VN88 VN88

Hay chị em mình lên giường nằm lộn đầu bú nhau như hôm qua đi

Nghe Linh nói thế, Xuyên táo bạo dùng thêm ngón thứ ba. Bà Linh la lên như nhà cháy. Hai tay bà ngất, véo mặt Xuyên:
– Úi cha mẹ đất nước thánh thẩn ơi! Còn đã hơn cặc thiệt nữa con ơi! Rể ơi! Vầy thì loạn quá rồi còn gì nữa ! Chết con rồi ông bà hai bên vai vế! Anh Nguyễn Văn Thiệu ơi! Thằng rể của em nó làm hay quá anh ơi! Miễn lính cho nó nhen anh. Cho nó xuất ngoại sang Anh quốc nghẹn anh.

Bà Linh sướng lồng lộn. Hai mắt bà nhấm khít lại mà miệng thì la gào thê thảm. Và, vô tình, bà đã nói lên những điều mà Xuyên hằng mơ ước. Trốn lính, xuất ngoại! Thời buổi chiến tranh, mạng người nằm xuống ngoài kia rẻ thua con chó. Chết đủ kiểu. Đạp hầm chông. Đạp mìn. Đạn pháo kích. đạn bắn sê. Đạn bấn nhầm bạn… Nầm xuống rồi, thì được bốn tấm ván bọc lại, phủ lên một lá cờ vô tri vô giác, và được gọi danh xưng “Đền nợ nước.” Đêm nay, ba ngón tay Xuyên đã đưa chàng từ một phó thường dân lên chức tình nhãn của một bà em tổng thống. Xuyên đã nhảy từ vai trò một thằng rể tương lai, được bà già vợ cho móc lồn. Chó nhảy bàn độc. Ba ngón tay Xuyên chẳng những thụt như máy, mà còn xoăn xoắn, làm lồn bà Linh sướng tê tái. Sướng hơn đụ . Có lúc Xuyên rút tay ra, cầm hẳn cái hột le để xe. Xong lại cho mấy ngón tay sâu vào thụt. Khoa thì thụt lồn Loan mà mất thì nhìn sững Xuyên. Khoa thực mấc. Không biết anh Xuyên làm kiểu gì mà bà Linh la lên một cách sung sướng đê mê như heo bị cất cổ? Vì tay Xuyên đang hành quân trong vùng quần lót của bà Linh.

Nước lồn của bà Linh không phải chỉ làm các ngón tay của Xuyên ướt. Mà cả bàn tay chàng ướt nhẹp. Xuyên rút tay ra khỏi lồn, khỏi quần bà Linh. Rồi chàng đưa lay lên cho vào mồm mút từng ngón. Chàng mút sạch. Xong chàng đưa phần ướt còn lại của bàn tay thoa khắp mặt mình, như thương yêu bà Linh dữ lắm. Linh nhìn thấy thế, lòng vô cùng cảm động. Bà tuột luôn chiếc quần ra khỏi hẳn hai chân, và Linh bất Xuyên quỳ dưới thảm hoa, banh lồn bà ra bú…

Bây giờ thì cả Khoa lẫn Thạch Loan ngừng chới, bò lại chiêm ngưỡng thuật bú lồn của Xuyên. Chàng banh nhẹ cái hột le, xong dùng hàm râu con kiến, dùa nhẹ nhàng. Đèn sáng trung, mà bà Linh cảm thấy như đang lạc vào giữa rừng già đầy bóng cây âm u. Hai lai bà nghe cả tiếng chim chóc kêu vang… Khoái lạc tràn đến ôm hẳn bà vì chưa lần nào trong đời, bà Linh được một kép nhí dùng râu cà hột le. Nước lồn lại túa ra ướt nhẹp. Hai mép lồn óng ánh dưới ánh đèn. Trong lúc cà râu như thế, Xuyên không quên dùng hai ngón tay “đụ ” thêm.

