VN88 VN88

Anh định vẫn mặc quân phục như này để địt em à

Thầy Triệp nói đến đâu tôi bàng hoàng đến đó. Vì tội của tôi có lẽ nặng hơn Thu. Tôi đã đụ đến hơn mừời học sinh trong trường, trong số đó có Toàn, Khôi Huân v.v… Thấy tôi im lặng với vẻ mặt hơi lo âu thầy Triệp hỏi:
– Có lẽ cô Mai không ngờ nổi cô giáo Thu đã mắc chừng đó tội. Còn m~a, Thu còn mắc một tội tày trời mà nếu anh là Thu, anh không tội gì phải bỏ dạy mà trốn  khỏi thành phố. Đó là lý do anh đến đây để tìm Thu…
– Anh nói sao? Thu còn một tội tày trời nữa à? Mà là tội gì thế?

– Thu đã ngủ luôn với ông hiệu trưởngt Không phải tự nhiên Thu làm việc đó ! Thu ngủ với ông hiệu trưởng để trả thù anh đã.:. đã đụ một nữ sinh mới 15 tuổi…

Tôi thật sự kinh ngạc về những điều Triệp vửa nói. Triệp đã đụ một cô học trò 15 tuổi. Rồi vì ghen, Thu đã đụ luôn với thầy hiệu trưởng, một ông già 61 tuổi
– Anh không hiểu vì sao Thu lạiđi làm mộtchuyện thiếu suy nghĩ nhưthế. Thu đụ rấtnhiều học trò tuổi mới 16 thì tại sao lại đi ghen khi biết anh đụ một cô bé 15? Lẽ ra anh cũng không bao giờ có ý đụ với bé Ngọc. Nhưng, nhưng… Không biết anh có nên kể cho Mai nghe không?

Tôi thích thú xoa hai lòng bàn tay vào nhau, đi pha cà phê cho thầy Triệp và bảo anh kể cho tôi nghe câu chuyện tình của thầy với cô nữ sinh tên Ngọc:
– Anh kể đi. Mai khoái nghe những chuyện ngàn lẻ một đêm lắm. Nhất là chuyện đụ các em bé. Vì em mang máu dâm đó. Chuyện tình của anh đúng băng tầng của Mai lắm. Anh cứ kể đi.
Thầy Triệp hớp một ngụm cà phê rồi từ từ kể:
– Mùa đông nắm ngoái, trong lúc anh đang giảng bài Vật Lý, anh chợtđể ý đến bàn thứ sáu, chỗ Ngọc ngồi. Ngồi đó mà Ngọc chẳng chú ý gì đến bài giảng,
mà cúi đầu như chãm chl đọc cái gì rất là thích thú mà Ngọc đang mãi mê lo dấu dấu trên hai bấp đùi. Anh bực mình, bất thình lình đi nhanh xuống, bất quả tang Ngọc đang đọc cuốn ái Tình Bửu Giám. Anh tịch thu cuốn sách, tuyệt nhiên không cho các em khác trong lớp biết đó là một cuốn dâm thư, và cũng chỉ rầy la sơ sơ Ngọc, và bảo em hãy chú tâm vào bài giảng.

Sau khi anh mang cuốn sách của Ngọc về nhà đọc thì mới biết đó là loại sách dạy cho những cặp vợ chồng trẻ cách làm tình sao cho tuyệt vời, sao cho đạt được tuyệt đỉnh khoái lạc, từ bú liếm, nút lưỡi đến thoa bóp và đụ. Cuốn sách làm cho người đọc dù là một người đã lớn và rành đời như anh cũng phải bị kích thích một cách dễ sợ. Đọc xong mỗi chương là người anh nóng rang. Dương vật cương
cứng, muốn phải t~c khắc được giải quyết sinh lý. Nếu không, phải thủ dâm ngay lập tức. Như vậy, tuổi 15 của Ngọc làm sao chịu nổi.

Từ hôm đó, mỗi lần vào lớp anh hay nhìn trộm Ngọc. Nhìn để tưởng tượng Ngọc đã làm gì, cảm thấy làm sao, sau khi đọc tững chương dâm đãng của cuốn sách. Tuổi 15. Cái tuổi của trăng tròn. Tuổi đã có kinh vài năm, lông lồn đã mọc, vú đã bắt đầu to và sinh lý đã khởi lên, nếu không trong ước mơ, thì cũng đã vài lần hiện rõ trong giấc ngủ. Và nếu đã đọc cuốn ái Tình Bửu Giám này, Ngọc đã bị sự   kích thích của cuốn sách làm Ngọc ngứa ngáy khó chịu.

Ngọc cũng thỉnh thoảng nhìn anh, không bằng cặp mắt thầy trò, mà lầng lơ gợi tình, mời mọc… Cho đến một hôm, khi anh gom tập của cả lớp về nhà để theo dõi sự học của từng em. Mai có biết việc gì đã xảy ra không? Anh tìm thấy lá thư tình Ngọc viết cho anh kẹp trong cuốn tập.

