Ngoài kia bà Khởi đang dọn cơm, bà nói vọng vào:
– Mời anh chị ra ăn vài ba hột rồi vô đụ tiếp.
Hai người không mặc quần áo, ra ngoài bếp ngồi ăn cơm. Bà Khởi hỏi:
– Chắc chị Hai quên thằng Sảnh mất tiêu rồi còn gì?
– Còn phải hỏi nữa. Chị phải phát lương cho Quân, để ngày nào nào nó cũng phải qua đây làm việc Đã quá dì Ba ơi? là dì Ba. Khoái nhất là đã gần hai tiếng đồng hồ rồi mà Quân chưa có bắn ra cái nào hết.
Bữa cơm xong, cả ba đang ngồi nói chuyện thì Hoạch và Sảnh về, tay xách một xâu cá và một con chồn hương còn sống. Mặt Sảnh hơi đổi sắc khi thấy bà Lý trần truồng ngồi bên cạnh cậu bé quen cùng xóm. Bà Lý nói ngay cho Sảnh yên tâm:
– Đây là Quân, người thay thế anh, làm cho em thỏa mãn những đòi hỏi mà anh không thể thỏa mãn hết cho em.
Sảnh thở hắt ra, lòng đau quặn thắt khi nghe bà Lý nói ra một câu trắng trợn như thế. Nhưng sau một lát, nghĩ lại Sảnh thấy bà có lý. Vì chính đôi lần Sảnh cũng tự cảm thấy mình bất lực trước con ngựa xích thố này, lúc nào cũng đưa cao bốn vó chạy nước đại, chạy băng đồng, chạy băng rùng không biết mệt.
Ăn nằm với nhau gần hai tháng, có lúc Sảnh uể oải mệt nhoài, chán ngán, lừ đừ không còn hăng hái như đêm đầu tiên khi bà Lý mò vào phòng sờ chân Sảnh. Sự thật vẫn khác với mộng. Đời hết vui khi đã vẹn cáu thề. Dù bà Lý chẳng nói ra
nhưng những tiếng thở dài trong đêm tối của bà khi nằm ôm Sảnh gát chân qua cà mu lồn thật sát vào bắp đùi Sảnh… Sảnh hiểu là cơn khát tình của bà trổi dậy, mà người chàng thì yếu hẳn. Tâm trí không còn thấy hứng thú… ”
Bây giờ chứng kiến cảnh cả hai đang trần truồng ngồi bên nhau, Sảnh đành mỉm cười: Cười cho bà Lý và Quân an tâm là Sảnh đã hiểu lý do về sự hiện diện của Quân. Và cười để miễn cưỡng chấp nhận, không phải là sự phản bội, mà là một sự thật phủ phàng của cuộc tình chàng đang có với bà Lý.
Thằng Hoạch nhìn mẹ nó đang choàng tay qua vai Quân nói cười một cách tự nhiên, nó hỏi Sảnh bằng giọng xẳn:
– Anh im lặng được với cảnh này hả Sảnh?
Rất từ tốn, Sảnh ngồi xuống trả lời:
– Không chấp nhận cũng không được. Cũng may bữa nay tụi mình về sớm. Nhưng đó là lẽ tự nhiên, Sảnh không thắc mắc.
Rồi Hoạch quay sang hỏi bà Khởi:
– Còn dì Ba, dì có thể như thế không?
– Có lẽ còn hơn gấp trăm lần là khác. Em cũng muốn anh hiểu em như Sảnh đã hiểu chị Hai. Em cũng muốn anh hiểu, một đàn ông không đủ thiếu gì cho một đàn bà.
Tới phiên thằng Hoạch ngồi phịch xuống ghế, và tâm trạng nó cũng diễn ra y hệt sự suy nghĩ của Sảnh về bà Lý. Cả hai cậu bé Sảnh và Hoạch bây giờ mới thấy mặt thật của đàn bà. Họ không phải là những đóa hoa, hay phái yếu mà sách vở đã nói. Họ là phái mạnh, ít ra là trên phương diện tình dục. Hai cậu ngồi nhìn nhau, ngầm đồng ý và phải đành buông cương cho hai con ngựa dì Hai, dì Ba muốn làm gì thì làm.
