Một phút trôi qua, còn bé vẫn còn úp mặt, lặng người trong sung sướng, Khôi đứng đó, thị dục đã thỏa, tuy bàn chân vẫn dán chặt xuống sàn gỗ, mồ hôi rịn sau gáy, mắt không chớp, nhưng … nhưng chuyện gì đó đột biến xãy ra trước mắt hắn … trời ơi, bàn chân của con nhỏ trong suốt, cả hai bàn … cánh tay cũng dần dần biến mất … rồi sự trong suốt đó lan tràn lên khắp thân thể … Khôi loạng choạng lui vài bước về phía sau, trong tức thì vì quá hoảng sợ, Khôi nép mình vào sau cánh cửa tủ áo nhưng mắt vẫn không rời khỏi mục tiêu . Dần dà, sự trong suốt đó đã chiếm toàn bộ thân thể của con bé, hay nói đúng hơn là toàn thân con bé gần đã biến mất ở trên giường, chỉ còn lại mái tóc đen nằm trơ trẽn trên gối. Vậy con bé đã biến đi đâu, hay là con bé đã tàng hình. Còn đang suy nghĩ thì mái tóc kia đã mất hẳn. Con bé như bóng ma chợt đến chợt đi … và chợt hiện về . Và rồi hắn lại thấy hết nguyên người của con bé hiện ra trở lại. Tuy lạ lùng nhưng Khôi vẫn điềm tĩnh để quan sát xem sao.
Con bé nằm đó thêm một phút nữa thì mới ngồi dậy, lui cui dọn dẹp hết những thứ vặt vãnh ở trong phòng, rồi dùng một cái gối ôm dài đặt lên giường, phủ mền lên trên như để ngụy trang có người đang nằm ngủ, xong xuôi thì con bé mới lấy cái bịt đen, đứng trước kiếng chải lại mái tóc cho ngay ngắn và bước nhẹ xuống lầu . Đợi cho con bé đi xuống hẳn, Khôi mới bước trở ra, lò dò đạp nấc thang để xuống bên dưới . Đi đâu được giữa đường, hắn nghe được tiếng lạch cạch mở cửa, ngó mắt trông thì thấy con bé đang mở chốt khóa cửa chánh. Định đứng xem con bé làm cách nào để mở cửa thì tiếng bước chân từ phòng kế bên vọng qua . Một người đàn ông tuổi trung niên � có lẽ là cha của con bé – mặc chiếc xà lõn lưng trần bước vô … con bé thình lình ngưng tay mở khóa … Hắn cũng im thin thít chờ đợi xem sao … Người đàn ông lui cui đốt nhan cúng vái trên bàn thờ, lâm râm …, hắn để ý lắng nghe, nhưng chỉ được vài tiếng còn, vài tiếng mất, “Bà ơi! bà … linh thiêng … đào thai … làm người … lên cõi niết bàn dùm … một cái, bà … hù dọa bà kia, làm tui lãnh đủ … nam mô a di đà phật, còn con bé Hảo nữa, dạo này không biết nó làm cái gì mà cứ bị má ghẻ nó la mắng hoài, tôi nghĩ chắc có ngày nó bỏ nhà đi luôn đó bà ơi !”, rồi quay mặt ra cửa xá xá hai ba cái, lúc này mặt ông đang đối thẳng với con bé – đang trần truồng tay cầm bịt ny-lon đen. Con bé không mãy may nào trước sự hiện diện của người cha, cũng như cái nhìn dững dưng của ông về sự có mặt của nó, nhỏ chỉ đứng im như cố tình không gây ra tiếng động.
Khôi im lặng suy nghĩ … chẳng lẽ nào ông không ngại ngùng về sự hớ hênh của đứa con gái … không thể nào, dù ông có tệ cỡ nào đi nữa thì cũng phải phản ứng gì đó chứ, chẳng lẽ ông … ông với cô bé đó có sự loạn luân gì chăng … à mà nếu có thì ông đã bước tới ôm con bé rồi cớ sau ông lại quay lưng bỏ đi … chợt “Ahhhh!!!” � hắn la lên thành tiếng nhưng đoán ra sự thể … thì ra … thì ra … biết rồi … con bé kia cũng biết được phép tàng hình đây … hèn chi sự trong suốt ban nãy là ở chỗ đó, … con bé cũng thủ dâm như mình để được tàng hình … thì ra … nó dùng phép đó để đi chơi với bồ, túi ny-lon màu đen kia là cốt để che dấu một món đồ trong bóng tối … chắc chắn con bé sẽ tìm đến nơi nào đó để thay đồ … chợt nghĩ sang đâu …, nếu như mình bỏ vài món nữ trang kia trong bịt ny-lon đó thì ra đường trong đêm khuya thế này chắc không ai biết … Tuy không định đánh cắp nhưng thiết nghĩ con mụ chủ tiệm thật đáng ghét, nếu không lấy đồ của nó thì thiệt không vui chút nào !
