Sáng hôm sau, dưới ánh sáng ban mai, chị và tôi nhìn nhau ngượng ngùng, bối rối… Đêm ái ân cuồng nhiệt đã qua, thực tế phủ phàng lần lần trở lại làm tôi chợt tỉnh trong một tâm trạng đầy hoang mang hổ thẹn. Tôi thấy mình có tội quá nhiều với chị, tôi đã lợi dụng giây phút yếu mềm của chị để đẩy tôi và chị vào vòng loạn luân! Tôi không có can đảm nhìn chị Hai nữa. Trong bữa ăn điểm tâm, tôi cúi đầu bối rối nói với chị là tôi xin phép chị lấy xe đò đi ngược lại Sài gòn. Tôi không dám nói là tôi không đủ can đảm về Lông Xuyên với chị. Tôi nghĩ là chị Hai cũng biết như vậy là giãi pháp hay nhất. Chị buồn buồn quay ra nhìn về hướng khác.
Tôi cố hết sức để tránh gặp lại chị Hai. Những lần gặp lại qua những ngày lễ gia đình thì tôi ráng giữ vẻ dửng dưng với chị. Tôi thấy điều gượng ép đó vô duyên vô cùng nhưng biết làm sao bây giờ? Tôi và chị đóng kịch với nhau và cả đối với mọi người chung quanh. Như đã cùng hẹn với nhau, chị Hai và tôi không đá động gì đến kỷ niệm của cái đêm bảo tố tơi bời đó. Đôi lúc tôi cũng cầu mong là chị Hai đã thật sự vùi kỷ niệm đó vào ngăn kéo bụi bậm của lãng quên. Nhưng có một lần… chị Tư háo hức kể cho tôi nghe:
– Ê Tâm ơi, tao kể cho mầy nghe chuyện này, mầy không thể tưởng tượng được!
– Chuyện gì vậy chị Tư?
– Chị Hai mình đó… chỉ có người tình!
– Ủa thiệt sao? chị Hai à?
– Ừ, chị Hai của mình đó mới là không ngờ! Số là bữa đó tao thấy chị hai đứng ngoài vườn buồn buồn ngó ra xa, nên tao mới đến bên chị chọc cho chị vui. Tao nói: « chà, bộ chị nhớ người yêu hả? ». Chị nín thinh như công nhận, làm tao hỏi dồn. Chị mới thú thật với tao là chị có người tình. Ê Tâm mầy tưởng tượng được hay không? Chị chỉ nói thoáng qua thôi, nhưng hình như cách đây một năm chị có liên hệ với một người tình trẻ tuổi hơn chị.
– Thì chắc chị Hai nói cho vui thôi. Hoặc là mối tình qua loa…
– Không dám đâu! Chỉ nói là chỉ có qua một đêm thôi với người tình đó, nhưng chị nói đêm đó là đêm hạnh phúc nhất đời của chị.
Thấy tôi ngó ra phía khác, không trả lời, chị Tư nói tiếp:
– Mình cứ tưởng chỉ khô cằn như đá, ai dè đâu…
Tôi nghe lòng mình xe lại. Dù cố chống chọi một cách tuyệt vọng với tình cảm loạn luân nhưng bây giờ tôi biết là mình vẫn nhớ nhung chị Hai. Bây giờ lại được nghe chị Tư kể, tôi bồi hồi sung sướng một cách hớn hở khi biết là chị Hai không quên đêm kỷ niệm đó. Tôi đã hết sức trốn chạy cái kỷ niệm đó nhưng bây giờ nó lại bùng dậy như nước thủy triều cuồng cuộng, không có gì ngăn cản được! Tôi chợt hiểu là trong năm qua chính tôi đã cố trốn chạy sự thật chứ phần chị Hai thì lúc nào chị vẫn chờ đợi tôi. Tôi tự mắng mình là quá ngu muội.
Rồi mùng một Tết, cả đại gia đình xum họp tại nhà Ba Mẹ… Ai nấy đều vui vẻ lăn xăn. Trước mặt mọi người tôi thu hết can đảm để nói với chị Hai:
– Em có chuyện cần bàn với chị một lúc được không chị Hai?
Chị hơi ngạc nhiên thấy tôi thân mật với chị nhưng chị cũng dễ đãi chấp nhận. Chị và tôi vào phòng của Ba Mẹ, chị quay lưng lại tôi, nhìn ra song cửa, chị dịu dàng hỏi tôi:
– Em cần gì vậy Tâm?
– Em nhớ chị quá, chị Hai ơi…
Chị Hai bối rối quay lại:
– Em nói gì vậy… chị… chị…
Tôi bước đến sát chị… chị vùng vẩy yếu ớt khi tôi ôm chị vào lòng, chị hốt hoảng kêu nhỏ:
– Tâm ơi, em điên rồi sao!