Bà Khởi chạy vô xóm, khoảng mười lăm phút sau, dẫn về ông Mộc, cha của Quân, rồi giới thiệu với bà Lý:
– Lát nữa chị đổi món. Đây là ông Mộc, người đã huấn luyện cho Quân thành một xích mi lão tổ.
Bà Lý vẫn trần truồng tự nhiên, ngồi ngắm ông Mộc. Ông Mộc khoảng ngoài 40. Tóc muối tiêu, da ngăm ,mặt chữ điền, quắt thước. Bà Khởi làm cho ông một tô cơm thật lớn, và ông ăn không đầy năm phút là hết sạch. Mọi người nhìn ông với cặp mắt kinh ngạc.
Nhìn tướng tá to cao của ông Mộc, bà Lý mừng thầm trong lòng là sẽ được đụ với một ngươi nông dân tràn đầy sinh lực. Bà gác một cái chân lên bàn, phô bày bộ lông lồn rậm đen cho ông Mộc nhìn, và bà hỏi:
– Em nghe thằng con anh bảo bửu bối của anh dữ lắm hả?
Ông Mộc không trả lời, đưa mắt ngắm thân hì nh nẩy lửa của bà Lý, rồi từ từ cổi áo, đưa bộ ngực nở nang ra. Rồi cổi quần cho cả nhà nhìn khúc gân to kỳ cục, dài thòng, bung lên chỉa ngang ra phía trước. Thằng Hoạch bấm tay Sảnh như thầm thán phục.
Ông Mộc xin bà Khởi một quả trững vịt, rồi cầm con cặc cứng ngắt đó đập vỡ quả trứng cho mọi người xem. Xong ông lại cầm con cặc gõ lên mặt bàn nghe cụp cụp. Tất cả nhà tròn xoe mắt xem phần biểu diễn sơ khởi của ông Mộc, rồi nhìn nhau, không nói với nhau được một tiếng.
Ông Mộc đứng vòng tay ngang ngực, bằng một giọng oang oang, ông nói:
Phải mất mười năm luyện tập công phu, uống máu rắn liên tục mỗi ngày một chung vớl rượu đế. Mườl năm ròng rã, không gần một người đàn bà nào. tập trung tinh khí, quỳ trên đá ong, luyện cho mình một thần lực siêu phàm, để gặp bất cứ một nữ dâm nào mình cũng thắng. Một người đàn ông bình thường thì không cách chi trị nổi một người đàn bà bình thường. Hai cháu Hoạch và Sảnh muốn có một nội công thâm hậu, mỗi sáng lúc năm giờ qua nhà bác, bác luyện cho.
Nghe ông Mộc nói xong, bà Lý đứng dậy, tiến đến gần ông Mộc, quỳ xuống, hai tay bợ con cặc nặng ký của ông mà ngắm say sưa. Quả thật bà chưa từng thấy qua một con cặc nào dễ sợ như thế. Đầu nó to như quả chanh. Thân dài một tấc rưỡi, da đen, sần sùi mà độ cứng thì vô địch. Làm như con cặc được đẻo bằng gỗ lim không bằng. Ông Mộc vẫn vòng tay đứng nhìn dáng dấp say sưa của bà Lý. Bà dùng mũi áp sát con cặc vào hôn nồng nàn thật lâu.
Lúc đó thằng Quân ngồi một mình trên ghế, bà Khởi chạy lại cũng quỳ xuống đất cầm con cặc của Quân lên và hôn giống hệt bà Lý đang hôn cặc của ông Mộc. Dù nóng mặt lắm, nhưng hai cu cậu Hoạch và Sảnh đành thúc thủ, im lặng. Cả hai đều cảm thấy mình không giống ai hết cả về thể chất lẫn sức lực…
Bà Lý dẫn ông Mộc vào phòng trước. Bà Khởi dẫn Quân vào phòng bà sau. Hoạch và Sảnh chỉ còn là hai khán giả xem cọp, nghĩa là nhìn qua lỗ phênh.