Sau khi người đàn ông trở vào trong, ở ngoài con bé lén mở cửa chuồn ra ngoài. Khôi thì vội vã chạy lên lầu tìm lấy một cái bịt đen rồi lao nhanh xuống lầu, mở tủ bỏ sợi dây chuyền mặt ngọc vào, mở cửa nhẹ nhàng rồi khéo léo khép lại trước khi đi thẳng ra đường.
Ngồi trên bàn học, những hàng chữ mực tím trên trang giấy trắng trở nên nhập nhòa và đang nhảy múa dưới tầm nhìn của Khôi . Ngày mai này sẽ là kiểm tra môn Chính Trị mà bây giờ hắn chỉ thấy uể oải sau mấy lần xuất tinh, chẳng thấy muốn học bài gì cả. Nhìn sợi dây chuyền mặt ngọc vừa mới lấy về, treo tòn teng trên đầu ngòi viết Bic, đặt trong cái ly đựng viêt để ở góc bàn, hắn lại liên tưởng tới chị năm sẽ đeo nó lên cổ � người chị mà mới mấy ngày qua thôi vẫn vương vấn trong lòng hắn, với những hình ảnh khêu gợi của ngày hôm đó cùng khuôn mặt sáng rỡ. Khôi thẩn thờ khép mí mắt lại, khuôn mặt xinh tươi với nụ cười trắng toát hàm răng của chị chợt hiện về trong tâm khảm, làm toàn thân hắn rung động, sự im lặng giữa hai đùi bất thình lình cục cựa như thằng bé đang ngủ chợt vươn vai thức dậy mặc cho chung quanh nó vải thun đang bó sát.
Vẫn để mắt nhắm vì không muốn hình ảnh trần truồng đẹp đẽ của chị biến mất trong tâm trí, Khôi từ từ đứng lên, đưa chân đẩy cái ghế xếp nỉ màu nâu sọc về phía sau hơn 1 mét để tìm chỗ đứng tiện lợi, hai tay Khôi đặt nhẹ lên cạp quần xà lỏn và nhẹ nhàng tuột xuống tưởng chừng như hành vi vô thức, đã quá quen thuộc trong những ngày gần đây. Khi dây thun quần vừa tới ngay cổ dương vật thì vướng lại, hắn nghiêng người sang trái để bật lưng quần trái xuống, và nghiêng trở qua phải đẩy luôn lưng quần phải, thằng em bên trong từ nãy tới giờ ngột ngạt tối bưng như vừa được chào đời bừng sáng vội ngóc đầu lên nhìn thẳng. Khôi co chân lên, dùng ngón chân cái móc lấy cái cạp quần và đạp xuống tới ống quyển, rồi co chân kia lên đẩy luôn xuống tới gót, xong thì bước ra ngoài ống quần và vứt nó vào giữa đít bàn. Kéo ghế lại chỗ cũ, Khôi ngồi xuống, cởi luôn cái áo thun trên người, giờ đây Khôi hoàn toàn trần truồng, mồ hôi rịn ra rin rít do khí hậu vẫn còn oi oi . Vẫn mắt nhắm, vẫn liên tưởng tới hình ảnh chị tắm ngày hôm đó, tự nhiên Khôi thấy trái tim mình đập càng lúc càng nhanh, càng thôi thúc. Khôi biết mình đang “trở cơn” đòi hỏi, và cảm thấy thật bực bội trong lòng, cảm thấy thèm chị năm lắm � cái bực bội đó âu cũng như một chàng trai mới lớn, khi tình dục như dầu sôi lửa bỏng nhưng vì lương tâm giáo điều trộn rộn cứ cắn rức, muốn xuất tinh để đê mê cái cảm giác ấy song không bao giờ dám thủ dâm, và sự kềm chế đó lại sanh ra sự khó chịu!
Tuy muốn đưa tay xuống để thủ dâm lắm, nhưng đã mấy ngày qua Khôi xuất tinh quá nhiều, vừa là để tàng hình vừa là để hiện trở lại, lượt đi lượt về tính ra một ngày cũng mấy quận, dẫu sức trai cường tráng, song lý trí đạo đức cũng ngăn cản hắn một phần nào . Cuối cùng thay vì thủ dâm nữa thì Khôi chỉ khẻ dạng cặp đùi ra rồi từ từ khép lại, cố chỉ tìm một sự va chạm nào đó tuy ít ỏi nhưng cầu sao cho vừa đủ cái cảm giác lâng lâng. Lâu lâu hắn cho hai vách đùi kẹp chặt lấy dương vật và cảm nhận sự nóng hổi, và nhịp mạch của máu bơm xuống đó của nó, như đang thấm vào lớp da non ở hai bên đùi.