VN88 VN88

Cu anh đang cứng quá mức rồi em có thèm không

Ba ông cháu kéo nhau ra chuồng ngựa và cho mấy con ngựa ăn cỏ. Sau đó, ông vào và lấy ra một xô thóc từ một căn phòng nhỏ ở trong kho thóc. Ông bắt bọn chúng hứa là không được để cái cửa phòng đó mở vì nếu bọn ngựa ăn nhiều quá sẽ bị viêm khớp chân. Có nghĩa là lúa có thể làm cho những con ngựa ốm đến nỗi chúng bị què suốt đời nếu chúng không bị chết. (HSBFA chả hiểu tại sao ngựa lại ăn lúa (grain) ?!?!). Hai đứa trân trọng hứa với ông nhưng lại tỏ ra có vẻ hứng thú với việc lùa bắt mấy con ngựa cái hơn.

Đầu tiên, ông đi tới chỗ con Nellie và vòng dây qua cổ nó. Sau đó, ông dắt nó ra khỏi chuồng và thả nó trong bãi vây của con Ace. “Chúng ta sẽ thả con Nellie ở đây, để con Ace có thể truyền giống cho nó. Ba con ngựa cái còn lại có thể kéo được cái cây đổ đi ra chỗ khác.” Vừa đi ông vừa giải thích.

Sau đó ông bắt lần lượt bắt 3 con ngựa còn lại, đóng những cái yên cương mà ông lấy từ trong nhà kho cho chúng. Sau đó, ông bảo Tristan mở cửa chuồng ngựa và nhặt mấy cái dây dùng để dắt lũ ngựa lại.

“David, lại đây, đặt tay lên dây cương ngay trước tay ông đây này. Ông sẽ chỉ cho mày vài điều để điều khiển mấy con ngựa cùng một lúc”.

Ông tặc lưỡi mấy cái, rung nhẹ dây cương và nói cái gì đấy với mấy con ngựa. Ngay lập tức, chúng bắt đầu đi ra khỏi chuồng ngựa, lũ ngựa con ngay lập tức chạy bám đuôi theo mẹ của chúng. Khi tất cả đều đã ra ngoài, ông nhẹ nhàng kéo ngược dây cương lại và nói “Whoa”. Điều này thật sự có hiệu quả, lũ ngựa đứng sững lại.

“Bây giờ Tristan đóng hộ ông cái cửa chính của chuồng ngựa và mở cái cửa ở phía sau chuồng, chỗ dẫn đến chuồng của mấy con ngựa đực và lôi con Ace ra đây. Nhớ cẩn thận đứng ở bên cạnh cái cửa ấy, đừng đứng trước mặt con Ace không cẩn thận nó đang thèm mấy con ngựa cái quá là nó nhảy lên người đấy.”

Tristan cảm thấy mấy việc này hơi nản nhưng lại đồng thời thấy hồi hộp vì mình chính là người đã thả con Ace ra để nó làm nhiệm vụ truyền giống cho con Nellie. Tristan làm đúng những điều mà nó được bảo và đứng đực ra đấy nhìn con Ace chạy như điên ra ngoài, hướng về phía con Nellie. Con Ace không phí một phút, nó ngửi ngửi đuôi của con Nellie và con Nellie trông có vẻ rất hào hứng với chuyện đó. Giống y như những hôm trước, con cu vừa to vừa dài của con Ace ngay lập tức cửng lên, nhưng hình như vì quá nặng nên nó bị trĩu xuống đất. Quả là một cái dương vật vĩ đại nhất mà Tristan từng nhìn thấy. Tristan chạy lại gần hơn để xem cho rõ, nó đứng không cách xa lắm chỗ mà con Ace đang cưỡi con Nellie, con cu của con Ace giã thật mạnh và nhanh vào lồn của con ngựa cái, chỉ vài phút sau, con Ace đã ra.