Vừa vào phòng, ông Mộc hỏi bà Lý:
– Một ngày em đụ được mấy lần? ‘
– Em làm hoài được hoài, ngoại trù hai bữa ăn.
– Vậy là thuộc loại dâm nặng. Ai giới thiệu anh cho em?
– Thằng con anh chớ ai.
– Nó nói sao? Nó có diễn tả đúng những gì anh có không?
– Nó bảo với em mỗi lần anh đụ chị bên nhà, là bả xé quần xé áo, xé gối xé mền. Có đúng như vậy không?
– Mới đúng có một phần. Còn nhiều thứ nữa thì nó chưa nói.
– Còn phần khác? Phần khác là những gì anh nói thử em nghe coi.
– Phần khác là bả tắt ngủm, chết mất mấy giây, rồi sống lại và khóc như cha chết mẹ chết. Không phải khóc vì đau. Mà khóc vì quá sướng, quá khoái lạc Và đòi đụ tiếp. Ông Mộc cầm tay bà Lý hôn một cái rồi hỏi:
– Hỏi thật. Lúc nào em cũng dâm, hay có một thời gian đặc biệt nào đó thôi?
– Em cũng trả lời thật. Là hình như lúc nào trong em cũng nổi lên cơn thèm khát xác thịt. Và nếu gặp một đối thủ cừ khôi em có thể bỏ luôn bữa ăn để miệt mài truy hoan. Anh, anh hãy bắt đầu với em đi, em sẵn sàng chờ đây…
Ông Mộc đứng thẳng người, kéo bà Lý đứng lên theo, Bà ngước mặt chờ đợi. Ông Mộc không hôn môi, mà dùng môi lẫn mũi ông hôn xuống cổ bờ vai, roi lên ót bà Lý. Hai gót chân trắng nỏn của bà nhón cao lên cho ngang với tầm con cặc ngổ ngáo của ông Mộc. Bà thoa hai tay lên hai trái ngực nở nang của ông Mộc, bóp nhè nhẹ và ngất ngây theo hơi thở từ mũi ông Mộc phà trên làn da non của bà.
Ngoài kia thằng Sảnh xem phim mà lòng vô cùng cảm phục ông Mộc. Ông quả là sư phụ. Ôngquả là Vô Thượng Sư về làm tình. Ông phà gió nhẹ để tạo nên cơn bão dữ trên đất đai bà Lý. Hãy nhìn gương mặt đê mê sầu mộng của bà. Hai cái môi như sưag lên, cong tớt. Hai mí mắt sụp hẳn xuống, nhắm lờ đờ, chìm trong ảo mộng. Tất cả da thịt bà nổi hàng triệu ốc trâu.
Đã thế hàm râu trên của Mộc đã đánh thức hết bao nhiêu thần kinh dục vọng trong bà. Chưa gì, bà Lý cho tay xuống cầm cứng lấy con cặc to xù xì của ông Mộc mà cà vào miệng lồn. Hai chân bà đứng dang rộng ra. Ông Mộc vẫn miên mang với cặp môi thần sầu trên bờ vai đầy đặn trắng bóc của bà Lý.
Thằng Sảnh xem mà răng thì nghiến trèo trẹo. Hai bàn tay nó nắm cứng lại. Sảnh cố học hết nghệ thuật tân kỳ mới lạ của ông Mộc. Trong này bà Lý đã đâm cặc của ông vào cửa mình, và hẩy đít tới Khúc gân tiến vào dinh, vào hang Bắc Pó, vào lăng Bác. Râu Bác với lông dái của ông Mộc xáp khít lại nhau, là lúc bà Lý co hẳn hai chân lên, bắt ông Mộc ảm bà lên mà đụ, và hôn môi ngất ngư.
