Mệt quá, em nằm thiếp đi, đẻ Lộc tha hồ ngắm. Với lại còn mắc cở gì nữa sau khi em đã ngậm cặc Khang bú ngon, rồi đã hai ìân đạt tuyệt đỉnh, người tê tái, tử trong xa tử cung bắn ra những tia nước làm hai ngón tay Lộc ướt chèm nhẹp. Lộc quỳ hẳn lên ngắm cho sướng mắt. Cặp vú 14 tuổi như hai quả đào non. Cái eo bụng thon với lỗ rún sâu hoắc. Hàng lông măng mờ mờ dần xuống mu lồn đen thui những sợi lông quăn ngắn, xoắn đầy khắp lồn Khang. Hai ngón tay Lộc đã phá trinh Khang rồi vì chàng chợt thấy hai bắp vế Khang loang đầy máu hồng
màu nhạt.
Lộc cúi xuống, banh rộng háng Khang ra nhìn một hồi, rồi sà môi, lưỡi vào dọn quét. Liếm hết máu ở hai bên vế, Lộc banh nhẹ hai mép lồn quét tiếp quét sạch, không còn một giọt nước nhờn. Đầu lưỡi và hơi nóng phà ra tử mồm Lộc đã làm cô bé lai tỉnh. Nhất là lúc đầu lưỡi đó với cặp môi Lộe ngậm bú hột le! ? ! Đến bà Thượng sư Thanh Hủi hồi còn ở với lão chồng người Đức cũng phải xé ra, xé gối mà gào thét. Nói chi em bé mới nở hoa như Khang – Lộc được chị Ba tâm tình “Phải công nhận đụ đã sướng – Mà được em bú lồn, chị càng sướng gấp mười lần. Đụ, chị có thể chịu lâu nửa tiếng, hay một giờ, Còn bú lồn, nói thệt, đôi khi chỉ mười lăm phút, là nó phải ra”.
Thiệt vậy, chưa bao giờ chị Ba chlu Lộc bú lồn lâu trên 20 phút. Mà hể ra xong, là chị kéo đầu Lộc lên, bắt cắm cặc vào đụ tức khắc, không chần chờ.
Bây giờ, Lộc đang tung phá lồn Khang bằng đầu lưỡi Đầu lưỡi đó mà đánh lăng tăng ở chỏm hột le thì bụng của em Khang rung chuyển như động đất. Hai chân co lên, rồi lại duỗi thẳng, chịu không nổi khoái lạc hành hạ. Hai tay Khang
không biết làm gì, nó quơ quào lên không trung, rồi lại ôm mặt gào nhỏ – Xong lại bóp hai vú mình, hoặc đặt lên bụng đè nén cơn chuyển động tửng đợt, làm rung giường, rung chiếu? Lúc lưỡi Lộc đi lang bang ra hai bên bẹn, hai bắp vế da non, thì hai ngón tay Lộc nhảy vào tiếp sức. Lộc xe hột le, móc mồng đóc, hay cho hẳn vào lồn như lúc đầu. Chịu tới hai nỗi sướng thần tiên, nên chỉ sau 15 phút, nó đã gào thật nhỏ lần nữa:
– Nghe nè Lộc. Khốn nạn Lộc. Em ra nữa nè, đó, anh!
Cái đít Khang dở hỏng lên, nâng luôn cái mặt dính đầy nước lồn Lộc lên. Cả hai ngón tay nữa. Khang ra thêm ìân nữa, và hình như nhiều hơn cả hai ìân trước, vì sau đó, Khang nằm ngoẻo đầu, mê mang, tàn tịch như cái xác chết trôi vừa với lên từ dưới nước. Mnh mẩy Khang ướt nhẹt cả mồ hôi! Khang nằm đờ người ra như thế, để mặc cho Lộc bú vú, bóp nhuyển nhử cặp vú.
Hình như em đã chìm vào giấc ngủ – Lộc đắp nhẹ tấm ra lên người Khang, tắt đèn, rồi ôm qua Khang ngủ gần 5 giờ 30 thì chàng dậy, mặc đồ lại cho Khang, bảo Khang trở lại phòng em – Không quên hẹn đêm mai.
