VN88 VN88

Tôi đang bú liếm cái mông đít tròn cứng của Phúc thật mạnh

Tôi rim đít Phúc càng lúc càng tuyệt làm Phúc tê tái cả người. Phúc ngước mặt lên trời như kêu than…rên rỉ. Phúc chịu không nỗi nữa, nên quay mông trở lại, Phúc áp mặt vào bụng tôi hôn một nụ hôn ấm người, rồi Phúc xoáy xoáy cái lưỡi vào lỗ rốn tôi. Phúc dùng lưỡi cà lên cà xuống cọng gân cu tôi đang cứng xanh như gân lá. Phúc cầm con cu tôi lên, vuốt mạnh từ gốc lên đến đỉnh da quy đầu, rồi mím môi nút chặt ngay đầu cu tôi một lúc thật lâu. Phúc nút liếm vòng quanh phần da, và bóp gãy quanh hai hòn dái tôi thật điệu nghệ làm tôi đê mê chất ngất.

Toi dang bu liem cai mong dit tron cung cua Phuc that manh

Full Tôi đang bú liếm cái mông đít tròn cứng của Phúc thật mạnh 18+

Ôi!…Cố hương xa nửa địa cầu
Nghìn trùng kỷ niệm vẫn theo nhau
Ðêm nay ta đốt sầu lưu lạc
Trong khói mèn nồng, hạnh phúc xưa …

Truyen Toi dang bu liem cai mong dit tron cung cua Phuc that manh 18

Truyện Tôi đang bú liếm cái mông đít tròn cứng của Phúc thật mạnh 18+

Màn sương đêm đã bao phủ cả thung lũng hoa vàng, không gian thật ru lắng bởi tiếng im lặng của thành phố, ánh nắng khuya vằng vặt soi sáng cả một khu vườn. Một mình tôi đang “ngã bàn đèn”, chỉ có khói thuốc “xì ke” thơm ngọt lịm bờ môi và tôi ngắm nhìn ánh nguyệt rằm treo lơ lửng trên nền trời xanh thẳm. Hồn tôi bay lượn ở một góc trời xa xăm, bâng khuâng một nỗi nhớ, lòng tôi bỗng chùng xuống, hướng về Việt Nam, một mảnh đất phì nhiêu vun bồi bao cây xanh trái ngọt và ở nơi đó có rất nhiều nét mặt thân ái khiến lòng tôi phải ân ái một niềm. Tôi lại quấn thêm một điếu thuốc thơm mùi cỏ dại, hút cho trọn một đêm, để thương nhớ về Việt Quốc, tôi suy tính, rồi quyết định sẽ về thăm Việt Nam vào những ngày sắp tới đây, bởi vì con heo đất cũng nặng lắm rồi, lại thêm một số tiền lời của bạn hàng từ Paris trả bằng đồng Euro, thế là về Việt Nam kỳ này, mình sẽ “sã láng, sáng về sớm”. Tôi rất thích đi Việt Nam vì chỉ có về Việt Nam, tôi mới thành triệu phú được…

Lòng tôi đang xốn xang, bước chân nhanh nhạo như muốn phóng một cái để về Việt Nam như đôi hia bảy dặm, biết mình đang ở phi trường San Francisco, còn phải chờ đợi cân hành lý và các thủ tục xuất cảnh. Chung quanh tôi, mọi người đang xếp hàng, nhìn lại mình sao mà “ngựa và giựt mồng quá cỡ”. Ði Việt Nam một tháng, ông cố bà nội nào bảo mang cho nhiều đồ đạc thế này? Quà cáp thì đã đành, quần áo làm gì mà hơn cả 3 valise? Chắc thời tiết hơi nóng bên Việt Nam, nên mang nhiều quần áo để mặc một lần hai bộ hay sao nhỉ? Một mình cười khùng khi đóng thêm cước phí và boarding lên tàu bay trước thiên hạ. Số ta đây thích ăn trên ngồi trước, dù biết là ngủ trên mây suốt 18 giờ đồng hồ, nhưng cũng muốn ngủ gần phi công, nếu có cơ hội, thì cũng bú được chàng phi công nào đó. Dù hèn chẳng thể, tôi không muốn ngồi gần các vị khách bị “viêm màn cánh” vì mũi em bị dị ứng rất ư là nặng.

VN88

Viết một bình luận