Ông Mộc quả là cao tay ấn, ông không thèm nắc. Ông để cho bà Lý tự động hẩy, nhấn, muốn làm gì thì làm tùy ý. Bà Lý chỉ im lặng được có mấy phút, rồi phải la lên:
– Cặc của anh đã to mà lại còn cứng nữa, ai mà chịu cho thấu? Chưa ai đụ em như vầy hết anh Mộc ơi! Em không cho anh về nhà nữa. Anh phải ở đây làm chồng em luôn. Em sẽ cung phụng tiền bạc, nuôi anh như nuôi một ông vua, chịu không?
Không nghe ông Mộc nói gì hết. Ông im lặng hành động. Mặt khác ông như một thiền sư, lòng không dấy lên một xúc động, hay một tín hiệu nào cho thấy ông đang khoái lạc. Mắt ông mở hồn nhiên, gương mặt bình tĩnh, hơi mỉm cười. Rõ ràng ông đang vận dụng nội lực để dẫn hồn đi chơi nơi một cõi khác. Ông bước tới, bước lui trong phòng bằng những cử động thật nhẹ nhàng, êm ái. Trông ông cứ như một lão trượng đã dày công tu tập, bước nhẹ trên cỏ rừng buổi sáng. Ông không nghĩ mình đang đụ.
Cái xác thì đang làm chuyện phàm phu tục tử, mà hồn thì lại đang thanh thoát bay vào một cõi hư vô, không màu sắc, không tiếng động, không mùi vị. Nơi đó Có như KHÔNG. Tuyệt đối ông không đối thoại. Trong khi bà Lý như con vật bị thọc huyết, la gào thê thảm. Sướng quá, bà nắm tay đấm vào ngực ông Mộc nghe bịch bịch. Bà muốn thức ông dậy để cùng bà nghe cái sướng ngất trời đang lan dần khắp toàn thân. cái mông đít dày múi của bà nắc phành phạch vào bộ đồ đồng của ông Mộc.
Ngoài kia, Sảnh vừa xem vừa phục ông Mộc vô cùng. Ông Mộc vẫn im lặng ẵm bà Lý như một người bố ẵm đứa con gái. Ông vẫn nhẹ nhàng bước đi và lúc nào cũng uyển chuyển nhẹ nhàng như con mảng xà bò trên giàn hoa lý. Giữa lúc đó, bên kia bà Khởi la lớn:
– Hoạch ơi? Anh có thấy thằng Quân nó đụ em thê thảm chưa? Cặc của nó to lắm anh Hoạch ơi! Nó nắc cái nào ra cái đó. Lồn em ứa nước ra nhiều lắm mà cặc nó vẫn chật cứng đây nè. Sướng lạ lùng lắm anh Hoạch ơi! anh Hoạch. Anh phải cố
nhìn cho kỹ, mai mốt đụ em giống y hệt như vầy nghe anh Hoạch!
Hoạch nhìn rỏ, nghe rõ, nhưng mủi lòng, vì làm sao nó có được con cặc rộng khổ như của thằng Quân được. Muốn thì phải dậy sớm lúc năm giờ sáng, qua nhà ông Mộc luyện khí công, và ròng rã 10 năm không được rờ đến đàn bà, đến tình dục ? Nó đang mục kích con cặc to tổ chảng của Quân dộng vào lồn bà Khởi. Và cũng giống hệt ông Mộc, Quân im lặng hành đạo, hồn và trí của nó cũng đang vào cõi hư không.
Mười năm không được rờ đến đàn bà, đến tình dục? Mười năm không thấy lồn đàn bà? Thà chết sướng hơn? Còn phải thức dậy lúc năm giờ sáng? Bỏ đi tám! Năm giờ sáng đôi khi bà Khởi vẫn còn thức, và Hoạch đang bú lồn, hay bà đang bú cặc. Dậy thế được mà dậy? Nhìn công lực và kích thước của Quân, Hoạch thèm lắm. Nhưng phần tập luyện thì coi bộ khó đạt tới! Làm sao mà Hoạch có thể nhịn đụ, nhịn lồn được trong suốt 10 năm trời ròng rã. Thà chết sướng hơn.
