VN88 VN88

Chồng đi công tác, dắt trai về nhà thỏa mãn dục vọng

Đào thấy bàn tay Nhung xoa tới đâu, hơi lạnh toả ra tới đó, nàng ntng mình liên tiếp. Thân thể Đào bắt đầu run lên bần bật. Nhất là ánh mắtNhung bỗng xanh lè, chiếu ra một đạo hào quang tới rợn người. Nàng bắt đầu tin tưởng tuyệt đối vào phép thuật phi phàm của bà thầy này rồi. Nàng nghĩ rằng; bà thầy này phải là tiên phật giáng phàm chứ không thế nào là người thường được. Đào lắp bắp nói:
Dạ… dạ… con xin nghe lời cô dạy. Nhất định không dám làm trái lời một điều gì.
Nhung cười hề hề.
– Tốt, tốt… như vậy may ra tôi mới giữ được ông Sáu cho chị và ngăn không cho lão thầy bùa Bẩy Ly hại chị.
Rồi không để cho Đào nói gì, Nhung nói tiếp:
– Bây giờ như thế này, mình tương kế tựu kế. Đằng nào thì từ tru”ớc tới giờ, mỗi lần chị gặp lão thầy bùa Bẩy Ly nó cũng đã đè chị ra rồi. Chị cứ tiếp tục lui tới với nó như mọi lần đi. Chắng những thế, chị còn phải rử vài người bạn nữa dâng cho lão, bằng mọi cách, iàm cho lão say đắm vào nhục dục mà tiêu hao chân lực.

Còn một điều quan trọng nữa là bây giờ lão đang luyện một con Thiên Linh Cái. Nhưng con Thiên Linh Cái này không phải là con hắn nên không được mạnh mẽ lắm. Các chị hãy dụ hắn là nếu có thai với hấn, các chị sẽ dâng hắn cái thai nhi con của lão, cho lão luyện Thiên Linh Cái thì lão sẽ ra sức ngày đêm ăn nằm với các chị.
– Tụi tôi chỉ cần chị làm có bây nhiêu thôi, còn những điều khác để tụi này lo cho.

Đào sực nhớ tới Lý, con nhỏ bạn chủ tiệm đấm bóp ở đường Trần Hưng Đạo. Chính y đã đem nàng tới với thầy Bẩy Ly. Nếu bây giờ nàng đưa thầy Bẩy Ly tới chỗ chúng nó hành nghề, chắc chắn ông ta sẽ chết mê chết mệt với những kỹ thuậttânkỳ dụ dỗ đàn ông của tụi này. Đàomừng rỡ nói:
– Nếu như vậy thì dễ quá đi, con sẽ đem ông ta tới tiệm đấm bóp của con Lý, để đám này nó mần thịt ông ấy thì chết mấy hồi.
Nhung có vẻ hài lòng, nói:
– Như vậy thì được rồi, bây giờ chỉ có thế. Lúc nào có chuyện gì tôi sẽ cho chị hay sau. Chị khỏi phải đi kiếm tôi, thỉnh thoảng, tối tối tựi tôi sẽ tới thăm chị.
– Để con viết địa chỉ cho cô.
Liên đứng cạnh cười khanh khách.
– Nhà chị mà tụi tôi không biết, còn làm ăn gì được nữa chứ. Tôi nói trước cho chị khỏi hoảng hốt. Chị ở đâu, dù cửa đóng then cài, chúng tôi muốn tới thì tới, muốn đi thì đi, không ai ngăn được tụi này cả. Điều quan trọng nhất chị phải nhớ, tuyệt đối không được hé môi cho ai biết đã gặp tụi này. Nếu không, chị sẽ chết không có đất mà chôn đâu. Tôi biết, kỳ vừa rồi thằng cha Sáu không cho chị tiền, vì nó đã dúi cho con nhỏ kia hết rồi. Vậy hãy cầm lấy bó bạc này về nhà lo chuyện lão thầy bùa Bẩy Ly đi. Hãy nhắm mắt lại để tôi cho chị thấy một chút phép thần thông của chúng tôi.

Đào nghe Liên nói, nhắm mắt lại ngay: Nàng nghe tiếng gió ù ù, thân thể lung lay nhưlướt đi trên không gian. Tới khi không còn nghe tiếng gió nữa, nàng mới dám từ từ mở mắt ra.

Cảnh vật trước mặt làm cho Đào ngẩn ngơ tới hoảng hốt. Nàng đưa tay dụi mắt, tưởng mình nằm mơ. Sự việc vừa xẩy ra nhưtrong chuyện thần thoại. Trong tay Đào còn ôm một mớ tiền và nàng lại đang đứng sớ rớ trong vườn nhà mình.