“Kính thầy Triệp. Em muốn thầycho em đượcphép gọi thầy bằng anh. Có được không? Em táo bạo như thế bởi vì nhiều lần em bắt gặp anh nhìn em, nhìn trộm thì đúng hon, bằng cặp mắt khó hiểu. Em dám táo bạo nhưthếcũng còn có lý do. Tại sao anh không thi hành kỷ /uật khi bắt qu(ỉ tang em đang đọc cuốn Ái Tình Bửu Giám. Có thể em hiểu lầm anh vì em còn quá nhỏ, tuổi chlmới có 15. Nếu thếthì anh cho em xin lỗi. Còn… nếu em đoán đúng ý anh, thì em cũng thành thật xưng tội với anh, rằng chiều hôm đó em cố tình mang cuốn dâm thư đó ra đọc vào giữa lúc anh đang giảng bài.

Nếu anh nghĩ em là cô học trò quá quắc, thì cũng đúng thôi. Vì em đã lớn hơn số tuổi em có. Anh có thấy sự nẩy nở thái quá ở thân hình bé con của em không? Không ai nghĩ rằng em chỉ mới có 15 tuổi, mà họ bảo ít ra em phải là 18 tuổi. Vì ngoài thân hình nẩy nở đầy đặn, sự suy nghĩ và cách ăn nói của em cũng là người lớn. Em khôn hơn chị em. Em biết nhiều hơn chị em. Và điều đau khổnhấtcủa em là em thèm chuyện vợ chồng một cách khốc liệt như lửa cháy ở hỏa diệm sơn. Em bảo khổ đau là ở tuổi 15 làm sao em cócơhội nhưngười lớn để kết bồ mà giải quyết sinh lý? Cho dù em có kết thân với ai thì họ có can đảm làm tình với em như ông vua Sara trong Ái Tình Bửu Giám hay không?

Em như người khát nước đứng giữa sa mạc nóng cháy, nhìn đâu cũng thây toàn là cát với cát. Anh Triệp, với cương vị một vị thầy giáo, anh có thể độ lượng ban cho em sự thông cảm, tha thứ, khi bắt tội quả tang trong lớp. Xin nhắc lại là em đã cố tình để cho anh bắt gặp em làm chuyện hoa tình đó, xem phản ứng của anh ra sao.

Anh chỉ tha thứ, rồi nhìn em… mà chẳng có phản ứng gì với cô học trò đã lớn hơn tuổi 15. Em nghĩ anh đã đọc cuốn sách dâm đó, và gián tiếp anh phải hiểu em đang hiểu và sống thếnào vephần suy nghĩ. Thưa anh, đó là cuốn thứ mười mấy rồi đấy ạ. Vì năm 12 tuổi em đã mượn trộm cuốn Bảy Đêm Khoái Lạc của chị em mà đọc ngấu nghiến suốt một đêm. Anh rùng mình chưa? Chuyện dị thường phải không anh? Thì em đã bảo em là một đứa bé dị thường mà lị. Em đâu có muốn thế. Em xem đó như là một căn bệnh bẩm sinh, như một người tật nguyền. Mới đầu thì em hơi bực mình, nhưng bây giờ thì nó đã trở thành bạn thân thích của đời sống em, nhất là về đêm.

Vì thưa anh, khi 12 tuổi, sau khi đọc xong cuốn Bảy Đêm Khoái Lạc, em đã thành người lớn. Cuốn sách như một nhát cuốc, xắn xuống khơi một kẻ hở, cho nước tuôn ra từ sự thèm muốn khác thường của cô bé 12 tuổi. Em bdo em đã trở thành người lớn thì ắt anh phải hiểu em đã làm gì? V cuốn sách đã tận tình dạy cho người đọc cách thức thủ dâm, không chỉ bằng tay mà còn bang những thứ khác như chuối, dưa leo, khổ qua v.v… Sự nẩy nở trên thân người em cũng do đó mà ra. Có đêm, em đã thủ dâm hoặc bằng tay, hoặc bằng củ khoai từ, và… em đã ra được đến hai lần.

Dĩ nhiên, như cuốn sách dạy, trong khi thủ dâm em phải tưởng tượng đang đụ với bất cứ người nào mà mình thích như thằng Bình, con bác em; chú Sáu làm vườn; anh Thạch, chồng chị em v.v… Và gần đây để từ khi em dến lớp dệ Ngũ học với anh, thì thưa anh, anh là người tình duy nhất em thấy trong khi thủ dâm. Và dĩ nhiên em đã gọi tên anh cả trăm lần cho đến khi em đạt đến cực điểm khoái lạc.

Mà anh yêu ơi! Tại sao em phải khốn khổ đụ anh trong tưởng tượng, trong khi em biết nếu em không lầm thì anh cũng dang thèm thân người em. Nhất là sau khi  nhìn bắt em tại trận đang đọc cuốn dâm thư. Cuốn dâm thư đó như một thông điệp, một bức thư tình em gửi đến anh. Anh có biết không anh? Và cuốn sách cũng nói rõ. Thủ dâm, dù có sướng cách mấy, cũng không sao bì được với sự làm tình với người đan ông thật sự. Ngườt đàn ông dó là ai? Anh đừng để emphải nói quá rõ hơn. Nêú anh hiểu ý em, xin anh cho em một cái hẹn. Bất cứ ở dâu, miễn
sao anh với em có phương tiện. Em nguyện sẽ hiến đời em cho anh là người đầu tiên.

Em viết những giòng này tự đáy lòng, từ sự thèm khát anh, tlì sự đòi hỏi không nguôi… để có được một lần nằm bên anh, tận hưởng cua thật, người thật, cảnh thật…

Đứa học trò dại khờ của anh. .
Mộng Ngọc.

VN88

Viết một bình luận