Tôi ngồi dậy chộp lấy “cây côn 12” – (colt douze) của viên cảnh lực, “khóa cò” trân tráo cho vào miệng, như nghệ nhân thổi kèn xec- xô chuyên nghiệp, tôi mãi mê bú, mút nhai lừa đủ mọi “thể loại” phút chốc cương cứng ngổng đầu cao, vừa thỏa mản nhau thế nằm Smith, đứng dậy ẳm Linh, gắn vào nòng súng, hai tay nàng ôm cổ chàng. Cứ thế nâng cao mông đít tôi xốc xuống nhổng lên nhịp nhịp tiếng o ọc ,.. ọoc dâm thủy tuôn trào. Tôi cố ghì chặc hai tay vào cổ, miệng sát miệng môi áp môi nút, rồi lưỡi quen hơi tìm nhau trong ngây ngất, cố trườn cao cho vú ngay miệng để chàng tận hưởng nguồn tinh túy vừa sản xuất tinh nguyên. Dưới hạ thể đóng chốt trên mút vú làm tôi sướng điên loạn, còn Smith cảm thấy thỏa chí kiểu giao hợp lạ kỳ vào buổi sáng.
Lòng Smith hồ hởi buổi ban mai hoan lạc… cho đời lạc quan.
– Anh muốn mời em cùng dạo phố, biếu cưng món quà.
– Anh hào hiệp, galant chị biết thì sao?.
Smith Ballack cười ngắc nghễ, có vợ tư tình sẽ bị “tùng xẻo? sao?.
Anh chưa bị ràng buộc cưng à!. Linh làm anh quyến luyến đáo để, tánh cưng dịu dàng, ăn nói lưu loát gây anh ấn tượng say mê, hay âm dương chúng mình hòa hợp tạo cảm hứng, giao hợp hoài thấy còn thích thú đòi hỏi tiếp.
– Mời anh đi tắm, khăn sạch đây.
– Em ra garage xem có ghế cho baby không, vì thường gắn sẵn trên xe.
Vừa bước vô phòng khách có điện thoại Phi Nhung gọi về báo chuyển môn thi xong, đang dạo phố chờ xe bus về trể, hỏi thăm nhà có chuyện gì không?
Hẹn chị Nhung ở khu shopping cùng nhau dạo phố. Tôi lo tắm rửa thay y phục, trong khi nhờ Smith máng ghế baby vào xe sẵn sàng. Xe đang lăn bánh, tôi liên lạc điện thoại, xác nhận điểm hẹn khu car park của cửa hàng David Jones. Khi xe trờ tới tìm chỗ trống đã thấy Nhung đang đứng chờ vẩy vẩy tay…
– Anh Smith bạn quen của ông bà Brown Gabriel, giới thiệu cho Nhung.
Đồng rảo bước cả hai chị em vừa tâm sự:
Chị và anh Smith trao đổi lúc nảy trên xe rất ngắn, anh có cảm tình rất thích thú đàm đạo, tìm hiểu văn hóa của các gia đình sắc tộc Á châu.
Cả ba đồng bước vô cửa hàng nổi tiếng bán đồ gia dụng David Jones, Smith ngắn nghía và nói chuyện với người bán, muốn tìm mua chiếc Tivi 25 inches, chàng lịch sự mời Yến Linh và Phi Nhung chọn function và nhản hiệu của Nhật cho vừa ý, thấy có baby, anh seller giới thiệu: bình hăm sữa, kiểu xe đẩy mới…
Linh suy nghĩ mình không nên lợi dụng lòng tốt của bạn tình, chỉ mua chiếc Tivi loại xịn đã thấy hơn 2 ngàn đô, loại tiền bạc “từ bi” mà?!.
Trong khi Smith theo người giao hàng ra đặt ở cóp xe, hai người Nữ đứng chờ.
– Chị Nhung thấy anh Smith Ballack sao?
Ư!Ø trắng trẻo khá điển trai, xem bộ anh hơi nghiêm nghị, mực thước đâu đó phân minh rõ ràng. Anh nói chưa lập gia đình mới hai lăm tuổi, ra trường thực tập hai năm kinh nghiệm chuyển về khu vực Hunter Valley nầy hơn 6 tháng.
– Coi bộ hắn ta mê mệt khen em đủ điều.