Sáng hôm sau thức dậy muộn vì là thứ Bảy, Khang còn bị dư âm nhửng cơn sướng hôm qua hành hạ, lưu luyến – Khang nhớ và thèm từng chi tiết. Em đưa thử bàn tay mình vào hạ bộ, xoa xoa chòm lông, rồi một ngón, thay Lộc, xuống dưới sờ nhẹ hột le, miệng lồn. Khang khám phá thêm cho mình nỗi sướng riêng mà tử bé em chưa hề biết. Trước khi thức dậy đánh răng, súc miệng. Khang cho luôn hai ngón, làm giống hệt. Lộc đã làm – Và em ra thêm cái nữa cho đã cái tò mò khao khát tuổi 14 – Khang táo bạo làm vậy, vì cũng tưởng bé Uyển nằm cạnh đang ngon giấc. Có ai ngờ… lúc Khang thụt lồn, cái giường rung theo. Bé Uyển choàng mắt, nhìn hết, học hết – Nhất là lúc Khang ra, miệng gào nho nhỏ:
– Lộc ơi? Lộc ơi? Em tự đụ một mình. Sướng y hệt anh làm em ra nè Lộc – Phải có anh, em cho anh liếm – Uổng quá? !!!
Xong Khang không thèm mặc quần, ngồi dậy, đi thẳng vào nhà tắm. Ngoài này bé Uyển cầm quần lót của chị lên xem. Những vệt loang loang nho nhỏ ở đáy quần gợi cho Uyển sự tò mò có dính dáng đến tên của Lộc. Uyển không biết gì,
nếu đã không có dịp may, nằm hé mắt xem từ đầu cảnh thủ dâm của bà chị suốt gần nửa tiếng thật dâm, thật hấp dẫn…
Tắm xong, Khang định đánh răng, bỗng em nghe tiếng Uyển, rên nho nhỏ ngoài kia. Khang không tin tai mình, nên phải cúi xuống, ghé mắt qua lỗ khóa, nhìn lén. Trời ơi, ngoài kia, bé Uyển bắt chước chị, cổi quần, nằm chàng hãng, một tay sờ lồn, tay kia xe xe đầu vú. Để đánh lạc Uyển, Khang mở vòi nước, vờ như còn đang tắm cho Uyển yên trí tiếp tục thủ dâm.
Một ngón Uyển chà chà hột le. Đít Uyển hẩy lên. Rồi ngón đó đưa xuống khuấy nhẹ hột le, xong đút nhẹ vào, “đự’ một mình, giống hệt cảnh Khang làm cách đây vài chục phút. Có khác, là Uyển la lớn hơn, gào lớn hơn những lời Khang đã nói lúc nãy:
– Lộc ơi? Lộc ơi! Em tự đụ một mình. Sướng y hệt anh làm. Em ra nè Lộc. Phải có anh, em cho anh liếm!!!
Uyển chỉ bắt chước, những gì Khang nói – Chứ em chưa ra. Nhưng trong này nhìn cảnh đó, lồn Khang tự nhiên nứng khơi khơi. Nứng dã man. Vì nó khiêu dâm quá. Nàng lại ngồi trệch trên gạch hoa, cho hai ngón vào lồn, làm giống hệt Uyển ngoài kia – Uyển bắt chước, nhưng cho thêm sáng kiến vào: ngón trỏ tay mặt thụt lồn. Hai ngón kia của tay trái thì xe hột le. Rồi Uyển còn trớ mình nằm sấp, đụ ngón tay. Hai mông đít trắng hếu của em nắc xuống, trồi lên, trông muốn bể con mắt. Hai chị em thi nhau, mạnh ai nấy làm – Khi Uyển ra xong, Khang lại tắt nước, rồi súc miệng, bước ra.
Khang vờ như không biết gì cả. Em đứng trước kiếng chãi tóc, xức nước hoa, trong khi đó bé Uyển len lén mặc quần vào lại:
– Sao chị tắm lâu quá vậy, Khang? Uyển hỏi.
– Ừ tại chị gội đầu luôn cho sạch… Thứ Bảy mà, quên à?
– Bữa nay ngủ trễ ngon giấc quá? Đã mắt thì thôi chớ?
– Em mới dậy hả? Uyển?
– Ời em mới dậy – Dậy hồi chị mở cửa phòng tắm bước ra… Khang nhìn Uyển trong kiếng, rồi mim mím cười. Uyển hỏi:
– Bộ em nói xạo sao chị cười?
– Không! chị thắc mắc là chị tắm xong, em mới dậy – Vậy sao em biết sáng nay chị tắm lâu?
Bé Uyển ngượng quá, tìm cách chống chế:
– Ời, ừm… em dậy lâu rồi. Hồi chị đang tắm lận – Em quên… Khang lại cười – Lần này Khang cười hơi lớn hơn.
