Hai mẹ con Hạnh thay nhau đụ Sảnh đêm đó đến gần sáng. Sảnh rũ liệt tay chân. Xương cốt nhừ tử. Sảnh như một cái xác mỏi mệt rã rời. Hắn về nhà lùa vịt chậm chạp ra Gò Ô Môi. Một ngày nữa buồn bã lê thê kéo qua.
Tối đó, Sảnh về nhà ăn ba hột, rồi lăn đùng ra ngủ thiếp. Lúc nửa đêm, mẹ nó lại rên la, quằn quại với Hoạch. Nếu như mọi lần thì Sảnh đã bò ra ngoài hành lang để xem phim khiêu dâm. Còn đêm nay, Sảnh như cái cây hết nước, héo úa, thê
thảm.
Bỗng Sảnh nghe chân mình như có ai sờ. Quái lạ. Phòng bên kia mẹ nó với Hoạch vẫn đùa giỡn rên la rậm rật. Vậy thì ai vào đây mà sờ chân nó như vậy? Sảnh hơi ớn lạnh. Rồi nó nghĩ:
– Hay lại cô nhân tình rấn mắc, thích đùa dai tên Hạnh.
Sảnh hỏi khẽ:
– Ai đó vậy?
– Dì đây.
– Lại Hạnh hả?
– Không. Dì Hai đây. Dì là má của Hoạch đây!
Sảnh tức khắc rút chân, vùng dậy. Cái buồng tối thui, Sảnh chẳng thấy gì hết. Thì ngay lúc đó người đàn bà đã nhảy đến ôm Sảnh, dùng mũi hôn mà nó một cái. Hơi người đàn bà này thơm mùi dầu hoa lài. Bàn tay bà để trên mu bàn tay Sảnh mát rượi, mềm mại. Sảnh hỏi khẽ:
– Dì Hai? Má của Hoạch?
– Phải rồi. Nói nho nhỏ, không bên kia mẹ con nghe thấy bây giờ.
Bà nói thật nhỏ, rồi kề mũi hôn má Sảnh một cái nữa
– Ủa. Dì đến đây hồi nào vậy, không ai biết à?
– Không. Dì đến đây thật bất ngờ, và bí mật. Dì muốn đích thân rình xem có phải Hoạch đã ăn nằm với mẹ của con không? Từ đầu hôm tới giờ, hai người đó đã bú đụ nhau không ngừng. Như vậy thì sự nghi ngờ của dì là đúng. Với dì, chuyện đó
cũng chẳng ăn nhám gì. Sinh lý mà, thèm thì tìm nhau, cho nhau, ai mà chẳng được.
Sảnh nhớ, năm ngoái sang ăn giỗ bên Lạc Thiện, nó thấy dì Hai giàu hơn, đẹp hơn mẹ nó nhiều Chồng bà cũng mê vợ bé và cũng đã bỏ nhà đi khi thầng Hoạch mới có 10 tuổi. Nhà Sảnh nghèo, thắp đèn dầu phọng. Muốn sáng, Sảnh phải đốt đèn, mà bị dì Hai ôm nó chặt cứng, không cục cựa, nhúc nhích gì được. Làm sao bây giờ? Giọng nói thì quả là dì Hai rồi. Nhưng Sảnh muốn chấn chắn đó là dì Hai, mẹ của anh Hoạch.
– Dì muốn con đừng đốt đèn, đừng làm tiếng động. Nhất là nói năng thật nhỏ. Cứ để cho họ hưởng. Dì với cháu đắp mền, ôm nhau ngủ…
Gió khuya ngoài kia làm các tấm phênh quanh nhà khua phần phật. Tiếng dế, tiếng ếch nhái kêu vang quanh vườn là tiếng động che lấp nhiều tiếng động khác. Lòng Sảnh rơi vào một cái hố tràn đầy những cảm xúc lạ lùng, chưa từng có. Giữa giấc ngủ ngon lành, bỗng có dì Hai trèo lên giường ôm nó mà tình tự!
Đã có một vài lần, sau khi mục kích Hoạch đụ bú lồn mẹ nó, Sảnh cũng rấp tâm mưu có một ngày, Sảnh sẽ tìm cách ái ân lại với dì Hai để trả thù. Mà cái cách đó ra sao thì Sảnh chưa biết, và cũng chưa vẻ ra trong trí. Thì hôm nay tự động dì Hai lại dấng thân đến để tự hiến mình.
– Nằm ở đây nghe phòng bên kia bà già với Hoạch ái ân và la lên ầm ầm như thế Sảnh có bị kích thích không?
– Dạ… có.
– Có khi nào bò qua xem lén họ du dương với nhau không?
– Dạ… có.
– Rồi Sảnh im lặng như vậy mà chịu được à?
