VN88 VN88

Dục vọng bỗng được đánh thức mãnh liệt

Cô chỉ lí nhí trách nó không được luông tuồng vì nhà có phụ nữ. Nó tiu nghỉu vâng lời mà vội bụm tay che chạy tọt vào nhà tắm lại. Quính quáng nó mới nhớ là nó có đem quần áo gì vào đâu chứ, nên nó lúng túng không biết phải tính sao. Nó cứ ngồi thu lu trong nhà tắm vậy.

Cô Hoan thấy mãi thằng bé không ra nên hỏi vọng vào: cháu làm gì trong đó mà chẳng ra lo dọn cơm nước đi. Nó ấp úng tựa người ngậm hột thị, cô giáo phải xề lại gần hỏi lần nữa, nó mới thú nhận về chuyện ỷ y nên không mang quần áo vào. Cô giáo bật tức cười, nhưng cố nén mà vào lấy đem cho nó.

Cô không vào hẳn nhà tắm, chỉ đặt ngay cửa bảo nó nhặt lấy. Nó mặc xong cảm thấy hú vía, tự hứa từ nay sẽ cẩn thận dè dặt hơn. Hai cô cháu ngồi ăn bên nhau mà chẳng ai đả động gì đến việc vừa xảy. Cô Hoan muốn lảng quên đi và thằng bé thì sợ cô mắng rầy nữa.

Suốt từ đó cô Hoan có vẻ băn khoăn. Hình ảnh đứa bé quấy rầy tâm trí cô. Làm gì cô cũng thấy lóng ngóng, quên trước quên sau. Cô lấy bài ra chấm, không tập trung tư tưởng được nên chỉ đọc vài tập lại xếp đó. Cô định tới khuya khi tâm hồn lắng đọng lại sẽ chấm tiếp. Thằng bé thấy cô như vậy thì càng sợ nên lăng xăng hỏi cô có cần gì thì cô gắt toáng lên.

Thét rồi cô phải hối nó đi nằm đi và để mặc cô chấm bài. Một loáng sau thì nhịp thở đều của thằng bé đã vọng lại chỗ cô. Nhưng cô Hoan thì vẫn lử đử lừ đừ vì ba chuyện ruồi bu dễ giận.

Thoáng cô thấy dường như có ai đang đứng sau lưng cô, thở phì phò vào gáy, cô ngoảnh lại, chẳng có gì cả. Lại một chốc, cô thấy như ai đang nhìn cô chăm chú, cô vọt quay để bắt tại trận kẻ đó thì cũng không có ai hết. Cô bỗng thấy cô dớ dẩn quá rồi. Nhà cô tối đến cửa đóng then gài thì ai mò vào được, vậy mà cô lo nhắng lên.

Hình ảnh bữa nào xoay lồng lộng trong trí cô. Cái nhìn chăm bẳm của thằng bé như dán chặt vào cô nhoay nhoáy. Cô đã kéo sửa vạt áo mấy lần mà hình như vẫn có chỗ nào để hở ra. Ngực cô phập phồng như bị phá khuấy làm cô thở rộn. Cô phải vuốt tà áo, những hột nút tràn lướt qua ngón tay làm cô muốn nổi gai.

Cô thấy rõ ràng thằng bé đang nhìn cô với đôi mắt van lơn nài khẩn. Cô xua tay đuổi nó đi mà nó cứ lăn xả vào. Bất ngờ nó rúc vào cô như những lần ngủ mớ, cô đẩy lơi nó ra thì nó hét lên kinh hoàng, cô phải ôm chầm lấy nó.

Mọi khi nó chỉ dựa đầu nằm im run rẩy, lần này thì cô thấy nó giúi mãi mũi vào ngực cô. Những hơi thở của nó muốn chui qua lụa áo để xâm nhập vào bên trong thịt da cô vậy.  Cô chợt nhớ là cô không mặc áo lót. Vì thế cô thấy buồn nhột tựa có ai gẩy gẩy lên ngực cô vậy.

Chẳng mấy chốc, hai đầu vú cô săn lại, da nổi như da gà, lăn tăn chừng có những con sâu đang bò ở đó. Cô nhìn xuống thấy cộm đội hẳn lụa áo lên. Thằng bé thì ngước lên thiết tha xin cô cho được nép sát vào nữa. Cô còn chưa có phản ứng rõ rệt thì đứa bé đã đưa một tay lên xoa bên vú ngoài áo.

Cô buồn nhột quá thể, bàn tay mân mó vú cô thật điệu nghệ khiến cho từ bầu vú đến quầng và núm đều cứng hẳn lên. Cô không còn thở tự nhiên được nữa, dồn dập, dồn dập, hổn hển. Bàn tay trước còn rờ xoa một bên, sau thì cả hai bên vú cô đều bị phá khuấy. Cô nghe rõ tiếng lụa bị vò kêu loạt xoạt và ơ kìa cái miệng thằng bé đã mút đúng vào một bên đầu vú của cô rồi.