Lúc bà Khởi ra một cái, Quân rút con cặc to ra, tụt xuống liếm lồn, thì Hoạch giật mình một lần nữa, vì cái lưỡi dài thòng của Quân. Nó không dám nhìn nữa, chạy qua với Sảnh nhìn ké.
Trong kia, ông Mộc nằm ngửa trên cái bàn, thòng cẳng xuống, chổng dựng ngược con cặc lên trời cho bà Lý liếm. Trông như bà đang ăn một đòn chả bò cỡ lớn. Con cặc dài từ chân tóc trên trán bà xuống tới cằm. Cái miệng bà bị con cặc nông rộng ra như muốn rách mép. Bà cố hết sức mà con cặc chỉ vào sâu tới đốc họng bà có hai phần, còn dư ở ngoài cả khúc dài. Da cặc sần sùi lấn cấn như trái khổ qua. Một tay bà Lý ôm cặc bú, tay kia bà mân mê hai hòn dái to như hai trái chôm chôm lớn.
Ông Mộc nằm thư thả, nhàn hạ, thanh thảng. Gương mặt ông điềm đạm, tỉnh táo như không có gì xảy ra quanh đó. Mắt ông mở, sáng long lanh, không cần nhìn bà Lý đang khom người ăn ngon lành ăn say mê khúc gân trời cho của ông. Bà Lý hoàn toàn không biết là bà đang bú một con cặc của một nhân vật xuất sắc, một thiên tài nổi bật của Gò Ô Môi. Bà hỏi:
– Đã có bao nhiêu người đàn bà nàm dưới bụng anh, hả anh Mộc?
– Cây ô môi có bao nhiêu bông thì có bấy nhiêu đàn bà con gái ở làng này đã quỳ bái phục yêu mê hai cha con anh.
Anh nói sao? Cả con gái nữa hả?
– Chuyện rất thường. Mười ba, mười bốn tuổi, cho tới bảy mươi.
– Em không tin. Cặc lớn như anh với thằng Quân làm sao đút vô lọt lồn 13 tuổi. Cặc này mà đút vô thì con nhỏ tét lồn làm sao?
– Lớn hơn gấp bốn lần nó cũng lọt tuốt luốt.
– Trời đất thánh thần. Cặc ai mà to gấp bốn lần của anh?
– Cái đầu con nít nhỏ mới đẻ ?
Bà Lý bỗng cười, vì ông Mộc nói có lý quá. Nữ thập tam là đã có thể đụ được. Mà đụ được thì đẻ đâu có bao xa. Nhất là ở nhà quê, đôi khi mới 13 tuổi đã có hai đứa con. Bà Lý thấy khoái quá, hỏi tới:
– Anh nói đúng à ! Cái đầu con nít còn lọt được thì cặc anh với thằng Quân thì co thấm tháp gì. Nhưng mà… anh nói thiệt là anh đã có đụ con nít nhỏ 13 tuổi à?
– Thiệt tình thì…. nổi tiếng như cha con anh, giống như cục đường phơi ngoài chợ. Người lớn đồn rầm, thì tới tai con nít. Mà con nít nó đông như ruồi Con nào cũng biết đụ sớm. Khi đã biết ăn rồi, ai cũng muốn tìm hiểu món ngon vật lạ mà thưởng thức. Vậy là cục đường của anh bị ruồi bu lại. Nó hiến thân, tình nguyện. Mình không phải mở lời. Giống như bữa nay, anh đâu có câu nào trêu ghẹo, gạ gẫm em không.
Bà Lý cứ áp con cặc của ông Mộc sát tận má, nằm nghiêng mặt, nhìn ông Mộc mà hỏi thật chân tình:
– Em cũng biết đụ hồi 13 tuổi, mà với con cặc bình thường như của thằng Sảnh. Còn to như của anh thì… bữa nay em mđi hưởng lần đầu tiên. Đâu anh kể cho em nghe một lần nào anh đụ con nhỏ 13 tuổi nào đó đi. Em muốn nghe để nứng hơn…