Trong căn phòng mờ mờ tối tối của khách sạn, Mợ ôm tôi khóc sướt mướt rồi Mợ háo hức đòi tôi đụ mợ thật lâu. Xong Mợ vực mặt vào hai hòn dái của tôi mà hít thở như để tìm lại hương vị thiếu thốn, Mợ cầm con cu tôi mà chà sát khắp mặt của Mợ như để đền bù lại những ngày nhớ nhung… tôi cũng bắt chước vùi mặt vào mu lồn thơm nồng của Mợ để mùi hương của Mợ ngắm sâu vào da của tôi… Cả buổi chiều hôm đó chúng tôi yêu nhau khắn khít. Khe lồn của Mợ đỏ hồng lên vì sung sướng…
Đến chiều thì Mợ đặt đầu trên ngực tôi mà thỏ thẻ:
– Hiếu ơi… Mợ có cái nầy khó nói lắm… Hiếu đừng giận Mợ nghe!
Giọng Mợ thật nhu mì làm tôi cảm động:
– Nếu ông Trời cho Hiếu được gần bên Mợ thì suốt đời Hiếu hứa sẽ không bao giờ có gì làm Mợ buồn hết.
Mợ lo lắng ngước nhìn tôi rồi do dự nói:
– Mợ đã… có thai…thật không ngờ, Mợ khổ sở quá… Mợï sợ quá Hiếu ơi, Mợ đâu có biết chổ nào để đi phá thai. Hiếu dẫn Mợ đi nghe!
Tôi mừng rỡ ngồi bật dậy, tôi âu yếm ôm xiết Mợ vào lòng:
– Thiệt hả? Trời ơi, mừng quá… Con của mình thì làm sao mà phá cho được?
Mợ bở ngỡ nhìn tôi như để dò xét xem tôi có điên không, rồi Mợ nhỏ nhẹ hỏi:
– Mình ơi! mình nói thiệt hả?
Lần đầu tiên Mợ dùng chử « mình » với tôi! cách xưng hô thật ấm áp, tôi thấy lòng lâng lâng sung sướng!
Tôi không biết ngày mai sẽ có gì? tương lai sẽ ra sao? tôi hoàn toàn mất những điểm chuẩn, tôi như người bị lạc lối không biết phải đi về hướng nào. Nhưng tôi bất cần vì tôi đã lấy một quyết định táo bạo. Một sự lựa chọn khó khăn muôn bề, một sự lựa chọn sẽ đem lại cho tôi rất nhiều vấn đề phiền phức, nhưng đó là sự lựa chọn của tôi!!! Tôi chỉ biết là tôi không thể nào sống xa Mợ của tôi được nữa. Tôi muốn được có Mợ luôn luôn bên tôi để tôi chăm sóc cho Mợ, để tôi được nâng niu Mợ mãi mãi. Tôi đã bỏ ra bao nhiêu năm dài để rồi bây giờ tôi đã tìm được người vợ lý tưởng rồi thì không có ai, không có gì trên thế gian nầy có thể ngăn cản tôi được. Tôi lo lắng quay nhìn sang Mợ mà hỏi:
– Mợ ơi, Mợ có chấp nhận về sống mãi mãi với Hiếu không?
Mợ rụt rè nhìn tôi như để dò hỏi, xong Mợ ngoan ngoãn gật đầu, hai giọt nước mắt long lanh nơi khóe mắt… Tôi mừng rỡ như điên, ôm Mợ mà hôn khắp gương mặt đẫm ướt. Tôi cần tất cả tình yêu và sự hổ trợ của Mợ để bắt đầu cuộc xông pha đầy chông gai. Nhưng tôi muốn thành công, vì tôi vì Mợ.
Chuyện Thứ Mười Ba
Tôi tên là Loan, tôi đã 28 tuổi và tôi vẫn còn ở với ba mẹ. Tôi có thằng em út tuy đã 13 tuổi rồi mà vẫn còn con nít không thể tưởng được , cái gì cũng nhỏng nhẻo như con gái. Đã vậy mà khi ba mẹ đi vắng vài ngày vì công chuyện thì nó cứ thấp tha thấp thõm vì nhớ ba nhớ mẹ!
Cũng như lần này! sáng sớm ba mẹ đã lấy xe đi Sài gòn hẹn 2 ngày sau mới trở về. Trong buổi ăn tối, mặt thằng Châu đã buồn thiu. Ăn xong, tôi dọn bàn xong vào phòng định đi ngủ thì khi đi ngang phòng thằng Châu, tôi nghe tiếng động hơi lạ nên tôi rón rén mở cửa bước vào phòng nó, thằng em tôi đang úp mặt xuống gối mà khóc thút thít… Tôi vừa bực vừa thấy thương nó nên tôi nhẹ nhàng đến bên giường ngồi xuống đưa tay ra vuốt nhẹ vai của nó. Thằng nhỏ càng tủi thân khóc lớn hơn. Tôi ngồi bên nó mà bối rối không biết phải làm gì để an ủi nó. Tôi mới nằm xuống ôm nó vào lòng, thằng bé ôm cứng lấy tôi, dụi đầu vào ngực tôi mà sụt sùi:
– Em nhớ Ba Mẹ quá chị Hai ơi!
Tôi vuốt tóc nó mà vỗ về. Lâu lắm rồi tôi chưa có dịp ôm thằng Châu như tối hôm nay, mùi con trai nồng nồng xung lên từ cơ thể ấm áp của nó. Tôi hơi rùn mình. Nhưng tôi cũng thấy thật dễ chịu. Được ôm nó trong lòng chợt tôi tủi thân nghĩ đến mình: đã gần 30 tuổi rồi mà vẫn còn lũi thũi một mình, tôi thấy mình cũng đâu có đến nổi nào, tuy không phải là người mẩu nhưng tôi cũng dễ nhìn đó chứ, tại sao chưa có người đàn ông nào thật sự đến với tôi? ngoại trừ những cuộc tán tỉnh hời hợt? Có lẽ vì sống ở trong một trang trại miền núi này, xa đô thị phồn hoa nên tôi ít có cơ hội để quen biết đàn ông con trai? Đôi lúc tôi cũng muốn đi xa để tạo cho mình cuộc sống khác nhưng thú thật là tánh tôi hơi nhát mà lại không muốn bỏ ba mẹ nên rồi đâu cũng vào đó. Tôi buồn vì dù sao tôi cũng là một người đàn bà với những đòi hỏi chính đáng tầm thường về yêu đương, về tình dục, vậy mà đến lứa tuổi này vẫn còn lơ mơ khù khờ: nghe những đòi hỏi của cơ thể ầm ỉ trong mình nhưng không biết làm cách nào để thỏa mãn chúng nó! Nghĩ đến đó tôi mủi lòng, để hai hàng nước mắt chãy xuống má. Thằng Châu nín khóc ngước nhìn tôi, nó ngạc nhiên hỏi:
– Cái gì vậy chị Hai?, chị giận em hả?
Tôi lắc đầu mím môi. Tội thằng Châu! nó vụng về ôm tôi vỗ về làm tôi phải bật cười: tôi vào phòng nó cốt để an ủi nó, ai ngờ bây giờ tình thế lại đổi ngược! chính nó lại đang làm nhiệm vụ ủy lạo tôi! Thấy tôi cười, thằng Châu càng ngạc nhiên hơn:
– Ủa cái gì vậy hả chị Hai? chị khóc rồi chị lại cười, em không hiểu!