– Nếu dì là Sảnh, xem những cảnh đó dì sẽ làm gì?
– Dì nói con đừng cười nhen. Dì phải tự sờ lồn, làm sao cho mình cũng sướng, cũng ra, cũng khoái như họ mới được..: Nghĩa là, lúc nãy, dì đã ra hết một lần ngoài hành lang rồi…
Dì Hai vừa dứt lời, con cặc Sảnh sừng lên, cương cứng. Phần vì bà cứ kề tai, kề ót Sảnh mà thì thào và thở nhẹ. ốc trâu của Sảnh cũng nổi lên khắp người. Hai tay Sảnh nãy giờ bất động, bỗng nó ôm ghì siết thân người dì Hai, ch~a thẳng con cặc
vào bắp vế của bà. Dù tối như mực, tín hiệu đó của Sảnh đã cho dì biết mặt Sảnh đang đỏ gay vì anh chàng đang dúi dúi cái mặt vào hôn đôi má bà một cách đầy ân tình tha thiết. Rồi cũng trong bóng tối dày đặc của nhà quê, môi Sảnh va phải
môi dì Hai lúc nào không biết, ng ừng đó, nồng nàn, da diết…
Bên kia, mẹ Sảnh rên lên từng hồi:
– Cháu ơi! Đó, dì ghiền món đó nhứt. Bú nhẹ thôi con. Cứ rà lưỡi nhè nhẹ như vậy mà nó sướng hơn là bú đó con. ở đây luôn với dì, làm chồng dì nghen Hoạch?
Nghe thế, bỗng Sảnh nút lưỡi dì Hai càng cuồng bạo hơn. Hình như nó đang trả thù. Dì Hai hỏi:
– Con đang trả thù cho mẹ con đó hả?
– Dạ. Tự nhiên con muốn làm một cái gì cho đã nư. Anh Hoạch đang bú lồn mẹ con. ảnh đang liếm mồng đốc của mẹ con…
– Nó làm chuyện đó, mà con lại nút lưỡi dì để trả thù à?
– Chớ làm sao hả dì?
– Người ta làm sao thì mình làm vậy chớ. Ăn miếng phải trả miếng chớ!
– Biết dì có cho phép không?
– Không cho phép mà dì tự động vào phòng con, mò con à? Và đang ôm con hôn như hôn một nhân tình? Dì cũng muốn trà thù…
Bỗng bà gác chân qua ôm Sảnh. Thằng Sảnh bỗng nghe cái đùi của bà mát rượi, không mặc quần. Chòm lông lồn dày cộm đang cạ sát vào bắp vế nó. Sảnh hỏi một câu thật nhỏ:
– Dì cổi quần từ lúc nào vậy?
– Từ phút dì muốn trả thù, nghĩa là lúc mẹ con la bên kia…
Sảnh đưa tay lên sờ đôi vú bà, thì những khuy áo cũng đã được cổi ra tự bao giờ. Nó dí mũi vào hôn, dí mồm vào bú như con bê con đang khát sữa. Tiếng dì Hai rên lất khẽ mà Sảnh vẫn nghe rất rõ. Bà đang trần truồng trong bóng đêm, bàn tay bà đang mân mê khúc gân nóng hổi của thằng Sảnh một cách thân thương. Sảnh đang ngất ngư say theo mối tình lạ lùng hơi vô đạo đức này.
Nếu không có đêm qua, chấc đêm nay Sảnh cũng chẳng dám nằm ôm bà dì Hai mà tình tự được Dì Hai hỏi:
– Con có biết trả thù cho mẹ con không?
Sảnh im lặng tụt người xuống hôn nhẹ cái lồn của dì Hal bằng mũi một cái hơi lâu. Sảnh nghe mùi dầu hoa lài, pha lẫn mùi nước lồn hãng hăng. Mùi da thịt đang nồng nan đòi hỏi, bốc lên từ cái háng ướt nhẹp nước lồn. Sảnh lấy một cái gối kê cao mông đít dì lên. Và cũng bằng mũi, Sảnh hôn rất nhẹ, hành hạ bà dì đang chết thèm, uốn éo. Hai tay luôn ghì mạnh đầu Sảnh vào sát lồn bà. Bà nói thật nhỏ:
– Trả thù đi con? Bên kia Hoạch nó đang bú lồn mẹ con dữ lắm đó…
Sảnh không thèm nghe, cứ lấy lưỡi liếm chỗ bấp vế non, hai cái khe chỗ bắp đùi. Lâu lâu nó ghé liếm một tí nước lồn, rồi lại lang bang ra đầu gối, lỗ rốn…
Dì Hai phải chồm dậy, nói thật gần, giọng như năn nỉ:
– Dì Hai lạy con. Muốn cái gì dì cũng cho hết. Bảy năm rồi con ơit Nước lồn của dì ứa ra ngập hết rồi. Cho lưỡi vô đi?