Khoa nhìn chăm chú, cố học cho bằng hết. Còn Thạch Loan thì ghen và nói lớn:
– Sao lúc chiều nay, anh không làm như thế cho em? Anh bất công ?

Thạch Loan ghen luôn với mẹ nên cô gái ngây thơ phát ra những lời trách móc làm Xuyên ngượng quá Nhưng chàng không ngừng được. Làm tình với một thiếu phụ khác hẳn với một cô gái 16 tuổi. Chỉ nhìn lối phản ứng nồng nhiệt của bà Linh thôi, là Xuyên suýt muốn phọt khí ra trong quần. Và tiếng bà Linh lại gào lên:
– Chưa có ai bú lồn em một cách nhiệt tình như vầy anh Xuyên ơi! Con làm má đã hơn đụ nữa. Con đừng thèm lấy con Thu. Lấy luôn má đây nè. Ở đây làm chồng má luôn nghe con. Không ai dám động tới con đâu. úi, hàm râu tuyệt vời. Phải nó mọc dài một chút nữa thì con đốt luôn nhà má, má cũng không buồn…

Xuyên đã và sướng không kém với tài nghệ của mình. Dùng râu, Xuyên chà nhẹ dọc khe lồn, Bà Linh la không thành tiếng nữa. Giọng bà khàn khàn như người chết đuối, cố vươn lên kêu gào. Khoái lạc đang tràn ứ cuống họng bà . Bị thu hút, lôi cuốn theo, Khoa và Thạch Loan cởi áo bà ra, ngậm mỗi đứa một trái vú bú say sưa. Hồn bà Linh như thoát xác, bay bổng lên tận chín tầng mây xanh… Mặt bà co rúm lại như muốn khóc, mồ hôi vã ra như đi mưa. Tóc rối xù. Bỗng bà Linh kéo Khoa lên nút lưỡi. Thế là cùng lúc, bà Linh chơi luôn hai kép nhí. Thạch Loan thì miệng bú, tay bóp vú mẹ.

Không biết xưa kia bên Tàu, Từ Hy Thái Hậu có hưởng được khoái lạc tràn trề như thế này hay không? Bà Linh kêu to:
– Xuyên ơi, ngừng bú đi con. Con cho cặc vô lồn má đụ thiệt mạnh cho má ra vài cái đi con. Chưa bao giờ má hưởng hạnh phúc tràn trề như vầy hết con ơi! Đó con, đâm sâu hết vô đi. Mạnh vô. Nắc đi. úi má ơi ! Con đụ bậy đây nè ! Kép của con đang đụ con tơi bời đây nè ! Anh Thiệu ơi ! Hoàng Đức Nhã ơi ! Anh cứ đưa hết mấy thống tướng Vùng về đây cho em đụ… ôi đã quá là đã trời đất ơi Đụ xong cái này rồi có chết cũng cam.

Càng về đêm, ngôi nhà càng như im lặng. Chỉ còn nghe tiếng rên rỉ chí choái của bà Linh. Máy lạnh làm căn phòng thêm lãng mạn, quyến rũ. ở dưới thì Xuyên đụ. Trên này bà Linh nút lưỡi Khoa. Bà Linh tự cảm thấy mình là tiên thánh chứ không phải là người trần tục. Anh chàng Xuyên thì nhắm mắt lại mà đụ. Chàng không dám nhìn những phản ứng khoái lạc trên gương mặt dâm đãng của bà Linh. Chàng nghĩ đến ngày cầm được tấm giấy miễn dịch vĩnh viễn. Ngày chàng bước lên chiếc Boeing 747 của hãng hàng không Anh quốc, thoát khỏi địa ngục chém giết Việt Nam. Chàng sẽ ung dung lái xe ngày hai buổi đến đại học Cambridge. Và chàng sẽ trở thành bác sĩ, kỹ sư.

VN88

Viết một bình luận