Tôi bất chấp, tôi ghì chị Hai vào lòng, chị sợ quá, nói như khóc:
– Không được đâu, chị sợ quá Tâm ơi…
Chị cố né tránh đôi môi của tôi… mặt chị tái mét, tôi biết qua lần trước là khi chị Hai sợ hải thật sự thì cũng là lúc chị lột bỏ được cái vẻ bề ngoài khắc khổ nghiêm nghị của chị… Chị năn nỉ thật tội nghiệp:
– Đừng, Tâm ơi… đừng… lỡ ai vào phòng thì… chết!
Chị cố chống cự nhưng tôi mạnh hơn chị nhiều… chị yếu dần… Khi môi tôi đặt lên môi chị thì chị nhắm mắt lại, buông lõng người ra, tôi ngậm được đầu lưỡi của chị làm chị kêu lên một tiếng nhỏ. Tôi đặt chị nằm lên giường của Ba Mẹ, tôi hấp tấp cởi quần áo của chị ra, chị mếu máo một cách đáng thương:
– Tâm ơi… lỡ có ai vào thì làm sao…
Thật ra thì tôi cũng sợ không kém gì chị nhưng tôi cảm nhận một điều lạ lùng là sự sợ hãi đến một cao độ nào đó thì lại làm tăng thêm sự kích thích tình dục một cách kinh khủng! Chưa bao giờ tôi lo sợ như lúc đó nhưng cũng chưa bao giờ tôi nứng cu như vậy!
Tôi đã tháo được nịt vú của chị, tôi mừng rỡ hôn hối hả lên hai gò vú của chị Hai. Chúng tôi phải tranh thủ thời gian vì ngoài kia, tiếng vui đùa của cả nhà vang lên mồn một. Tôi nghe tiếng chồng chị Hai đang chúc Tết Ba Mẹ, tiếng cười giỡn của đám nhỏ… Tôi tuột được quần của chị ra, tôi hớn hở ngắm nhìn cái mu lồn lồ lộ của chị tôi, tôi nhớ nhung cái mu nầy đã quá lâu rồi, tôi khoan khoái luồn mấy ngón tay vào chòm lông của chị. Chị Hai nhắm khít mắt lại… tôi đặt được con cu căn cứng lên mu lồn rậm lông của chị Hai… chị đã hoàn toàn tùng phục tôi, chị bở ngỡ hôn lên khắp gương mặt của tôi.
Chúng tôi đụ nhau như sắp đến ngày tận thế. Gối và nệm trên giường bị quay cuồng trong cơn gió lốc. Hai vú của chị Hai run rẩy lên mỗi lần tôi mạnh bạo nhấp cu sâu tuốt trong khe lồn của chị, chị Hai cố hết sức ôm xiết tôi để đáp ứng một cách nhiệt tình. Hai thân thể ướt đẫm mồ hôi. Hai hạ bộ dính sát vào nhau. Lồn của chị bó chặt con cu ướt đẫm…
Chợt… Một tiếng gỏ cửa, và giọng của Mẹ vang lên:
– Ê, hai đứa bây xong chưa, đồ ăn dọn lên bàn hết rồi, chờ tụi bây đó…
Chị Hai tái mặt hoảng hồn, phải nói là Mẹ là người chị Hai kính trọng nhất trong gia đình, chị cuống cuồng, khẩn trương đến tối đa… chị lấp bắp nói không ra lời… những cơ thịt trong lồn chị co thắt tối đa, kẹp cứng con cu của tôi… và cũng ngay lúc đó, chị bị kích thích quá mức, không chịu được nữa, chị bắn khí ra liên miên, chị ưỡn mu lên dính sát vào lông của hạ bộ tôi, móng tay chị bấu víu vào lưng tôi, còn miệng chị thì cắn vào vai tôi để khỏi bật ra tiếng rên, nhưng chị vẫn không cầm được tiếng ú ớ vô nghĩa… Tôi đau quá nhưng cố trả lời Mẹ bằng một giọng bình tĩnh:
– Mẹ cho tụi con 5 phút nữa… sẽ xong.
Mẹ làu nhàu vài tiếng rồi bỏ đi.
Tôi đẩy hết sức con cu của tôi vào thật sâu đụng vào đáy tử cung của chị Hai rồi tôi gục vào tóc chị mà bắn khí ra tung tóe, tôi xây xẫm cả mặt mày, không còn biết gì nữa! Chị hỗn hển nói nhỏ:
– Em ẩu quá chừng… trên giường của Ba Mẹ…