Trách chàng cũng tội! Ai dám hành động với một cái lồn không có lấy một sợi lông. Hai vú thì chỉ như hai núm cau non, nhô lên một tí khỏi lồng ngực. Em là một con thú đói mồi, nước miếngnhỏ từng giọt khát khao, mà kho thịt mỡ của Giao thì đang đóng cửa?
– Anh không dám làm cho em sướng cả ở ngoài như em đã làm cho anh hay sao? Anh bất công lắm!
Tội nghiệp Giao, cực chắng đã anh phải đưa mũi vào hôn nhè nhẹ nơi miệng lồn em. Và điều em chờ đợi bao lâu nay đã đến. Lưỡi Giao cũng nhè nhẹ lướt lên xuống hai mép lồn. Chỉ có thế thôi mà em đã bặm cứng môi mà thở, mà ngất ngây. Em không còn kẹp Giao nửa mà từ từ banh rộng hai háng ra. Vì chỉ có thế, mới mời nỗi lưỡi Giao thoải mái xông vào, lâm trận.
Đúng như thế. Như em ước đoán. Tiếng mưa rơi tầm tã, sướt mướt. Cái lạnh của cơn mưa đang òa phủ khắp căn phòng, mà em thì bắt đầu nghe ấm cúng. Em nhột nhạt lâng lâng sung sướng với cái lưỡi thần tiên của Giao. Chàng đã dám phá động đào, ra tới cửa mình. Đít em hẩy lên liên tục mời gọi, chào đón. Rồi Sảnh có biết gì không? Lỗ lồn của em đã chật cứng với cái lưỡi của Giao. Em rùng mình nổi ốc. Thật tình chưa có lần nào em sướng lồng lộn lên như thế.
Không hiểu sao bàn tay em, cũng bắt chước chị Hồng, cho xuống chà hột le. Quả tình em đã tự biến thành một con quỷ, một con tinh, thay vì một đứa bé gái ăn chưa no, lo chưa tới. Hậu quả của những buổi chiều em ngồi kẹp mình trong kẹt tủ, kế lu gạo, nhìn lén những trận làm tình chí tử của Giao với chị Hồng trên giường này. Hậu quả của những đêm em nhìn mẹ quần thảo ngất ngư với anh Ngọ.
Nếu bảo gái hư thì em là một. Có phải lỗi ở em không? Em ngụy biện, bên vực mình, rồi đổ tội cho người lớn đã lôi kéo em vào sự biết sớm, đòi sớm. Lúc Giao ngậm môi vào hột le của em mà nút và bú thì ưúệng em không còn nín được nữa:
– Đó anh. Y chang lúc anh bú lồn chị Hồng. Cám ơn anh. Yêu anh quá, anh Giao ơi? Anh biết em đang thèm gì không anh Giao.
Giao bú lồn em đủ kiểu, thật lâu. Để thăm dò từng đường đi nước bước, Giao đã tự động cho ngón tay vào cửa mình của em. Dĩ nhiên chẳng khó khăn gì, nên… Giao trườn lên, nằm sát trên người em, ôm mặt em nhìn sửng và im lặng. Nhưng em nghe rõ trong im lặng đó hình như Giao đã hỏi:
– Có thể như thế được không? Có thể tiến xa hơn nữa không? Có thể… có thể…?
– Đụ em đi anh Giao. Em đang chờ.
Giao mở mắt thật lớn, rồi lấc đầu, sập mặt trên mặt em, dùng mũi hôn em như hôn một đóa hoa, nhưhôn một đứa bé con, hơn là hôn một tình nhân. Vì lúc trườn người lên, tới ngực, chàng có quan sát một lúc thật ngắn. Rồi lướt qua luôn cặp vú em như hai hạt giống mới nứt mộng, chưa trổ lá.
Cơ thể bé con chỉ vừa đủ cho một hình hài, có tứ chi, biết nói, biết đi, biết nằm. Chớ làm sao biết đụ Em tự động cho tay xuống cầm lấy con cặc của Giao. Chàng hơi nhốm người lên, hình như để cho em dễ dàng hành động. Em cũng chà đầu cặc ở cửa mình cho sướng ngất ngây lên rồi mới đâm nó vào lồn. Em hẩy lên. Tay em nhấn đít Giao xuống. Em cố hết sức bao nhiêu lần mà nó đã không làm sao tung mình qua cửa ải.
Rõ ràng em còn nhỏ quá, hay Giao không tận tình giúp em? Có lẽ cả hai. Em như kẻ khát nước chỉ uống được có một ngụm rồi nằm đó chịu trận. Nhìn Giao, em thấy gương mặt chàng không chút hứng thú, không nhiệt tình, không đam mê như
những lần chàng nằm trên người chị Hồng. Anh Giao cứ thở ra thật tội tình. Làm sao em hiểu nổi Giao đang nghĩ gì.