Đào sợ hãi, chạy vội vô nhà như bị ma đuổi. Con nhỏ ở thấy Đào hớt hải, hỏi:
– Có chuyện gì vậy cô Hai?
Đào lắc đầu, cố lấy giọng bình tĩnh nói:
– Không có gì, không có gì, Tao hơi mệt thôi.
– Cô Hai có cần con nấu nước nóng cho cô tắm không?
– Khỏi khỏi. Tao muốn đi ngủ sớm một chút.

Đào vô phòng đóng cửa lại ngay. Việc trước tiên là đếm số tiền nàng đang ôm trong tay. Đào không ngờ lại nhiều như vậy! Hai người vừa rồi là ai, tại sao lại giúp nàng? Ngẫm cho kỹ thì những điều hai người này sai nàng làm, nàng cũng đã đang làm. Chỉ có điều họ muốn nàng làm mạnh hơn nữa, và chính bản thân thầy Bẩy Ly cũng muốn nhưvậy. Nhưthế đối với thầy Bẩy Ly có phương hại gì đâu Tự nhiên Đào đâm ra hoang mang tới khờ khạo. Đầu óc trở nên mung lung, Đào từ từ lịm vào giấc ngủ sau khi đã tự nghĩ; nhất định dù chuyện gì xẩy ra, nàng cũng phải đưa thầy Bẩy Ly tới nhà tắm hơi của con Lý.

Trong khi Đào chìm vào giấc ngủ thì Liên và Nhung đang lướt trên những mái tôn trong một xóm nghèo vùng Tân Định. ánh mắt của hai nàng nhìn xuyên qua mái nhà, rọi vô từng chiếc giường để tìm kiếm những thiếu phụ mang thai.

Sau vụ xếp đặt gài Đào làm nội gian hại đám đạo sĩ. Cả Nhung và Liên đều vui mừng và rất phấn khởi. Giờ đây hai nàng chỉ còn thung dung kiếm bào thai moi óc ăn mà luyện ma lực. Bỗng Liên chỉ tay xuống phía dưới nói:
– Mày coi kìa.
Nhung reo lên:
– Một thiếu phụ mang thai.
– Cái thai này coi bộ cũng khá lớn rồi, thật là tốt.
– Nhưng mày coi, thằng chồng nó ôm khư khư con vợ thì làm sao mà mình hành động đây?
Liên mỉm cười:
– Mày còn lạ gì đàn ông, lụp chụp vậy chứ chỉ được vài phút là ngủ khì bây giờ cho mà coi. Cứ ngồi đây chơi một lúc đi, để nó ngủ rồi mình tính.

Lúc ấy anh chồng đang hì hục đạp chiếc quần vợ xuống chân rồi chùn mình xuống, rúc đầu vô đùi vợ, từ từ ủi lên trên. Chị vợ có vẻ buồn ngủ, làu bàu:
– Thôi mà anh, còn mấy tháng nữa sanh, cái thai đã hành muốn chết mà anh còn đòi ấy nữa sao. Buồn ngủ thấy bà nè.
Anh chồng năn nỉ.
– Một chút thôi mà, có gì đâu inà buồn ngủ chứ.
– Ư ư ư
Nhung vỗ vào vai Liên cười nho nhỏ.
– Mày coi thằng cha ấy kìa. Nó giống con bọ hung ấy.
Liên cũng bật cười.
– Không biết nó làm cái gì…
Nàng chưa nói hết câu, bỗng há miệng ngạc nhiên, vì chị vợ dưng không ưỡn hẳn người lên, rên rỉ. Hai tay chị ta ôm chặt lấy đầu anh chồng.

Nhung cũng kêu “á” một tiếng, hai tay bấu lấy đùi Liên. Hình ảnh người đàn bà cong cớn, vặn vẹo đã làm cả.

Nhung và Liên đều nóng mình lên một cách thích thú. Bộ ngực vĩ đại của chị lắc qua lắc lại, run rẩy theo chiếc đầu lắc lư quay qua bên này, hất qua bên kia. Chị ta bắt đầu rít lên từng cơn làm cho cả hai bắt đầu run rẩy.

Không ai bảo ai, cả Liên và Nhung cùng đưa mắt nhìn nhau thực nhanh, rồi bay xà xuống dưới. Trong căn phòng tối mịt mù, cặp vợ chồng đang âu yếm nhau, nhưng có biết đâu có kẻ đứng rình bên cạnh. Chị vợ vẫn vặn vẹo, rên rỉ. Còn anh chồng lục đục, loay hoay mò mẫm.
Bỗng chị vợ rên nho nhỏ:
– Mình ơi… lạnh quá hà, đắp mền lại đi.
Anh chồng nhổm dậy, ngạc nhiên, nói: .
– Ở sao kỳ cục quá héng. Tự nhiên mình đâm lạnh ngang xương nè.
Vừa nói, anh ta vừa tụt xuống cạnh giường, với chiếc mền. Nhưng đêm tối quá, mò mẫm mãi không thấy chiếc mền đâu. Anh ta bực tức ngồi dậy, lầu bầu: .
– Cái mền đâu rồi kìa…
Chị vợ cười hì hì.
– Thì thủng thằng kiếm, làm cái gì lụp chà lụp chụp vậy không biết nưã. Em có chạy đi đâu đâu mà anh cuống cả lên thế. Anh làm người ta ướt nhẹp đây còn chưa nói gì.

