Chị Hai nút lưỡi cũng khác với Hạnh. Lúc cuồng nộ, lúc khoan thai, lúc ngấu nghiến, lúc nhẹ nhàng, lúc nhặt, lúc khoan. Chị biết lúc nào Sảnh sướng quá muốn ra thì chị lại êm đềm dìu dặt, cầm cương giữ ngựa lại. Cứ thế hai chị em quần nhau dưới nước trên cả tiếng đồng hồ mà vẫn chưa ra.
Chị Hai dìu Sảnh lại khúc vẩng hơn, sau những bụi lau đầy bông trắng cho kín đáo. Nấng hanh hanh làm cả hai ấm áp ở dưới nước. Chưa bao giờ cả hai đụ nhau dưới nước. Nên họ say sưa, tiếp tục yêu thân xác nhau như nhân tình cả trăm năm về trước Lúc mặt trời đứng bóng thì cả hai ngào ngạt hôn, cùng ra một cái để đời. Ra xong họ lại đụ tiếp.
Ðang đụ ngon lành ở bụi lau kín mít, bất chợt cả hai im lặng, vì nghe có tiếng con trai và con gái đùa giỡn nhau, chạy xuống bến nước. Sảnh và chị Hai giật mình nhìn qua lùm lau sậy. Tư Ðát đang trần truồng bế con Hạnh cũng trần truồng đi dần xuống nước. Tư Ðát cũng ẵm con Hạnh như Sảnh đã ẵm chị Hai. Rồi họ hôn nhau, đụ nhau hừng hực, đụ nhau lừng trời, tỉnh bơ, man dại. Sảnh đâu ngờ trong khi Sảnh đang đụ chị Hai dưới này, thì Hạnh đến chòi vịt tìm nó. Không thấy Sảnh mà thấy nồi khoai còn nóng hổi, với một củ đang lột dở dang.
Hạnh nghĩ là Sảnh chạy đâu gần đó. Hạnh chợt thấy áo quần chị Hai và chiếc quần đùi của Sảnh treo ở bụi sim gần bến nước. Nó nghi, bò sát xuống tìm, thì nghe tiếng hai người đang tâm tình ở bụi lau. Nó nhìn kỹ, thấy cả hai ôm nhau đụ dưới nước. Thế là lòng nổi cơn ghen, Hạnh chạy lẹ về tìm Tư Ðát, rủ Tư Ðát ra đậy chứng kiến.
Việc trả thù này do Hạnh chủ mưu. Còn Tư Ðát thì đã được chị Hai bàn trước. Ðát ra đây hôm nay là để được đụ Hạnh một lần nữa, dưới nước. Người đau nhất bây giờ là thằng Sảnh. Nó nhìn con Hạnh đang ôm nắc phành phạch vào cặc Tư Ðát mà lòng đau như ai lấy dao mà cắt. Vì sau lần Hạnh kể chuyện xem lén Tư Ðát đụ con Ngọc ở đình Ông Của, Sảnh nhủ lòng là sẽ tìm cách cưới Hạnh gấp gấp, rồi mang ra khỏi Gò Ô Môi mà sống. Sảnh sợ không trước thì sau gì rồi thì Hạnh cũng sẽ bị Tư Ðát đụ. Vậy mà bây giờ trước mặt nó, cách có mấy thước, người yêu của nó đang ôm bạo chúa cặc bự Tư Ðát mà nắc say sưa.
Sảnh đã thấy cặc Tư Ðát từ hôm nhìn lén Tư Ðát đụ chị Hai. Nó muốn nhảy ra giật Hạnh lại từ tay Tư Ðát, nhưng chị Hai níu lại:
– Ðừng có ghen vô duyên vậyt Em đụ chị thì Hạnh đụ người yêu của chị. Luật giang hồ là vậy. Với lại ở đời muôn sự của chung mà. Chị nói ra em nghe là hết hồn liền. Con Hạnh đã đụ với Tư Ðát ở Vũng Tranh mấy lần roi chứ không phải bữa nay là lần đầu đâu. Trước khi trở thành người yêu của em nữa lận kìa. Không tin em cứ hỏi con Hạnh coi thì biết.
Đàn bà có cái tính xấu đó. Họ ngoại tình thì không sao, mà thấy người yêu hay chồng mình ngoại tình là nổi cơn ghen lên làm bậy, chưởi tục, bêu xấu…
Lòng Sảnh trùng xuống vì vừa nghe tin sét đánh. Chỉ có Sảnh ngây thơ tin lời Hạnh nói:
– Em yêu anh. Lấy nhau vợ chồng mình sẽ giàu, vì em là con một. Ruộng vườn của cha em sẽ là của tụi mình.
