Lão nhìn qua – Cái lồn đỏ au ướt nhẹt nước, với lớp lông mỏng mới mọc như mời gọi lão. Lão lìêu mạng, lết lại kế bên, cầm cặc dí vào cửa mình cô bé, đẩy nhẹ vào. Hai bàn tay cô bé banh rộng miệng lồn ra, mời mọc. Cặc lão to như thế mà nó ehui vào lồn như chỗ không người. Mặt cô bé tràn ngập khoái lạc. Khúc gân chui vào, vào nữa và lút khất. Lão già tóc bối củ tỏi, bạc phếu, đụ một cô bé có 15. Hai tuổi tác chênh lệch đó làm người xem chết điếng. Một hình ảnh không thể có trên dời này được.
Mặt thằng Lộc nhăn như khóc, và, bỗng mồm nó buộc kêu:
– Măng ơi? chết con! Cuốn này nói tiếng Nhật chớ đâu phải tiếng Anh. Coi cuốn này chỉ nứng chết người, chớ làm sao học hỏi gì được. Măng ơi cho con xụt mình con cho sướng chút nhen măng? Ui, họ đụ ở trển kìa. Ui coi cái lồn con nhỏ kìa. Đẹp quá Trời, măng ơi! Ông già mà đụ con nít được sao? Còn bà già… có… úi, măng ơi? Măng mặc đồ gì mà mỏng lét vậy, chịu sao… nổi?
Lộc đang vùng vẫy giửa các chiêu xuất chúng của em giăng – Tử mặc đồ hở hang, cho đến cuốn Video dâm – Anh biết lúc đó, lồn em nứng cỡ nào. Nhìn Lộc thủ dâm mà em tưởng như nó đã lên đến phòng ngủ này rồi. Em ráng dằn cơn thèm, tiếp tục nhìn Lộc quằn quại đến đâu. Lộc đã bảo: “Ông già mà đụ con nít – Còn bà già… có,, Lộc ngưng ở đó, không dám “than” nữa, mà như đã nói hết cho em biết rồi, vì câu kế nó nói:
“Ui? măng ơi, măng mặc đồ gì mà mỏng lét vậy, chịu sao nổi?”
Lộc chịu một lúc hai mủi dùi tấn công: hình ảnh hờ hang của em, và hình ảnh ông Tìêu phu đang đụ con bé! Xem dược một lúc, nó chồm dậy mở hộc tủ lấy cuốn album ra, lật trang có dán hình em – Nó tắt TV, chỉ nhìn hình em chăm chú, mà tay vẫn thủ dâm chát chúa.
– Có phải măng muốn… dụ dỗ con không? Ui, măng đẹp quá đi! Mà đẹp nhất là hồi nãy, lúc măng xuống đây với bộ đồ ngủ màu xanh lơ!!! Măngcố tình, hay sơ ý! Ui, cặp vú của măng còn hấp dẫn hơn của chị Ba nhà bếp.
Còn cái,… thôi… con không dám nói đâu. Sao chòm lông đen dễ sợ vậy hả măng? Thiệt hay giả mà trông như tóc người ta bịt ngang háng của măng vậy? Ước gì…
Nó nằm lật ngửa ra, cầm cuốn album trước mặt, ngắm hình em, và tiếp tục xụt mạnh con cặc dễ thương. Em muốn lìêu lĩnh bay ngay xuống, đóng cửa, cổi quần, ngồi lên người nó, cắm cặc vào lồn, đụ một cái rồi tới đâu thì tới – Mà… có cái gì giữ chân em lại. Cái gì đó mơ hồ, không tên, nhưng nhìêu uy lực, không cho phép em tiến tới mặc dầu nước lồn em ra ướt cả hai bắp vế.
Giả thử em dám làm đìêu đó, thì ai biết? Anh đang ở sở – Chị Ba đi chợ – Hai đứa nhỏ đi học – Nhà trống trơn, vắng vẻ – Vậy thì cái gì cầm em lại? Đó chính là chút tình thiêng liêng của người đàn bà từng săn sóc, lo lắng, khi nó mới về nhà này hồi 9 tuổi. Dù là con nuôi, nhưng Lộc gọi em bằng măng – Em gọi Lộc bằng con. Cái thói quen đó làm em, đôi khi, tưởng mình, hay có cảm giác, mình là mẹ ruột. Cho nên nứng lắm, thèm kịch liệt, em bụm ìôn nằm chịu.
