Chị Phan, mẹ Hạnh, cúp máy. Em lại khóc – Vậy nghĩa là sao? Em nhớ Hạnh quay quắt. Nhớ kinh khủng. Nhớ như đã ngàn năm rồi không gặp Hạnh hẹn, sao không đến – Hạnh đl từ chìêu? Đi đâu? Em có làm gì cho bé giận em? Cái khổ nhất lúc đó là: em nhớ Hạnh một phần – Nhưng phần quan trọng hơn là: lồn em nứng kịch liệt. Em thèm đụ không thể tả nổi – Giá có Hạnh, em sẽ ăn tươi nuốt sống thằng bé con không thương tiếc.
Em phải làm một cái gì ngay tức khắc, nếu không em có thể, vì nứng quá, sẽ xuống lầu dưới, đánh thức thằng Lộc, con nuôi của anh, cho nó đụ em…
Càng nghe mợ Thoa kể chuyện loạn dâm, Thiếu Tá Vũ Hào càng mê đắm. Ông đang bị chìm vào cơn hôn mê tình dục. Tâm hồn ông lúc đó như người đang xem phim X. Vũ Hào nghe vợ nhắc đến tên thằng Lộc, giật mình ngừng hôn vợ, hỏi thúc:
– Thoa? Em… em… vửa nhắc tên thằng Lộc?
– Dạ – Thì anh biểu em phải nói hết sự thật, khai hết tim gan em cho anh nghe. Em đâu dám dấu.
– Trời ơi! Nó 17, hơn Hạnh một tuổi – Nó là con nuôi chúng mình mà Thoa? Sao em không chừa ai hết vậy?
– Vậy thì thôi, em xin phép ngửng ở đây. Như vậy anh chỉ mới nghe được có phần ba sự thật về những ngoại tình của vợ anh. Anh phải nhớ lấy người vợ thua anh gần hai chục tuổi – Ngoại trừ những đêm gác trực, hay cắm trại. Có khi nào anh cho em thỏa mãn mỗi đêm độ vài ìân? Em có đòi lắm, anh lật ra “trả bài” cách bất đắc dĩ, vì, em biết: (anh sợ em sẽ ngoại tình). Điều anh sợ đã xảy ra, không đâu xa, ngay tại phòng ngủ này.
Nghĩa là, em chưa bao giờ hẹn hò vớ vẩn tại phòng ngủ khách sạn, hay trên rửng Đà Lạt, hay biển Cap Vũng Tàu… Em biết, dầu gì, anh là người tai mắt trong thiên hạ? ? ? Cho nên, em ngoại tình loạn cào cào, mà anh có nghe ai nói dến tai anh những điều xấu về em? Bữa nay, em phải khai hết ngọn nguồn ra, là để lòng không thắc mắc dã dối chồng – Mình đã thỏa thuận từ đầu sẽ phải khai hết cho nhau nghe những điều thầm kín, sau bây giờ, anh thắc mắc? Lại ghen?
Nghe vợ luận lý vững vàng quá, Vũ Hào mắc cỡ, dúi dúi cái mặt vào đám tóc rậm rì, xanh đen của Thoa, cười dả lả, rồi nói:
– Anh nói đùa đó mà. Thế em đã ngủ với Lộc rồi à?
– Dạ có. Có lẽ một đàn bà khác thì không. Nhưng em, em thiếu thốn đến như nghèo nàn tình yêu – Em chưa làm đ là may lắm rồi. Em muốn mỗi ngày phải được đụ dăm người đàn ông. Ai cũng được, cho đã cơn thèm! Em dang díu thầm lén với Lộc cũng lâu rồi chớ không phải mới đây. Tử hồi anh chưa lên Thiếu Tá.
Chuyện em với Lộc thì hoàn toàn khác với Hạnh. Lộc đẹp trai, tinh khôn hơn Hạnh nhiều. Anh có thể tưởng tượng không lần nào em tắm mà không có Lộc nhìn coi lén. (Lởi Lộc kể) – Anh còn nhớ chị Ba nấu bếp mà mình mới cho chỉ nghĩ việc cách đây bốn tháng không?
– Anh nhớ – Chị đó nấu ăn rất ngon, đẹp gái và lễ phép. Cho tới bây giờ, anh cũng không hiểu sao em lại cho chị ta nghĩ việc ngang xương, để em tự nấu lấy cho khổ. – Tại sao à? tại vì em muốn độc chiếm Lộc – Và cũng vì em không muốn chị ta khám phá chuyện ngoại tình của em với Lộc. Đúng ra, chị Ba là người ngủ với Lộc trước tiên. Một hôm, rất vô tình, tử trên ìâu bước xuống – Ngang giữa cầu
t hang, em nhìn qua mấy lỗ gạch hoa trên tường
nhà ăn thông nhà bếp. Em thấy chị Ba đang
đứng xào đồ ăn, mà thằng Lộc thì ôm chị từ phía
sau. Đít nó nắc khơi khơi vào đít chị Ba, một tay
đưa ra phía trước bóp vú chị, tay kia sờ lồn, Chị
mắng yêu:
– Quỷ nà, để tối rồi muốn gì thì muốn. Ban ngày ban mặt, rủi mấy đứa nhỏ đi học về, hay bà trên ìâu xuống thình lình, thấy được, có nước chết bà tui à!
