VN88 VN88

Hay chị em mình lên giường nằm lộn đầu bú nhau như hôm qua đi

Bây giờ thì Xuyên bè cái lưới ra, đút vào trở lại làm như hồi nãy. Đã quá một giờ khuya. ánh trăng chếch qua một bên, rọi xuống hành lang một vũng sáng xanh. Khuôn mặt thơ ngây của Xuân đang diễn tả nỗi sung sướng cùng cực. Xuyên nhìn khuôn mặt Xuân và sướng theo. Cái sướng này khác hấn với những lần chàng làm tình với người lớn. Không biết hôm nay có phải là ngày hoàng đạo không, mà tự nhiên trời đã cho Xuyên được cơ hội hưởng cả ba giai nhân cùng một ngày như thế này: Thạch Loan, Ngọc Linh rồi bây giờ lại đến cô gái vừa mới chớm xuân thì như thế này.

Một cơn gió vô tình thổi qua làm Xuyên gợn lạnh. Chàng chòi người lên, nằm ấp lên thân hình cô gái. Tay Xuyên lần xuống cởi nút áo cho Xuân. Hai trái vú mới tượng hình trắng phau dưới ánh trăng. Nhìn đôi mắt búp hẳn của Xuân, Xuyên mói:
– Em có đau không? Đau thì để bữa khác mình đụ nhau cũng được.
– Không, không? Em đâu có đau. Anh muốn làm gì thì là in đi !
– Anh muốn đụ em được không? Em có cho phép anh không?
– Em đâu có biết. Anh muốn làm gì thì làm đừng có hỏi. Em là con gái mới lớn thì làm sao mà em trả lời cho được. Anh kỳ quá hà.
– Anh sợ em đau quá… Thôi, đừng có đụ nhen Xuân.
– Chưa làm, làm sao anh biết em đau?
– Vậy thì em cầm cặc anh để ngay lồn em đi . Rồi mình đụ nhen.

Cô bé vờ ngập ngừng. Nhưng vì lòng ham sướng lớn mạnh quá, khiến cô gái bạo dạn hơn. Xuân thò tay xuống cầm cặc Xuyên. CÔ gái để đầu cặc ngay miệng lồn của mình. Xuyên chơi ác, không nhấn tới. Sốt ruột quá, Xuân thúc dục:
– Anh biểu em để ngay cái lỗ rồi. Sao anh không chịu đụ ?
– Em làm ơn quẹt quẹt đầu cặc của anh ngay lỗ lồn của em một lúc, cho nước lồn của em ra thêm một chút nữa được không?

Xuân theo lời yêu cầu của Xuyên, cầm cặc Xuyên quét đầu cặc cả đỗi lâu ngay nơi miệng lồn. Nước lồn tràn ứ ra ướt nhẹp cả cửa mình. Xuyên từ từ nhấn tới. Chật, chật lắm. Xuyên kiên nhẫn nhấp. Đầu cặc thừ lừ của Xuyên đã tiến vào lúc nào không biết. Chàng nhìn mặt cô gái để đo phản ứng.

Mặt của Xuân nhăn nhó, mà mất mở không lên. Môi Xuân mấp máy như muốn nói một điều gì, rồi lại thôi. Xuyên lại ngừng ngang nửa chừng. Cô bé nhăn nhó khó chịu, hai tay Xuân nhấn mạnh mông đít của xuyên xuống. Lúc bấy giờ Xuyên mới bạo dạn nhấn cặc chàng vào thêm, và vào thêm. Mồm Xuân há hốc ra. Tâm trí Xuân theo dõi từng giây từng phút từng động tác khi khúc gân cứng ngắc của Xuyên tiến vào âm đạo.

Cô gái tưởng là sẽ đau vô cùng. Nhưng không. Ngược lai, lúc đó, nếu vì lý do gì mà Xuyên rút cặc ra, ngừng đụ, có lẽ cô gái sẽ phản ứng rất táo bạo. Nguyên cả con cặc dài và cứng của Xuyên đã hiên ngang, chật chội nầm gọn trong cửa mình của Xuân. Chàng rút ra rồi khe khẽ nắc vào.

Mắt chàng không rời theo dõi những phản ứng của Xuân. Xuân bây giờ không còn nhăn nhó nữa. Gương mặt rạng rỡ của Xuân như đóa hoa quỳnh hé nở giữa đêm khuya. Môi Xuân chợt mỉm cười hạnh phúc. Mất Xuân hé mở nhìn Xuyên đẹp trai. Những ngón tay Xuân bấm mạnh vào bả vai chàng. Tự nhiên Xuân thốt lên:
– Vậy là đụ đáy hả anh? Cho em theo anh hoài được không? Em không muốn thấy anh đụ bà chủ với cô Thu nữa, anh Xuyên ơi! Cho em nấc theo với anh nhen? Em muốn làm giống hệt bà chủ. Đâu có đau đớn gì đâu. Mỗi lần anh nắc xuống không làm sao em mở mất được anh Xuyên ơi! Hèn chi ba má em đêm nào cũng đụ. Nầm nghe ông bà đụ nhau, bên này em cho một ngón tay vô lồn làm một mình. Em thèm đụ kinh khủng, Xuyên ơi! Nắc nữa đi anh!

Bây giờ thì đường xa đã ướt mưa ! Con cặc của Xuyên ra vào thong thả. Chàng đụ Xuân một cách bình tĩnh và ngon lành như đã đụ với bà Linh lúc nãy. Cô gái tên Xuân sung sướng quá có lúc ngất mạnh vào hai vai Xuyên. Đôi chân Xuân chà lên chà xuống trên vai Xuyên.

Đít Xuân càng sàng mạnh hơn. Xuân đang hoàn toàn thường thức tận hưởng cái đụ đầu dời mà lâu nay cô gái chỉ nhìn thấy, và nghe thiên hạ làm. Nhìn gương mặt rạng ngời những khoái lạc của Xuân, chàng Xuyên gợn lên một niềm hạnh phúc. Niềm hạnh phúc và sự sung sướng của kẻ có được diễm phúc hưởng lộc tình dục nhờ mả đẹp trai, thân hình lực lưỡng, và nhất là sức làm tình dẻo dai của chàng. Dâm và dai sức như bà Linh mà cũng chỉ có thể chịu đựng được đến cái thứ tư thì phải rã rời vũ khí, nằm soái ra như con cá mập trên bờ, chìm vào giấc ngủ mệt nhoài, sau một trận dài mây mưa, bão táp.

VN88

Viết một bình luận