Thực ra Hạnh đâu phải là con một. Chị Hồng của nó nữa chi. Dù vậy, thấy Hạnh đang đụ chất ngất với Tư Đát đằng kia, tím Sảnh cũng xoắn lại một niềm đau không tả nổi. Chị Hai hỏi:
– Đụ với chị không sướng hơn à? Chị sẽ thế Hạnh, mỗi ngày ra đây đụ với em, hầu hạ em, săn sóc em. Chị em mình sẽ lên chòi vịt đụ nhau suốt ngày…
Sảnh nhìn chị Hai. Hắn không thèm nhìn kẻ lừa dối tên Hạnh ngoài kia nữa. Lời chị Hai vừa nói như một ly mật rót vào tai nó. Vì từ nhỏ đến giờ, chưa ai tự nguyện hầu hạ săn sóc nó như chị Hai vừa nói, và như chị đã làm cho nó từ sáng đến giờ. Chị đưa Sảnh nằm xuống rồi cầm cặc Sảnh bú đầy nghệ thuật.
Mất Sảnh thỉnh thoảng vẫn liếc về phía Tư Đát. Lòng càng đau, Sảnh càng dâm hơn với chị Hai. Bỗng Sảnh la lớn:
– Đụ với con nít làm sao sướng bằng đụ với người lớn. Có ai dám ngậm luôn hòn dái của tui mà bú không? Có ai dám liếm lỗ đít của tui không? Chị Hai Mừng ơi, em sẽ lấy chị làm vợ. Từ ngày mai chị ra đây với em mỗi ngày, mình đụ nhau tơi
bời, cho trời đất rung chuyển…
Con Hạnh đằng kia cũng không vừa gì:
– Ối thứ đồ con nít chưa biết đụ. Đút cặc vô thụt thụt mấy cái là bắn ra đầy lồn người ta rồi. Đằng này anh Tư có thể đụ cho tui ra bốn cái, đụ suốt ngày, bú lồn cũng hay…
Nói xong Hạnh ôm Tư Đát nắc mạnh cốt cho Sảnh thấy. Hai kẻ hưởng lợi bây giờ là Tư Đát và chị Hai. Vì bọn trẻ càng ghen nhau, càng tận hiến cho hai người lớn. Sảnh lật chị Hai ra bú lồn.
Lòng tự ái nổi dậy khiến nó bú lồn chị Hai một cách tận tình, tận lực. Bú không biết mỏi lưỡi. Bú xong, Sảnh cắm cặc vô lồn chị, lôi chị xuống nước, bế chị lại gần chỗ Hạnh đứng, nút lưỡi chị Hai, bóp vú chị Hai, hôn cổ hôn tai thật da diết. Nó cố làm cho con Hạnh ghen hơn.
Tư Đát đóng kịch giả bộ ghen với chị Hai:
– Chị Hai bỏ em đi ngoại tình thì em đụ con Hạnh.
– Ối, tôi không bỏ, thì dượng cũng đã đụ con nhỏ te tưa ngoài Vũng Tranh cả chục lần rồi, dượng ơi!
Con Hạnh hết hồn khi nghe chị Hai khai xấu về nó. Vậy là chị đã bật mí hết ra rồi còn gì nữa mà ghen với tương. Hạnh xấu hổ quá, ôm Tư Đát đụ hùng hục mà mặt thì cúi gầm xuống. Trong khi thằng Sảnh cố làm tỉnh mà nỗi đau vẫn hằn lên đôi mắt. Nó nhớ hôm ở Bàu Cồng Cộc, trong bụi sim, nó đã đụ con Hạnh lần’ đầu tiên, mà con Hạnh chẳng còn trinh và đụ rất nghề, nhất là món bú cặc.
Thằng Sảnh tìm đủ thứ xấu để nghĩ về con Hạnh mà đáy lòng vẫn nthg nthg một nỗi đau tuyệt cùng. Lý do là vì con Hạnh là mối tình đầu của nó. Cho nên đang ôm đụ chị Hai một cách hùng hục, mà cảm giác khoái lạc của Sảnh chẳng còn bao nhiêu. Nó kéo mặt chị Hai xuống bắt nút lưỡi liên tu để cố quên nỗi đau cuồng dại. Mà tiếng con Hạnh đang rên với Tư Đát, aù khÔng biết thật hay giả, đã làm Sảnh muốn bật khóc. Vừa lúc đó chị Hai đề nghị trao đổi tình nhân.