“Thật may là sáng nay mình đã ra rồi”. Vừa nghĩ Tristan vừa bóp bóp con cu của nó qua cái quần jean. Chợt nhớ ra rằng David và ông có thể nghi là tại sao nó lại đi lâu thế, nó liền ngay lập tức chỉnh lại thằng nhỏ tron quần và quay trở ra.

Trong khi Tristan đi thả con Ace, ông dắt David và lũ ngựa đến nhà kho để lấy cái xe kéo. “David, cháu và thằng Tristan sáng nay có vẻ im thế, có chuyện gì à?”. Ông hỏi.

“Không, không có gì thật mà, mọi thứ đều tốt đẹp cả”. David trả lời. Nó hi vọng ông không thật sự biết tại sao nó với thằng Tristan lại không nói gì trong bữa sáng.

3 ông cháu dành cả buổi sáng để cắt bỏ những cái cành to của cái cây bị sét đánh và chuyển chúng đến một bãi đất bỏ hoang ở gần trang trại. Hai đứa thay nhau thay ông điều khiển lũ ngựa. Hai con chó bám theo chúng ở mọi nơi. Tuy mệt mỏi nhưng cũng thật vui. Thời tiết buổi sáng do ảnh hưởng của trận bão đêm qua nên rất mát mẻ và còn có cả những cơn gió nhẹ. Đến bữa trưa, lũ ngựa cái lại được nhốt vào chuồng và vì thế lũ ngựa con có thể bú sữa chúng.

Sau bữa trưa, ông cảm thấy khá mệt nên đã nằm nghỉ trên cái ghế ông vẫn thích và để mặc cho lũ trẻ đi chơi lung tung. Ngay lập tức chúng đến bãi vây để xem con Ace và con Nellie đang làm gì. Hơi thất vọng, con Ace chỉ đang đứng bên cạnh con Nellie, con cu của nó mềm oặt, treo lủng lẳng bên dưới. Trong khi hai đứa đứng đợi xem chúng có làm gì nhau nữa không, Tristan kể với David những gì nó thấy sáng nay một cách rất chi tiết.

David quyết định không kể chuyện ông hỏi về chúng sáng nay cho Tristan. Nó vẫn không  biết phải nghĩ gì về chuyện đó giữa nó và Tristan lúc ban sáng nhưng nó thật sự muốn biết Tristan nghĩ gì sau trận cãi nhau nho nhỏ đó. Không nhìn Tristan, nó hỏi:

“Ờ, Tristan, chuyện sáng nay ấy, mày tức tao phải không?”

Tristan di chuyển ra xa hơn một tý để nó có thể nhìn thấy cả người của David

“David, tao với mày là bạn thân mà, sáng nay tao có tức đâu, bây giờ cũng vậy. Tao chả thấy việc mình làm ban sáng có gì sai trái cả. Tao chỉ nghĩ là mày có thể giúp tao vài lần như tao giúp mày ấy”

Ngước mắt nhìn lên, David trả lời:

“Tao không biết phải nghĩ như thế nào Tristan ạ, tao cảm thấy lẫn lộn quá”
“Chúng ta nên nói chuyện này sau, ông của mày đến rồi kia kìa”

Chiều hôm đó bọn chúng làm việc rất vất vả, cưa cái cây ra thành những khúc nhỏ để mấy con ngựa có thể kéo được, thế mà vẫn còn rất nặng cho chúng. Đến lúc chiều muộn thì cái cây đổ đã được vứt hết. Sau khi chúng giúp ông tháo yên cương cho mấy con ngựa và cất chúng đi, ông khen chúng hôm nay đã làm việc thật tốt.

“Hôm nay cả 2 đứa làm được cả đống việc đấy nhỉ, tốt lắm. Ngày mai chúng ta sẽ đi vào thị trấn để mua vài thứ. Ông sẽ đi bảo bà chuẩn bị bữa tối và chúng ta sẽ ăn tối trong khoảng 1 giờ nữa.”

VN88

Viết một bình luận