ “cho không” em nói một cách lẳng lơ và nhìn Lam không chớp mắt. Lam không trả lời mà đặt lên má em một nụ hôn thật nhanh. Em tức chết được. Anh hôn em nhưhôn mộtem bé. Em muốn Lam hôn em lâu hơn, tha thiết hơn và hai tay chàng phải ôm siết em như ba hôn mẹ ở nhà… Em hay nhìn lén những cử chỉ yêu đương của ba mẹ.

Có lúc mẹ đang nấu cơm, ba đứng sát tù đằng sau hôn gáy tóc của mẹ. Hai tay ba ôm quàng ra phía trước bóp vú mẹ thật lâu. Hoặc những lần ba đi làm, mẹ tiễn ra đến cửa. Ba quay lại và ôm hôn lên môi mẹ. Cái hôn không lâu, nhưag em thấy rõ ràng mẹ mở miệng ra, ba đưa lưỡi qua. hai người nhắm mắt… Và một lần khác, vào một buổi trưa chủ nhật. Em bỗng nghe tiếng mẹ rên thật nhỏ. Tiếng giường lò xo kêu kút kít đều đặn. Em đã táo bạo nhìn qua lỗ khóa. Chị có biết chuyện gì đang xảy ra không? Hai ông bà trần truồng không một mảnh vải. Ba đang nằm trên người mẹ làm tình.

VN88

Viết một bình luận