Rồi chàng nằm xuống tư lự như một tay thợ săn đã lùa được con mồi vào bẫy của mình. Nhưng con mồi còn quá nhỏ, không đủ ngon miệng cho chàng làm một bữa nhậu linh đình. Em nằm bên cạnh ôm chàng, tay mân mê con cặc vẫn còn cứng ngất và nóng ấm. Con cặc to hơn cửa mình của em gấp bội. Em tiếc và nhỏ nước miếng thèm thuồng.
Sau cơn mưa, em tiu nghỉu mặc áo quần về nhà. Từ hôm đó em bớt nhiệt tình rình rập xem Giao đụ với chị Hồng. Em thường nghĩ đến câu của Giao nói:
– Biết và làm được, hai điều đó khác xa.
Chờ vài năm nữa. Chờ thì được, nhưn.g những trận đụ ban ngày của mẹ với anh Ngọ lại quay phá em.
Điều làm em suy nghĩ mông lung nhất là Ngọ vẫn là con ruột của mẹ em. Vì ngay khi làm tình Ngọ vẫn nói:
– Vú ơi! Chết con. Ngày nào vú con mình cũng đụ ngoài kinh hai ba cái. Mà sao đến tối vẫn còn thèm lồn của vú quá vú ơi!
– Con thèm thì cứ bú lồn vú đi. Lồn của con có gì đâu mà sợ…
Đó Từ năm 11 tuổi, em đã sống với nỗi khoắc khoải, bâng khuâng đó cho đến năm em 13 tuổi. Năm mà lồn em đã mọc lông lưa thưa. Mỗi tháng có kinh ba ngày. Vú của em đã thành hình như cái bánh ú. Em như một chiến sĩ đã được huấn luyện thật kỹ càng, thật nhà nghề, sẵn sàng xung trận. Đó cũng là thời gian mẹ em đau khổ tuyệt cùng, vì bà đã khám phá ra Ngọ đã ăn nằm với chị Hồng.
Giao thợ mộc trở thành “thất nghiệp. ” Em nhào qua. Và chàng đã dang rộng hai tay, mừng đón em như nỗi mừng người mới mua được chiếc xe mới. Hai đứa đụ nhau thoải mái. Cho đến hôm lên cúng đình, xem Tư Đát đụ con Ngọc, rồi nghe Chỉnh kể chuyện Tư Đát đụ nó ở ngoài kinh. Em đã tự động xuống Vũng Tranh, tìm Tư Đát, cùng hắn đụ bảy tám lần. Cuối cùng em biết Tư Đát chính là Ngọ ngày xưa. Nghĩa là Tư Đát đã là nhân tình của ba mẹ con em…. Em theo Tư Đát là để thỏa mãn tính ghiền đụ…
Sảnh nằm dưới, nghe Hạnh kể một hồi dài. Tuổi đời và kinh nghiệm của Sảnh lớn lên từ hôm đó. Hạnh khuyến khích Sảnh phải lang chạ và ái ân thêm với nhiều người đàn bà khác trước khi trở thành một Tư Đát thứ hai.
Còn con Hạnh vẫn vậy. Máu ghiền đụ vẫn khiến nó bám sát Tư Đát. Khi thì ở Vũng Tranh, khi thì chòi vịt của Sảnh ở Gò Ô Môi này, khi thì tại đình Ông Của, ban đêm. Ban ngày cô nàng theo Sảnh ra đây, lại nướng tôm càng ăn với khoai lang, rồi ôm Sảnh, vừa đụ vừa dạy cho Sảnh thành Tư Đát thứ hai.
Thế là Hạnh đã đương nhiên tạo cho Sảnh trở thành một tay chơi lừng lẫy trong thôn Gò Ô Môi. Sảnh chắng còn là một thằng chăn vịt quê mùa, thật thà , chất phát. Nguyên một ngày hôm đó, con Hạnh vửa đụ vửa nhồi nhét vào trí óc của Sảnh không biết bao nhiêu điều mà Sảnh nghĩ nó chỉ có thể xảy ra trong các truyện Phong thần, hay Liêu trai chí dị.
Ân ái suết cả ngày với Hạnh, tối hôm đó Sảnh rã rời tay chân. Lùa vịt về nhà xong, hắn tắm một cái, không cần ăn tối, nhào vào giường đắp mean kéo luôn một giấc. Đáng lẽ nó làm một mạch thẳng cho tới sáng, nếu lúc nửa đêm Sảnh không nghe tiếng đùa giỡn và rên là của mẹ nó với một người. Người đó không phải là Lộc, người dượng ghẻ hơn nó một tuổi, mà lại là một ngươi thanh niên khác.