Nghĩa là bồ của ai người nấy chơi. Chị bay qua bá cổ Tư Đát, cắm cặc vào đụ lập tức. Trong khi con Hạnh mặc ảm, xấu hổ, từ từ tiến lại với Sảnh..
Quái lạ, đã đụ nhau vài lần rồi, chớ đâu phải đây là lần đầu, mà tim hai đứa nhỏ bập bùng khua như trống dậy. Những cảm xúc hạnh phúc kỳ lạ, nỗi yêu thương lâng lâng trổi lên. Con Hạnh bấu vào đôi vai Sảnh, nhìn thật lâu gương mặt của tình nhân. Hạnh nhận rõ Sảnh đang xúc động, đang đau điếng quả tim.
Bất giác nó nhào tới chuyền lưỡi qua hôn Sảnh như cơn động đất. Sảnh thấy giọt nước mắt tuông từ khóe mắt Hạnh. Nó ôm siết thân hình con bé, lần tay xuống đút cặc vào lồn, rồi ấn vào và đẩy mạnh. Khi con cặc đã vào lút hết trong lồn Hạnh rồi, hai đứa đứng im, hôn môi mà nghe như bão tố dậy sóng trong lòng.
Cả hai không phải đang đụ. Đã đành cả hai đang ở trong nhau, nhưag đó như là thông điệp, gắn bó thật gần hai thân xác, và đang nói cho nhau nghe thật nhiều dù cả hai đang im lặng. Hạnh chợt hiểu, em tìm Tư Đát để đụ ngoài Vũng Tranh là do xác thịt thèm thuồng. Còn đang ôm đụ với Sảnh đây là trao tình. Hai cái khác nhau rất xa. Mất cái kia không sao. Mất cái này có thể Hạnh điên lên hoặc chết đi được.
Giọt nước mắt Hạnh đang rơi mang nhiều ý nghĩa. Đó là sự hối tiếc, đó là sự trách móc, đó là lời xin lỗi…
Hạnh chẳng nói gì hết bởi lòng ngượng ngập. Nhưng thằng Sảnh thấu hiểu. Vì nó cũng đang xúc cảm y hệt những điều Hạnh đang có. Bảo yêu Hạnh sao hôm nay Sảnh còn lén ôm đụ chị Hai dưới nước? Trí óc nhà quê không học của Sảnh không phân tách được. Nó chỉ tự giận mình sao làm điều ngu xuẩn để Hạnh ghen.
Con cặc Sảnh đã vào lút hết trong xa ở lồn Hạnh mà con bé cứ hẩy tới cho sát hơn, cho tình hơn. Hạnh tưởng tượng nếu con cặc của Sảnh còn dài hơn chắc Hạnh cũng không từ. Cặp Tư Đát và chị Hai đứng cách đó vài thước, ngừng đụ, nhìn chăm chăm hai đứa nhỏ, để sướng theo, hạnh phúc theo điều chúng nó đang có. Sảnh đưa ngón tay lên chùi giọt nước mẩt trên mặt Hạnh. Con bé không khóc thành tiếng mà khuôn mặt thì thê thảm sầu bi như đã khóc nhiều đêm.
Thỉnh thoảng nó nấc nghẹn lên một tiếng, làm thằng Sảnh càng siết mạnh hai cánh tay qua nửa người em gái. Sảnh định trách con Hạnh điều gì đó thì chợt nhớ mình cũng không hơn gì, và Sảnh lại thôi Cả hai hoàn toàn không nắc mà nghe sướng ngất trời mây, hạnh phúc tuyệt cùng…
Đất nước chung quanh bình yên, tĩnh mịch. Cây cỏ vạn vật cũng cúi đầu thanh tịnh. Những tiếng chim non kêu xa xa vọng về. Hình như tất cả đang im lặng lắng nghe cuộc tình của đôi trẻ vừa tìm về với nhau.
Hai đứa nhìn nhau không nói lấy nửa lời, mà hiểu nhau thấu đáo, hiểu rõ ngọn nguồn những điều đang nghĩ về nhau. Âm dương trong trời đất là đâyl Hạnh phúc của nhân loại là đây! Những trận giao tình nhớp’ nhúa, vẫn đục làm sao bằng sự giao hợp thanh thoát, thần tiên này.
Tư Đát và chị Hai nhìn không chớp mắt, như ngưỡng mộ cuộc tình của hai đứa nhỏ. Họ chợt nhớ họ chưa hề có với nhau những phút thần tiên, thanh thoát như thế. Nên Tư Đát ngừng nắc. Chị Hai cũng ngừng nắc, nâng mặt Tư Đát ngắm say mê.