Đã vậy dưới kia, thằng con nuôi của anh lại úp hẳn tấm hình em lên mặt nó để hôn hít – Nó thèm em đến độ không màng xem tiếp cuốn phim X, thì anh biết. Lúc đó, em, có chút ăn năn, chút hối hận, đã đầu độc cậu bé – Vì, em biết, cái chiêu mặc đồ hở hang của em, không trước thì sau, sẽ dẫn Lộc đến quyết định thèm “ăn nằm” với em. Đó là đìêu chắc chắn. Vì lâu nay, có khi nào em mặc đồ hở hang như thế, lả lơi, quyến rũ như thế. Ừ, thì cho rằng Lộc hiểu ìâm là em mặc như thế, nhưng chả có dụng ý nào cả. Thế nhưng cuốn phim X thì sao? Cuốn phim đã trình bày trận làm tình của một người lớn tuổi, và một em bé – Có ngu như Mán trên rừng thì Lộc cũng phải hiểu manh tâm của em! là em đang muốn tấn công Lộc!
Qua màn ảnh nhỏ, em lại thấy Lộc cà cà tấm hình em lên đầu cặc nó, mà miệng thì la nho nhỏ:
– Măng có thấy cặc con không? Măng có biết con rình xem măng tắm bao nhiêu ìân rồi không? Con thèm thân người măng mà phải đụ chị Ba cho dỡ – Có tội nghiệp con không? Măng bú con đi Con để vào miệng măng nhen?
Lộc dí cặc vào mồm em trong tấm hình. Em phải nhắm mắt một khoảnh khắc để xua đuổi cái hình ảnh mời mọc đó. Nhưng âm thanh mê đắm, quyến rũ của Lộc cứ vang lên tai em:
– Bú đi cho hay, ui, đó, rồi con bú lại măng, cho mãng sướng. Đó, liếm lỗ đít của con đi. Hai bên bẹn nữa. Ui, măng ngậm hết vô rồi hả Mút mạnh đi? ? Đã quá măng ơi? Em phải dùng hai tay bịt cứng tai lại, để không nghe Lộc nói nữa. Nhưng mắt em lại mở ra – Không biết cái gì trong em đã thôi thúc em đừng nghe, đừng thấy Lộc nữa – Phần nữa kia, mạnh hơn, xúi em ngồi dậy, mặc nguyên bộ đồ hở hang hồi nãy, chạy xuống lầu nhì, đến phòng Lộc? Nhưng em đã không làm. Tay lại bụm cứng mu lồn, đè xuống tất cả nỗi thèm tội tình của người đàn bà bốc lửa.
Phải chi đừng có cắm trại. Phải chi đửng có AK ngoài ven đô – Phải chi có anh giờ đó… em đâu phải vát xác đi ăn vụng hình ảnh một cậu bé – Nước mặt em tự nhiên ứa ra hai giòng, chảy xuống thái dương. Vì hình như, em thấy mình cũng là nạn nhân của chiến tranh!
Màn ảnh nhỏ, lại chiếu hình ảnh Lộc để tấm hình em trên gối giữa giường – Nó chống hai tay, quỳ hai gối, rà cặc lên tấm hình, mà mặt thì ngây ngất đê mê như đang làm tình – Lộc nói cái gì nhỏ quá, không nghe nổi. Em dùng Remote Control cho ống kính Camera Zoom vào thật sát con cặc với tấm hình – Nó đang đụ giả tưởng – Đụ hàm thụ – Cuối cùng, nó đè con cặc lên tấm hình, nằm sát xuống, nắc. Tay em tự động cho vào quần, hai ngón thụt miệng lồn phằm phặp – Em gần chết, mà Lộc cũng không sống nổi. Em nhắm mắt kêu tên Lộc, tự thủ dâm – Lâu, lâu lắn? Cửa phòng ngủ được gõ. Em bật nhìn lên TV Lộc không còn nằm nắc với tấm hình trên gối nữa. Có thể người gõ cửa ngoài kia là Lộc không? Tim em đánh như khua trống. Tay chân em phát run, mới lạ kỳ. Em sợ? Phải, em sợ, sắp có cuộc đổi đời to lớn trong gia đình. Em sợ cuộc ngoại tình do em sắp xếp, sẽ bùng nổ.
Cửa phòng lại được gõ, nhưng lần này có vẻ rụt rè hơn. Em chồm ngồi dậy, nhưng không dám bước. Mắt em thì lại nhìn quả nắm của cánh cửa, mong nó được xoay.. và Lộc sẽ mở từ từ bước vào. Em nhớ hình như lúc nãy em không có khóa. Chân em không dám bước, nhưng lòng lại mong Lộc bước vào. Em thèm~ em muốn, mà không dám làm thủ phạm. Thủ phạm vụ trộm tình này phải là Lộc, cho lương tâm em yên ổn. Em muốn ném đá, dấu tay. Hơn 15 phút, cánh cứa vẫn đóng kín – Ngoài kia không al gõ cửa nữa. Em lại tiếc? Phải chi lúc nãy…