VN88 VN88

Anh bú lỗ đít em đi

Đừng làm thế này với ai hết nhen Toản. Mê quá anh ơi. Anh làm nước của em ra ướt hết cửa mình rồi, Toản biết không? úi, mê ly hơn làm tình nữa – Khoái lạc hơn lúc chúng mình ôm nhau đụ nữa, Toản ơi? úi, chổ đó da non lắm mình ơi, liếm nhè nhẹ thôi, úi, chết con Chúa ơi, may mà con không tiêp tục đi tu, nếu còn, chắc con lấy luôn các ông cha trong giòng quá? Tại sao đụ mà có tội hả Chúa. Nếu đụ là có tội, tại sao ngài sinh ra con người, còn thêm phần tình dục? Đâu phải chỉ loài người – Muôn thú, cây cỏ, âm dương, ngày đêm, đều có tình dục… úi Toản ơi đửng liếm chỗ đó dơ lắm, chỗ… đó… là… đừng… mình, đừng. Trời ơi, anh dám đâm luôn lưỡi.. vô đó. hả… úi Chúa ơi, nó… đụ lỗ đít con kìa.

anh bu lo dit em di

Full Anh bú lỗ đít em đi 18+

Hằng đứng buốn rã rượi. Ðầu hơi cúi, vì sợ, và vì mắc cở. Mái tóc hai bên phủ xòa che bớt gương mặt hơi xanh xao vì mất ngủ, vì bụng đói. Ông cảnh sát trưởng hỏi:

– Cô tên là …
– Dạ, Tăng Thị Kim Hằng
– Tuổi cô là …
– Dạ, 15
– Cha cô là …
– Ông Tăng Hoàng, chủ nhà máy cưa Phương Mai, Biên Hòa

truyen anh bu lo dit em di 18

Truyện Anh bú lỗ đít em đi 18+

– Mẹ cô là …
– Bà Phạm Thị Ngọc Qúy
– Cô vẫn còn đi học ?
– Dạ
– Tại sao gia đình khá giả, con nhà danh giá, cô không chịu học, mà lại đi làm gái gọi ? Cô có biết gái gọi với đĩ cùng một nghĩa không ?
– Dạ không
– Cô không nên trả lời cứng đầu với tôi như đã từng làm với những điều tra viên khác. Hay cô tưởng cô còn quá nhỏ tuổi rồi pháp luật không làm gì đuợc cô ?

Kim Hằng hơi cúi thấp mặt hơn, che một nụ cười

– Tôi nói như thế có gì khôi hài mà cô cười ?. Ông cảnh sát trưởng hỏi
– Thưa, ông nói rất nghiêm túc, nhưng không đúng. Hằng trả lời
– Không đúng ? Cô dám trả lời với tôi như thế hả ?
– Thưa, đây là cuộc phỏng vấn tay đôi. Ông hỏi – tôi trả lời. Ông hỏi mà tôi không trả lời thì ông bảo tôi cứng đầu. Còn tôi cố trả lời sự thật, thì ông bảo là tôi hỗn. Vậy thì ông có muốn tôi im lặng không ?

Nhìn Hằng một lúc lâu, im lặng, ông cảnh sát trưởng thở ra một cái – ông thở ra vì nhan sắc của Hằng quả thật là đẹp. Không phải đẹp thơ ngây như cô gái mới dậy thì. Mà là sắc đẹp của một phụ nữ từng trải. Ông cầm thẻ học sinh của Hằng đọc kỹ lần nữa, nhìn Hằng, lại thở ra. Cái thở ra lần này vì ông tiếc cho cái nhan sắc đẹp não nùng, mà lại làm vật chơi cho thiên hạ sớm quá. Chừng vài tuổi nữa thôi, nhan sắc này có thể làm sập một chế độ, hay ít ra là tiêu ghế một tỉng trưởng. Ngắm Hằng xong, ông bảo:

VN88

Viết một bình luận