Em lại thọc ngón tay vào cửa mình, cũng nắc, cũng đụ, cố làm sao cho mình sướng như Hồng đang cảm thấy ngoài kia. Sao họ đụ nhau lâu quá. Lúc bấy giờ, em mong cho họ mau kết thúc, để em được chạy ra ngoài trời la làng lên một tiếng cho thỏa mãn cái dâm đang làm khổ toàn thân em. Chiều xuống nhanh. Rồi hoàng hôn. Tiếng giường tre kêu cọt kẹt vẫn kéo dài. Và tối hẳn. Em chẳng còn trông thấy gì nữa cả. Hai người vẫn còn đụ nhau ngút trời. Em len lén bò nhẹ ra cửa, chạy nhanh về nhà, vô buồng đóng cửa lại, tuột quần ra, nằm chàng hãng, đút tay vô trong lồn, đụ một mình và tha hồ la.
Dĩ nhiên là em la cho đã cơn sướng, nhưng không dám la lớn, và trí óc nghĩ tới anh Giao, tới con cặc tròn lẳn, dài thòng, cứng ngắt và đỏ hồng của anh:
– Anh Giao ơi? Làm sao em đụ được với anh như chị Hồng hả anh Giao?
Em lặp đi lặp lại câu nói đó trong khi ngón tay em thụt mạnh vào sâu trong lồn. Tại sao em có thể dâm đến như thế? Em hoàn toàn không thể trả lời được. Em bắt chước chị Hồng co duỗi hal chân, hẩy cái mông đít lên cao, lắc lắc cái mông.
Làm đủ thứ, thử đủ kiểu để tận hưởng hết cái sung sướng do mình tự làm lấy.
Hình như ngoài kia mẹ đi bán đã về với Ngọ. Em nghe mẹ nói:
– Sắp nhỏ đi chơi giờ chưa về há. Bớ Hồng, bớ Hạnh?
Mẹ gọi hai ba tiếng nữa vẫn không thấy tụi em trả lời Mẹ đâu có biết cô con gái lớn đang đụ với anh Giao. Còn cô con nhỏ thì đang nằm thủ dâm một mình trong phòng. Em vẫn nằm đó chơi tiếp tục vì chưa đã cơn thèm. Em vẫn còn thèm vô cùng. Thèm chết đi được. Mà miệng thì không dám la nữa vì sợ mẹ nghe. Bỗng em nghe Ngọ nói:
– Tối nay vú cho Ngọ đi coi hát một bữa nghen?
– Bày đặt coi hát với coi ca. Kiếm cớ đặng qua chợ gạ đụ mấy con choi choi ở bển chứ coi cái giống gì.
– Coi hát thiệt mà. Bữa nay Ngọ đụ vú ra ba cái ngoài kinh rồi, sức đâu nữa mà đi đụ bậy.
– Ra là em ra chứ anh có ra cái nào đâu. Xạo quá đi.
– Thì thôi. Hổng cho đi thì thôi. Làm ơn nói nho nhỏ á. Tụi nó nghe được cười cho thúi đầu đi vú ơi?
Có phải em đang nghe anh Ngọ nói chuyện với mẹ em không? Em tò mò nhìn xuyên qua lỗ phênh. Mẹ đang nhúm lửa nấu cơm, anh Ngọ đứng sau lưag mẹ thật sát. Anh cho hai tay vô bóp vú mẹ, rồi xuống rờ lồn mẹ. Mẹ la anh:
– Anh kỳ quá. Bỏ tay ra cho em nấu cơm. Khuya rồi. Ăn xong vô phòng muốn làm gì thì làm. Coi chừng tụi nó về bất tử, chết em à. Dâm gì mà dâm quá chừng, chịu không nổi.
– Ngọ dâm là tại vú chớ bộ. Ngày nào cũng bắt người ta đụ ba bốn cái. Tập cho người ta ghiền rồi đổ thừa.
Hai lỗ tai em lùng bùng. Mắt em muốn nổ ra. Vì lúc bấy giờ em cứ tưởng Ngọ, tức Tư Đát bấy giờ, là con ruột của mẹ. Mà con trai lại đụ mẹ mình như thế sao? Em mặc quần, bước ra bếp, giả bộ như mới ngủ dậy. Cả mẹ và anh Ngọ đều giật mình. Mẹ hỏi ân cần:
– Ủa, nảy giờ con gái út của mẹ ngủ ở trỏng hả?