Lộc, có lẽ mê tình dục quá, thèm sờ mó chị quá, mà nói:
– Bà già có đuổi chị, em cuốn gói theo luôn – Chị Ba ơi, em khoái bóp cặp vú của chị dễ sợ. Nó cứng quá trời là cứng. Lồn chị nữa.Xoay mặt qua, tuột quần cho em hun nó chút đi? Thèm gần chết mà!
– Thèm ráng chịu, không ai dám đâu quỷ nà! Trời ơi, có buông tôi ra cho tôi xào nấu cho xong không – Trưa rồi, ông sắp về ăn cơm. Đừng làm vậy nó.., kỳ.,. quá, Lộc ơi? Giọng chị nói bị lạc dần, chậm dần, bởi vì Lộc đã xò hai tay vào bên
trong, đụng vào da thịt chị – Hmh nhưLộc đang mốc lồn chị thì phải, vì chị tắt lửa lò gas, đứng im sững, mặt ngước lên trần nhà, rên nho nhỏ:
– Anh Lộc ơi? Anh làm như đây là phòng ngủ không bằng. Cái bếp trống trơn à. Ai họ nhìn… thấy anh… móc.. lồn… ui, đã quá Lộc… ơi… .Anh làm em nứng dễ sợ. Mới đụ với nhau tối hôm qua… mà…. bây giờ thèm~ nữa sao? Thôi Lộc, nhiêu đủ rồi, đợi tối nay đi. Đồ ăn ươn thúi hết bà chửi cho chết… à. Ui, hai ngón… ui chết con đ mẹ tôi… chuyến này rồi, sống… gì… nỗi nữa, ông Táo? Mấy giờ rồi hả anh.
– Mới mười một rưỡi à. Còn sớm chán. Cho em bú lồn miếng đi. Khỏi đụ cũng được.
– Trời bú khơi khơi mà hổng đụ làm sao chịu thấu?
– ơi thì, bú chút, rồi em đụ cho. Lẹ lên.
– Lại đóng, cài cái cửa bếp giùm chị đi! Phòng ngừa…
Lộc mừng hí hửng, chạy lại đóng và cài cánh cửa. Nó trở lại thì chị Ba đã tuộc quần nằm ngữa trên cái ghế dài, chở đợi. Lộc nhú cái máy, bẹt hai bắp vế chị ra, đục ngay cái đầu vào bú sùng sục ngon lành. Chị ba cắn một ngón tay cho
mồm khỏi la to.
Không biết chị có chồng có con chưa mà thân hình phía dưới trông như gái mới lớn. Cặp đùi thon trắng và dài. Thằng nhỏ, miệng bú lồn, hai tay sờ bóp hai nhũ hoa. Em ngồi cầu thang xem lén mà nước lồn nhểu ra có hột. Cái quần lót của em thấm không hết, để nước lồn xuyên luôn qua cái quần ngủ màu xanh dương. Em cũng thọc tay vô quần, hai ngón tay kẹp cứng cái hột le mà mài, mà dũa cho đã với cơn thèm tình dục.
Tiếng chị Ba rên nghe tức tưởi, tội nghiệp vì chị . sợ có thể em sẽ nghe thấy. Băng ghế hẹp quá, làm chị suýt rớt xuống đất hết mấy lần. Mũi miệng của Lộc láng bóng vì nước lồn. Nó làm cấp tốc, vì chị Ba thúc dục:
– Bú nhiêu đủ rồi, cổi quần, lên đụ lẹ lên cho chị nấu ăn.
Lộc tuột lẹ quần xuống – Cặc 16 tuổi mà nó to không khác cặc của anh. Da quy mào không còn nữa như của Hạnh – Màu cặc cũng đen hơn – Lộc cầm cặc, để vào lồn chị Ba, nhấn xuống, nhấn xuống, bắt đầu đụ như chạy giặc – Đụ không cần sướng, sao cho càng lẹ càng tốt. Nhưng hai người kéo dài khá lâu. Em thật sự chóng mặt – Em không ngờ nổi thằng con nuôi đụ rành rõ sáu câu. Nó biết vát hai đùi chị Ba lên vai, để nắc ào ào. Trận đụ làm em mê ngất vì nó có cái gì trúng ý em: đó là máu thèm đụ trẻ con ? Nhìn cảnh đụ thì ít – Mà nhìn gương mặt non choẹt của Lộc thì nhìêu – Rồi em tự xây cho mình một ước mơ không tên.
Có khi nào em bạo gan thuyết phục, chinh phục Lộc bỏ chị Ba, để em hoàn toàn làm chủ Lộc? Dã tâm hèn hạ nhỏ nhoi của con đàn bà đa dâm trong em đang sắp xếp nhìêu mưu mô, để tìm cách ly gián chị Ba với Lộc.
Dưới kia chị Ba thúc Lộc:
– Chị ra rồi, sao Lộc chưa ra. Lè lẹ đi cưng ơi! Lộc không cần nghe, nhắm mắt nắc tới cách hùng hổ – Em cũng chẳng ngờ Lộc dẻo dai như dỉa. Đúng phóc ước mơ của em. Đụ như thế mới là đụ ít ra phải cho đàn bà ra trước một cái, hai cái rồi hẳn tính chuyện nhả khói, rút phi thuyền chớ.