– Chị này kỳ quá – Ta nói thiệt mà cứ cười hoài à. Hổng thèm đâu.
– Em thức dậy hồi chị đang tắm? Thật không?
Nói tới đó, Khang quay phắt người lại, nhìn vào mắt Uyển. Như mặc cảm là mình đã nói dối, Uyển ngượng, nhìn lơ chỗ khác.
– Tóc chị gội xong, mướt, óng, đẹp quá? Uyển giả lả.
Có phải em thức dậy trước đó lâu lắm không? Khang hỏi.
– Ai nói vậy? Em hổng thấy… em đâu có thấy chị làm gì đâu… Lần này, Khang ôm bụng cười rũ rượi. Cười vì cô em 13 tuổi thơ ngây quá. Dấu đầu mà lòi đuôi. Người ta hỏi một chuyện, em trả lởi chuyện khác. Khang chơi độc:
– Em không thấy, mà em có nghe. Có đúng không? V chị có nghe em rên một câu giống hệt câu chị đã nói lúc:.. lúc… chị (giọng nhỏ hơn) chị đang ra!!! có dính tên của Lộc nữa!
Uyển ôm cái gối ôm, gác một chân lên, nhìn chị, hỏi nhỏ:
– Đang tắm mà chị cũng nghe em rên sao?
– Chẳng những nghe, mà chị còn thấy nửa.
Thấy em như em đã thấy chị sáng nay (lại nhỏ giọng). Có thích không?
Uyển đỏ hồng mặt. Lồn nó đang ướt nhẹt lúc nãy lại ứa thêm nước ra, làm cửa mình như vừa tắm xong, chưa lau khô. Uyển bỗng cất giọng hát bài Phượng Hồng: “Mối tình đầu của tôi. Là cơn mưa giăng giăng ngoài cửa lớp. Tà áo ai bay trắng cả giấc mơ – Là bài thơ, còn hoài trong vở – Giữa giờ chơi, mang đến… lại mang về”. Vừa hát, Uyển vửa lấy ngón tay vẽ vẽ trái tim trên nệm giường màu xanh lơ…
– Em có mối tình rồi hả. Khang hỏi Uyển.
– Dạ, có. Nhưng thơ mộng, chớ không trần trục như tình của chị với anh Lộc đâu! hí hí hí… Tụi em thơ qua thơ lại, thầm kín, lén lút, chưa hề cầm tay và… hôn! Nhất là đến phòng nhau, ban đêm…
Khang sề đít ngồi cạnh giường, sát bên Uyển, hỏi nhỏ:
– Bộ em cũng nhìn thấy chị với anh Lộc?
– Bộ chị sợ em mét măng hả?
Khang làm thinh – Quả tình Khang dấu kín lắm chuyện thông dâm với Lộc, cũng chỉ vì em sợ bà già biết – Em thì có thể không sao – Nhưng số phận Lộc sẽ hẩm hiu, khốn nạn, nếu chàng bị măng khám phá có lăng nhăng với Khang – Vì bà già cũng cần Lộc trên giường, trong phòng ngủ.
Uyển cầm tay chị, ân cần hỏi:
– Sao em hỏi, chị không trả lời? Bộ chị sợ em mét măng hả?
Khang cầm tay cô em bóp bóp; vẻ mặt lo âu, nói nhỏ:
– Sợ chớ – Măng mà biết được, Lộc sẽ khốn khổ. Em đửng mét tội nghiệp ảnh nhen? Lỗi tại chị – Không phải Lộc – Chính chị tìm dến phòng Lộc; đêm khuya…
– Em biết – Sáng nay em ngủ muộn, cũng tại vì đêm qua…
– … đêm qua em có nhìn thấy hả? Thấy hết chị với Lộc…
– Cửa phòng ảnh, đâu có đóng, chị? Em đã lẻn bò vào ngồi ớ ngạch tủ cho gần, để nhìn cho rõ, vì em cũng thèm… Rồi được nhìn tận tường một lần nữa, sáng nay, chị làm…
Khang hơi cúi mặt xuống, thở ra, ngượng ngùng nói:
– Vậy mà… đêm qua, cũng như sáng nay, chị tưởng là em đang ngủ say. Em diễn xuất hay thật.
– Chị cũng diễn xuất đâu có kém em. Hồi nãy chị tắm có một chốc – Lần vặn nước thứ hai là đánh lừa em, để em yên trí, nằm thủ dâm cho chị coi hí, hí, hí, đúng không?