– Dạ, buồn ngủ quá, con làm một giấc thiệt ngon. Mẹ về hồi nào vậy? Có mua gì cho con ăn không?
– Cũng lâu rồi con. Rửa mặt đi rồi vô ăn mấy cái bánh khọt mẹ mua ngoài chợ. Còn chị Hồng của con đâu?
Mẹ vừa hỏi tới đó thì chị Hồng xuất hiện ở chái hè:
– Dạ con đây mẹ.
– Đi chơi sao về trể vậy con. Gái lớn rồi, ban đêm ban hôm đi một mình không có tốt… lỡ gặp tụi lưu manh nó đè ra hãm, mang bầu, mang tiếng lắm à.
Chị Hồng nói tỉnh bơ, tỉnh như con gái năm tuổi:
– Con còn nhỏ xíu mà ai thèm hãm, mẹ.
Hình ảnh chị Hạnh đụ với anh Giao hồi chiều hiện lên trong óc em. Rồi hình ảnh lúc chị bú cặc Giao, chị rên, chị nắc… Em tức cười quá mà không dám cười. Chị Hồng đánh trống lãng:
– Bánh khọt ngon quá ! Con ăn mấy cái nghen mẹ.
Rồi chị ngồi vào ghế, cuốn rau với bánh ăn ngấu nghiến. Có lẽ chị chơi nhiều quá mà đói bụng chăng? Chị làm hết gói bánh khọt mà quên rằng bà già mua nó cho em ăn nữa. Chị hỏi mẹ huyên thuyên:
– Bữa nay bán khá không mẹ?
– Ối mình bán sĩ mà. Đếm cho bạn hàng thì chừng vài tiếng là hết ráo trọi, chớ có phải bán lẻ đâu mà lo.
– Vài tiếng là hết hàng, sao ngày nào mẹ cũng về trể quá vậy.
Mẹ bối rối, tìm cách nói cho qua:
– Thì bán rồi mình còn phải lo thu tiền, đếm tiền… chớ con.
Em biết mẹ nói dối, vì hồi ở trong buồng, em nghe anh Ngọ nói:
– Ngày nào vú cũng bắt Ngọ đụ ba bốn cái ngoài kinh.
Thì ra ngày nào mẹ với anh Ngọ cũng đụ nhau ngoài kinh, vì ngày nào họ cũng về thật trễ. Có hôm gần 10 giờ tối mới về đến nhà.
Trong nhà này, bây giờ tất cả đều lụy vì tình dục. Mạnh ai nấy đụ. Chỉ trong hôm nay, em đã nghe và chứng kiến hai chuyện hãi hùng của chị Hồng, rồi của mẹ. Em không xúc động mà trong lòng dâng lên một nỗi vui kỳ lạ. Vì nhờ họ, em đã hoàn toàn thay đổi. Nhờ họ em bắt đầu làm chuyện người lớn mà không sợ ai quở phạt. Em đã nắm được hết bí mật của họ, nghĩa là em đã biết lá tẩy của họ là gì rồi.
Ăn bánh khọt xong, chị Hồng ra giếng tắm rồi vô phòng ngủ trước. Rỏ ràng vì đụ nhau chí chóe, mệt quá, nên chị Hồng phải ngủ sớm. Còn lại mẹ, Ngọ và em ăn cơm. Quái lạ, bữa nay sao mẹ gắp liên tục thức ăn bỏ vào chén của em. Mẹ còn bới cơm cho em nữa. Một cử chỉ mà ít khi thấy mẹ làm. Mẹ hỏi em:
– Con mới thức hay lâu rồi?
– Dạ con mới thức. Có gì không mẹ?
– Không, mẹ hỏi cho biết vậy mà.
Mẹ hỏi để biết em có nghe mấy câu đối thoại của mẹ và Ngọ hay không, em đoán thế. Cho nên em cứ vờ như không biết gì, và van ngây thơ như mọi ngày. Nếu có người lớn trong nhà này thì đó chính là em. Vì họ đã trờ thành những người nhỏ.