Lẽ ra Sảnh cũng chẳng thèm chú ý đến những cảnh này, vì đêm nào cũng xảy ra. Phần vì Sảnh thèm ngủ, phần vì quá nhừ tử sau suốt một ngày quần thảo với Hạnh. Chốc chốc tiếng mẹ nó lại la lớn lên:
– Chết dì. Hoạch ơi! Sao con nhỏ tuổi mà cái gì cũng biết hết vậy? Ai dạy cái vụ này cho con vậy? Hay là con xách áo quần qua đây ở, dì nuôi luôn, làm chồng dì luôn, nhen?
Thằng Sảnh bò xuống, tới sát tấm phênh tre buồng mẹ nó. Cũng xuyên qua cái lỗ phênh mọi ngày, Sảnh nhìn thấy một thằng nhỏ. Nhỏ lắm. Nhỏ thua nó nữa, lạ hoắc. Không biết ở đâu tới, đang bắt mẹ nó chổng mông, cho thằng nhỏ bú lỗ đít Mẹ của Sảnh năm nay chỉ độ 37 tuổi, hay 38 là cùng. Chồng của bà đã bỏ bà rất sớm theo vợ nhỏ qua tuốt Đồng Hương Thạnh làm ăn. Sảnh là con một.
Bà nuôi vịt lấy trứng, mỗi buổi sáng đem ra Long Xuyên đếm sỉ. Gần đây thì bà cặp với Lộc, một thanh niên chỉ lớn hơn Sảnh có một tuổi. Vậy mà đêm nay Lộc ở đâu, để bà tự do ân ái với tay trẻ măng tên Hoạch này?
Trong kia Hoạch đang banh hai mông đít của mẹ nó ra, đưa lưỡi vào lỗ đít của bà mà ngoáy. Cái lưỡi vào hết trong xa, rồi kéo ra, xong lại thụt sát vào Mẹ của Sảnh lại la vang:
– Dì sướng hơn đụ nữa Hoạch ơi? Chỗ đó dơ lắm mà sao con dám bú ngon lành vậy hả Hoạch?
Thằng Hoạch rút lưỡi ra liếm nhẹ nhẹ quanh cái mông đít to lớn và trắng hếu của mẹ nó, chốc chốc lại ngoáy hậu môn một cái như xoắn và móc. Mẹ nó lại la thất thanh:
– Ông bà đất nước ơi! Từ nhỏ đến giờ con đã đụ với nhiều thằng nhóc con, mà đâu có thằng nào dữ dội như… Hoạch… cháu kêu con tới bằng dì lận.
Thằng Sảnh giật mình. Lại một chuyện Phong thần xảy ra nữa. Thằng bé con trong kia là cháu kêu mẹ nó bằng dì? Nó ở đâu tới? Rồi bằng cách nào mà nó đã trở thành tình nhân của mẹ Sảnh? Tuổi của Hoạch chỉ chừng 16 là cùng. Nước da trắng trẻo chắc Hoạch con nhà khá giả? Đến khi thằng Hoạch quỳ lên, banh lỗ đít mẹ nó, và đút con cặc vô mà đéo, thì Sảnh lại giật mình thêm một lần nữa về kích thước mập ù của khúc gân trắng hồng.
Sảnh tưởng phải là người lớn như Tư Đát thì mới có con cặc to hỳ hợm. Còn mới 16 tuổi như Hoạch sao lại có thể làm chủ một của quý ghê hồn như thế?Trong kia, mẹ nó nghiêng cái mặt, áp má phải trên chiếu, nhắm mắt, chu hai cái môi mà rên thê thảm không thành tiếng. Hoạch đéo mẹ nó một cách bình thản, đầy tự tin, gương mặt không một chút đam mê khoái lạc.
Hai tay Hoạch lòn xuống nâng hai trái vú no cứng của mẹ nó mà bóp nhuyễn nhừ. Cái giường tre kêu ọp ẹp đều đặn theo nhịp nắc của thang nhỏ, cộng với tiếng rên âm ư của bà Khởi, mẹ Sảnh, làm thằng Sảnh nứng cặc theo. Con cặc của nó bỗng sừng lên cứng ngắt như khúc củi lúc nào không biết. Sảnh đang học một bài đụ không tiền khoáng hậu.
Thật ra đây không phải là lần đầu tiên Hoạch được bà Khởi mang về nhà để đụ. Đã nhiều lần như thế nhưng ban ngày, Sảnh bận trên Gò Ô Môi : làm sao biết được.