Uyển buông gối ôm, lăn người tới ôm eo ếch Khang – Bàn tay Uyển còn táo bạo xò vào sờ vú, bóp vú Khang:
– Em khoái nhìn cặp vú này của chị nhất. Sao nó no và dễ thương quá vậy. Ước gì, em cũng có cặp vú to như vậy, cho Lộc không chê?
Bây giờ thì Khang xoay hẳn người về phía cô em – Khang hơi giật mình – Khang tưởng là mình nghe nhầm, thì Uyển nói:
– Em đã… với Lộc ba tháng, trước khi chị mò qua phòng ảnh. Xin chị cũng đứng mét măng, tội nghiệp Lộc. Không thú thật, rồi trước sau, em cũng bị chị khám phá. Hồi nãy em gọi tên Lộc là chuyện của em, chứ không hề bắt chước chị…
Tối hôm qua… “chuyện tình” của chị hìên hậu quá – Lộc chỉ dùng ngón tay, và môi, lưỡi – Còn với em! Em đã hưởng chuyện kẻ lớn, ngay ngày đầu tiên. Không phải bên phòng đó, mà ngay phòng này, một hôm không có chị ở nhà… giữa ban ngày. Không phải một ìân, mà đã nhiều lần. Khang hơi rưng rưng, muốn khóc. Vì cõi lòng Khang tự nhiên đau điếng như bị ai dày vò, xéo nát. Khang thở không muốn nổi, vì dẫu sao, đó là tình đầu – Quan trọng hơn, là đêm qua, hai ngón tay Lộc đã phá mất màn trinh em. Và em đã sướng ngất, ra hết ba ìân – Lộc đã nghiễm nhiên nằm một chỗ nào đó trong tim em – Khang dự định đêm nay, bằng mọi giá, sẽ hiến luôn cuộc đời mình cho Lộc, dù có bị mang bầu, hay gì gì đó.
Sao đang nói chuyện, mà chị buồn quá vậy? Uyển hỏi chị. à, thôi, em biết rồi. Chị ghen! Chị Khang! Em không ghen thì thôi, sao lại chị? Em là kẻ đến trước mà… Đêm qua, ngồi ở kẹt tủ, nhìn hai ngón tay Lộc làm chị sướng ngất, đê mê, nhất là lúc bàn tay chị bóp, thụt cặc ảnh, em… cũng gần khóc vì ghen – Nhưng sau, em nghĩ lại, mình còn nhỏ – Đời còn dài, tội gì. Đâu phải trên đời này có Lộc là đàn ông…
Con bé nói một hơi dài, ráo hoảnh, rành rõ, như một chị đã có chồng. Khan~ nghe có lý. Lộc đâu phải là đàn ông duy nhất? Ơ trường thiếu gì bọn thiếu niên cùng tuổi Lộc! Cho nên Khang chối với em Uyển như sau:
– Đâu có, chị… buồn là tiếc đêm qua đã chẳng cho chàng hưởng luôn đời chị? Có lẽ chị làm cao, hơn là sợ mang bầu.
– Ô, tưởng gì. Chuyện đó quá dễ. Thì đêm nay, chị lại qua. Nhưng nhớ đừng đóng cửa, cho em được làm khán giả.
Khang mím cười gật đầu. Bỗng Uyển choài người lên hỏi:
– Nói thiệt chị nghe. Em mê cặp vú của chị dễ sợ Để em đóng cửa, chị… cho em xem nó một chút, nhen? được không?
Không đợi Khang gật đầu, cô bé 13 lại đóng và gài cánh cửa, xong bay trở lại, nhảy phóch lên giường, kéo Khang nằm theo. Chiếc áo ngủ mỏng tanh của Khang màu hồng nhạt phơi hết ra, gần như chẳng mặc gì cả. Uyển tháo cái thắt lưng của Khang. Hai vạt áo mờ ra. Thế là bộ vú quá sức đẹp của Khang bày ra như hai quả đào chín tới. Một ngón tay xinh của Uyển đưa nhẹ, nghịch ngợm lên đầu vú, rồi chạy vòng vòng quanh vú – óc Trâu của Khang nổi hẩng lên khắp người vì cảm giác sung sướng nhè nhẹ do ngón tay Uyển – Uyển cúi xuống dùng môi hôn đầu vú:
– Đẹp quá chị ơi? Lộc chê của em còn nhỏ quá, bóp không sướng tay, mà bú cũng không sướng miệng. Chị đã nằm, mà bộ vú cao lên sửng sững như đang đứng. Xem cái nuốm vú này.