Đúng mới quen em thì chàng khen, em đang buộc “dây tơ hồng”, ván đóng thuyền, xé “hiến chương” sao, làm giáng “vui chơi” thôi, sướng hơn. Còn chị sắc son, giáo sư tương lai phải duyên phải phận hơn em, cho gia đình mình phúc hậu.
– Chị hơi cảm động gần Smith, khi nói ghi danh sửa đổi môn văn chương qua toán ở Sở giáo dục. Chàng ta hỏi cần sự giúp đở, cho anh ta biết vì trong thị trấn nhỏ bé mọi chức quyền đều nể trọng nhau cả. Chị thấy không nên lợi dụng nhau nên trả lời:
– Dạ cám ơn anh, em chưa cần điều gì lúc nầy.
Vì chị cố học cuối năm tốt nghiệp dạy trường ở Thị trấn…lúc ấy cần sự giúp đở sau
Hai người nữ đứng chờ hành lang, Smith trở lại mời đi ăn chiều, để trò chuyện tìm hiểu nhau hơn. Chàng dành đẩy bé nằm trên xe lăn, hai nữ cặp kè hai bên như hộ tống đồng vào nhà hàng Tàu.
– Em Nhung tên Úc là gì, chứ đâu ai đọc âm Việt cho chuẩn.
– Dạ, tên Angela
– Thế ba má của anh khỏe và đang ở đâu?
Gia đình sanh cơ lập nghiệp ở thành phố, khi đậu Tú tài thi tuyển vào Bộ chỉ huy Cảnh lực học 4 năm tốt nghiệp xin về vùng Hunter nầy.
Vào bàn ăn, Linh lịch sự trở đầu đủa gắp thức ăn cho vào chén Smith, còn Nhung lo rót nước, ba người vừa ăn vừa đàm đạo
– Angela sáng anh đến rước đi học được không?
– Cám ơn, muốn anh đón sau giờ thực tập tại trường Trung học Thị trấn, sáng có hôm học trễ, cần ôn tập để thi thực hành.
Từ sau buổi hội ngộ chàng thanh niên da trắng đeo đuổi cô Angela, cuối năm ra trường dự định tổ chức đám hỏi cho danh chánh ngôn thuận.
Phần 4: Nỗi Truân Chuyên
Từ ngày anh Tư Xương qua đời, người vợ phải giá lạnh suốt năm canh.
Khi cậu Ba Hiếu sang đoàn viên, tơ tình nối lại tháng ngày nồng ấm, nhưng khi người vợ chánh từ Việt Nam sang đoàn tựu, chị Tư – Đoan Dung cảm thấy bị ” ra rìa” vì chánh thất.
Bảo lảnh vị “hôn thê” anh ruột của Hiếu thủ tục hành chánh rườm rà chưa chắc gì Bộ Di trú chấp thuận, khiến Dung bâng khuâng.
Đi làm quản gia được ông chủ cưng chiều, đã thất thân với ông, lại được Steven săn đón, yêu kiều như cô tình nhân. Tiệc tùng lại được ông Giám đốc Ngân hàng đoái tưởng mình như đóa hoa “tầm xuân”. Sao cuộc đời đa đoan truân chuyên lắm thế!
Sau ba ngày về thủ đô, họ quay lại khu gia cư khỏang 2 giờ chiều, xe ngừng cậu Ba Hiếu xuống. Linh thấy ba về mừng ôm hôn, còn bé Thế Bảo đang ngủ.
– Ba đói con dọn cơm,
Chưa chừng nào gia đình ăn dọn chung giờ chưa cần.
Ba muốn tắm trước cho khỏe. Vừa bước ra phòng tắm thấy Linh đưa ly nước cốt ép trái cây: táo, strawberry, cam… Cậu uống hơi, nước trái cây lạnh thắm tận tỳ vị khiến người khỏe khoắn tỉnh mỉnh hẳn, tính vô giường đánh một giấc. Cô gái cứ la cà, vì bầu sữa ngây ngấy nặng trĩu khó chịu, nặn bỏ thì lâu và uổng. Nhưng nhà còn Nhung đang học bài trong phòng. Linh sợ chị tìm mình, bắt gặp cha con “đang tiệc” thì bẽ bàng, nên căn dặn rước thằng Út- Phước Toàn đang gửi nhà trẻ và lo cơm cho nó ăn.
– Em dọn phòng cho Ba vì chút tối Má Tư về nữa.