Chị chưa nói hết câu thì chiếc mền đã tung từ dưới lên trên, phủ kín cả mặt mũi. Chị đưa tay kéo mền xuống khỏi đầu, gắt yêu:
– Cái anh này…
Chị chưa nói hết câu, bỗng một bàn tay lạnh ngắt rà lên bụng làm chị rùng mình, la lên nho nhỗ:
– Trời ơi, tay anh làm gì mà lạnh ngắt vậy nè.
Bàn tay thứ nhì cũng lùa lên ngực. Chị vợ vội co người lại kêu kêu nho nhỏ:
– Á, lạnh quá hà.

Từ trước tới nay, tánh chiều chồng đã quen, nên dù có bị lạnh đôi chút, chị cũng cố chịu đựng để thoả mãn người chồng chị hằng ôm ấp mấy năm nay. Hai bàn tay rạo rực xoa bóp khắp thân thể lại bắt đầu làm thân thể chị run rẩy, vặn vẹo. Hai tay chị nắm chặt lấy mép chiếu, hàm răng cắn lại để khỏi bật lên tiếng rên rỉ lớn hơn, có thể đánh thức đứa con gái và con nhỏ ở đang nằm ở phòng kế bên. Mồ hôi chị đã xuất ra, lấm tấm khắp thân thể vì những cảm giác thật lạ lùng chưa bao giờ xẩy ra trong đời chị. Bây giờ da thịt chị có những trạng thái đối nghịch khác thường tới kỳ cục. Trong người thì nóng ran vì những thích thú đê mê, bên ngoài lại lạnh căm căm như mùa đông mưa phùn của một khí hậu miền Trung sỏi đá. Chị hơi ngạc nhiên, không hiểu tại sao hôm nay bàn tay ông chồng mình như có ma lực, làm cho thần kinh chị xáo trộn. Có nhiều lúc chị thấy bàn tay chồng chl lùa thật nhanh, bóp chỗ này, xoa chỗ kia, di chuyển thực lạ lùng như biến thiên thành bẩy tám bàn tay khắp mình mẩy chị. Cho tới một lúc, không thế nào chịu nổi nữa, chị phải há miệng thực to, thét lên, nhưng tiếng thét không buột ra khỏi được cuống họng, trở trành tiếng rên ư ử như người sắp tắt hơi.

Hai chân chị dạng ra thực rộng, mắt mở trừng trững, tay nắmthậtchặt, ưỡn hẳn người lên cong vòng. Mặc cho chiếc bào thai bắt đầu đụng đậy và dẫy đạp. Chị không thế nào chịu nổi sự khích thích tới điên cuồng trong cơ thể nữa. Ngay trong lúc ấy, một sức hút đau thấu tim gan bứt mạnh ra từ bụng dưới, ngay chỗ cái bào thai. Và một sức nén từ trên bụng tràn xuống làm cho cái bào thai vọt ra thực lẹ.
Chị vợ thét lên, lăn lộn trên vũng máu. Chị nhìn thấy trong tận cùng tâm can hai luồng ánh sáng xanh lè quét ngang vă vục xuống đùi mình. Chị xỉu đi không còn biết gì nữa.

Tự nhiên gió trong nhà nổi lên như có cuồng phong, xoay tít. Có tiếng cười lanh lảnh thực lớn rồi xa dần, xa dần…

Nhung và Liên bay về nhà thực nhanh, mồm miệng cả hai cùng vấy máu. Hình như có tiếng gà gáy xa xa. Hai nàng chui vô phòng, quần áo họ bay tứ tung chung quanh giường và bắt đầu ôm xoấn lấy nhau như loài bò sát làm tình.

Liên rên rỉ trên mình bạn.
– Chưa bao giờ tao bị một thân thể đàn bà rên rỉ, cong cớn làm cho điên lên như tối nay. Mày thấy thế nào? Tao cũng không ngờ, con mẹ đó có thể làm chúng mình hứng lên như một con trâu điên vậy. Lúc ấy tao đã tưởng thân xác mình phải nổ tung ra vì khoái lạc.
– Từ ngày nhập ma giới, cM có âm khí mới làm chúng mình thoả mãn nhục dục. Nhưng quả thực hôm nay, mình mới thấy cái mạnh bạo của âm giới. Người đời làm sao có thể hiểu nổi cái cảm xúc điên cuồng trong tình ái của nữ giới với nhau như chúng mình phải không mày.

VN88

Viết một bình luận