Những ngón tay của Sảnh banh lồn bà ra. Nó đá lưỡi thật nhẹ vào đầu hột le, xong móc mồng đốc Dì Hai nằm bật ngửa ra nghe cái bịch, rồi quằn quại như con trùn bị lát cuốc xắn làm hai. Nghĩa là bên kia, mẹ nó nói gì, thì bên này Sảnh làm cho aì Hai như thế. Bà bịt thật chặt miệng lại cho tiếng la đừng vang ra, mà nó vẫn nghe rõ mồn một thật thê thiết, tội tình.
Lúc Sảnh nhấn cái cằm với mớ râu lởm chởm vào lồn bà, thì bà hẩy cái đít lên thật cao, lắc lư, hai tay vả vào mặt Sảnh bem bép. Sảnh nghĩ, nếu được tự do la, có lẽ cái nhà tranh này sẽ vỡ tung ra từng mảnh.
Và dì Hai diễn xuất cuồng mê lắm. Lần đầu tiên Sảnh biết đã. Vì nửa sướng nửa trả thù. Những sợi râu lởm chởm ở cằm Sảnh như cái cào, phá nát hết lồn bà dì. Trời đất quay cuồng. Màu đen của đêm tối cũng sáng rục những hình ảnh muôn màu đang nhảy múa. Sảnh nhớ lời Hạnh dặn:
– Có những thứ khác thế con cặc mà vẫn có thể làm cho người đàn bà ra được.
Chỉ nội hai ngón tay của Sảnh móc tận trong xa đáy lồn mà dì Hai đã muốn chết, còn nói chi đến cái cằm với râu bàn chải dũa qua dũa lại trên hột le. Rồi một tay kia, Sảnh đưa lên bóp vú. Đã vậy bà Khởi bên kia lại la lên:
– Ông bà đất nước ơi? Nhìn xuống đây coi thằng chồng nhỏ của con nó ăn khí lồn của con đây nè.
Nó đẩy hai ngón tay vô móc, rồi lấy ra mút. Vậy thì còn nước non đâu nữa mà chơi với đụ. Sảnh làm y chang bên này. Dì Hai la lớn không được nên bà Khởi bên kia đã la giùm. Dù vậy, dì Hai vẫn gào lên thật nhẹ những câu tình tự hơn làm Sảnh vô cùng khoái:
– Mình ơi! Lên nằm trên em, cho em hôn môi mình chút đi. Nếu bên kia họ thành vợ chồng. Sao hai đứa mình không ở với nhau? Gia tài của em ăn làm sao cho hết. Đừng chăn vịt nữa mình ơi?
Sảnh bò lên, hôn túi bụi lên cổ, lên tai, lên tóc dì Hai. Rồi nó nút lưỡi ngon lành, ngút ngàn, ngất ngây. Sảnh cứ để con cặc nằm ơ hờ trên mu lồn bà dì. Dưới kia, đít dì Hai sàng qua sàng lại, cố canh sao cho con cặc Sảnh đâm vội vào lồn cho bà tưyệt cùng sung sướng. Mà thằng Sảnh lại tai ác lúc dì canh đúng ngay miệng lồn thì nó lại lách con cặc đi chỗ khác. Làm bà dì càng điên cuồng, táo bạo, chịu hết nỗi bà thò tay cầm lấy con cặc của Sảnh đút ngay vào lồn:
– Đừng giết em mình ơi! Làm gì rồi cũng không sướng bằng cái đụ. Đâm sâu cho lút hết vô đi mình ơi? Anh không cần nắc. Để em sàng cho em ra trước một cái nhen mình. Anh giữ lại cho em nhen. Anh đừng có ra sớm. Em phải tắt hơi lìa đời tối hôm nay thôi…
Bỗng Sảnh thấy lòng chợt yêu dì Hai một cách dữ dội. Nó hiểu ở dì Hai, có cái gì giống hệt hình ảnh hằn sâu trong ký ức nó suốt ba năm nay, từ ngày nó rình xem mẹ nó với Lộc, rồi với Hoạch làm tình, và những đêm bà tắm dưới trăng ngoài giếng. Đã có lần Sảnh định bỏ nhà trốn đi. Đó là thời gian Lộc bỏ về quê cưới vợ. Mẹ Sảnh thèm đàn ông đến trở thành con mẹ điên. Thấy đứa con trai nào đi ngang trước nhà, bà cũng đứng nấp sau líp cửa nói nho nhỏ:
– Đẹp trai quá vậy? Sao không vô đây đụ giùm em một cái?
Sảnh muốn trốn đi vì sợ… sẽ có ngày, nửa đêm, bà Khởi không dằn được cơn thèm, sẽ mở cửa buồng nó, và…