Môi nó chúm lại mút chùn chụt, bàn tay kia thì bóp nghẽn vú cô. Nó vẫn xoa và bú làm ướt cả áo và gây lạnh vú cô. Đang khi cô chưa tính sao thì cái bàn tay bóp vú đã lách vào vạt áo cô để tách mấy hạt nút bấm ra. Khi tay nó chạm vào cái vú trần thì vê se ngay đầu vú và miệng thì bú mạnh.

Làm thế nào nó lại lột được bên áo nó đang ngậm để khi cô nghe mát da thì ngực cô đã trống hoác ra rồi. Thằng bé thấy đôi vú dầy cân đối thì thích quá, lăn xả vào hôn hết bên nọ đến bên kia, dùng chót mũi rê lên các núm vú và mút tụt tụt hăm hở. Cô phải dựa ngả vào ghế cho nó nghịch mới không bị lảo đảo. Thằng bé bú nghiến ngấu, bóp chặt bầu vú để cái núm trồi cao lên rồi nút hả hê. Hoan càng thở hổn hển vì hai vú bị kích thích.

Thằng bé bú mút lâu thật lâu mà không chán. Trái lại càng bú mút thì hai vú cô càng căng mọng lại. Nó nhận ra sự quyến rũ này nên bóp, nút với tiếng rên gầm gừ. Hoan phải bảo nó: từ từ chứ, đừng làm mạnh đau vú cô.

Chợt trời đổ cơn mưa, tiếng sấm nổ đùng lay Hoan chợt tỉnh. Cô nhìn quanh chỉ mỗi mình cô thức, hai tay đang bụm nơi hai vú. Cô nhìn sang bên, thằng bé vẫn ngủ say và miệng nó hình như đang nhếch môi cười. Cô tẽn tò với mình.

Người ta thường ca cẩm “ cái đêm hôm ấy hôm gì “ để nói lên sự bứt bách tâm hồn mà ai đó phải chịu đựng vì những bấn loạn tâm sinh lý. Điều này quả thật đúng sát với tình cảnh cô giáo Hoan đêm nay. Đầu óc cô càng lúc càng bưng bưng như có muôn ngàn nhát búa hay mũi kim đập đâm vào. Cô cảm thấy mệt mỏi quá sức.

Cả người cô nhộn nhạo như mọi tĩnh động mạch đảo lộn lên hết. Các bộ phận sinh lý bị cào cấu xới tung lên, dồn nén và dàn trải khắp tứ chi làm cô muốn chóng mặt. Vú cô cồn cào, con bướm con nơi háng chập chờn phá phách. Cô có cảm tưởng như đứa bé ngủ cạnh đây đang dùng giác quan thứ sáu hay thứ bảy gì của nó để hành hạ cô.

Cô nhìn rõ nó đang nằm ngủ nơi đó mà sao hai tay nó vẫn nho nhoe sờ mân mê hai vú cô, gợi khươi cho các đầu vú không lúc nào yên. Cô tưởng chừng các núm vú đã muốn nứt tung lên mà thằng bé còn chưa chịu lơi tay. Nó ôm trọn hai bầu vú, bóp như bóp quả vú sữa cho mềm rục ra rồi mới há miệng cắn cái soạt. Những đầu vú mà có thời kỳ cô nghĩ bị mõm mòm vì chẳng được ai sờ nắn thì giờ nó róng rực lên hết thảy.

Thằng bé vo mỗi bên vú thành một cục, bóp phòi phọt thấy mà ghê, quầng và đầu vú thụt ra thụt vô như cây láp xe, mỗi khi nó bóp như vậy thì hai núm vú dón cục lại, nó bèn dùng chót cằm vê cho các núm tê dại cả. Chính những sự tinh nghịch của cậu nhỏ làm cho cô muốn són đái trong quần. Bấy giờ cô mới biết ra giữa cặp vú và cái ngao hầu như có sự liên hệ chặt chẽ với nhau. Chả trách khi đàn ông và đàn bà ăn nằm với nhau thì đến 9 trên 10 ông đều bóp trên nắc dưới. Phải chăng làm như thế để thúc giục các bà phún nước dâm ra để cơn địt được vẹn toàn.

Cô Hoan đã phải mấy lần đứng lên đi rửa mặt cho tỉnh, song ngồi lại vào bàn chấm chưa được vài ba quyển vở thì đầu óc đã nghĩ sang chuyện suy nghĩ nọ kia. Nếu cô ngưng chấm thì mai làm sao kịp hoàn trả bài cho lớp, còn làm thì chỉ sợ phê sai lời càng lòi cái hớ hênh ra. Cô nhớ vừa rồi khi phê cho một em suýt chút nữa cô đã ghi lộn cái chữ quỉ quái là vú vào đó, cô giật mình vội quăng cả bút đỏ xuống.

Cô bỏ ra giường nằm, nghĩ bụng lúc sau chờ tâm hồn ắng lặng thì ra chấm tiếp. Thế rồi đầu óc quá căng thẳng khiến cô mê muội đi.  Cô thấy rõ ràng đứa bé len vào nằm chung bên cạnh cô, một chân nó còn gác qua bụng cô nữa. Điều cô thấy rõ ràng hơn nữa là con chim nó cứng đơ cọ quẹt vào hông cô. Mỗi lần cô đẩy nó xê ra thì nó lại ập xán vào.

VN88

Viết một bình luận