Tay họ đã nhúng chàm, và sợ ngược lại em. Mẹ sợ vì không biết em có nghe những lời đối thoại lúc nãy hay không. Cho nên từ hôm đó, mẹ cưng và săn đón em như công chúa. Mẹ đâu có biết em cũng đã bắt đầu bước vào hố tình dục một cách rất là cuồng loạn.
Những lần Ngọ tấm ngoài giếng dưới ánh trăng, là có em ngồi ở mấy gốc ngâu nhìn lén. Nhìn Ngọ kỳ cọ, nhất là nhìn con cặc to dài của anh loang loáng ánh nước, rồi tay em cho vào lồn tự làm lấy.
Một chúa nhật, chị Hồng theo mẹ ra chợ, là em chạy qua trại mộc của anh Giao, chơi thơ thẩn, rồi nói chuyện:
– Bữa nay chị Hồng đi tới tối mới về đó anh Giao.
– Vậy hả?
Anh chỉ hỏi có vậy, rồi làm việc tiếp tục. Nhưng em biết anh đang nghĩ gì. Vì làm việc mà Giao thỉnh thoảng liếc mắt nhìn em một cách khác thường. Khác thường bởi vì tự nhiên sao con nhỏ nói một câu lãng nhách. Em chăm chú nhìn chiếc quần đùi của Giao đang cấn khúc cặc thật bự bên trong mà thèm. Lúc anh đứng khom lưng mà cưa gỗ thì khúc gân đó tòng teng, lắc lư theo nhịp cưa.
Em hỏi anh Giao:
– Chỉ đi lâu như vậy, anh không nhớ sao?
Giao ngừng tay nhìn em dò xét, rồi cười đưa tình Nụ cười đểu đểu như thế nào, mà em vẫn khoái Em còn nhỏ quá, Giao chưa, hay không hề có ý nghĩ gì bất lương. Với lại anh đã đụ con chị, chẳng lẽ bây giờ quơ luôn con em, coi sao được.
– Anh Giao cười dễ thương ghê à nhen.
Tới đó thì Giao ngừng hẳn tay lại, quan sát em. Anh không thể ngờ nổi một đứa con gái nhỏ 11 tuổi mà lại có thể nói móc anh một câu thật lạnh lùng như đứa con gái 18 tuổi. Em cũng chăm chú nhìn Giao chờ xem phản ứng.
Nhưng sau một phút nhìn em, Giao lại thản nhiên tiếp tục đẻo, đục, bào, cưa. Làm như chàng không nhìn thấy gì hấp aẫn ở em, hay cùng lắm là một thiếu nữ đã biết yêu, để chàng có thể nghĩ lầm là em đang yêu chàng. Em lại thả thêm một câu nữa:
– Chị Hồng sướng thiệt. Mỗi lần qua đây chơi là được anh ẵm lên, cưng chiều đủ thứ. Ước gì em…em…
Nghe em nói thế, Giao ngưng hoàn toàn công việc hai mắt nhìn em trân trối. Vì em đã mở ngõ, đã mời chàng, đã táo bạo thố lộ tâm sự thèm muốn.
– Em có chắc chị Hồng đi với mẹ tới chiều tối mới về không?
– Dạ.
– Em muốn được anh ẵm như chị Hồng hả?
– Dạ.
– Em còn nhỏ quá mà Hạnh.
– Dạ. Em chỉ thua chị Hồng có một tuổi chớ mấy. Mười hai với mười một có khác gì đâu.
– Không. Em còn nhỏ lắm. Vì Hồng cũng đã là nhỏ rồi…
– Thì nhỏ em mới muốn được anh ẵm. Em thích vậy…
Giao lại cười, cái cười đểu như lúc nãy, mà cặp mắt thì lẵng lơ. Rồi không hiểu Giao nghĩ gì, chàng lại tiếp tục cầm đục lên làm việc. Em tức quá, đến gần chàng, thật sát, nhìn chàng trân trối:
– Anh phải ẵm em. Anh phải thương cho công bằng. Em không nhỏ đâu. Có lẽ em còn hiểu biết nhiều hơn chị Hồng là đằng khác.