VN88 VN88

Đưa em vào giường đi Tuấn, lồn em chịu không nổi nữa rồi

Kiều Loan từ ngoài vừa bước vào cửa thì bà Thanh dã hối hả chạy tới nắm tay nói:
– Nhanh nhanh lên rồi ra hát, cậu Tuấn chờ nảy giờ kìa.

Loan vẫn thả từng bước khoan thai đi thẳng vô… Toilet, nàng cần xem sơ qua lại nhan sắc trước khi lên hát, dù là dã trang diểm kỹ lưởng từ nhà.

Bà Thanh kiên nhẩn đứng chờ, Loan vừa bước ra bà dã lật dật lên sân khấu giới thiệu ngay.
– Tiếp tục chương trình ca nhạc đêm nay, vũ trường chúng tôi xin được hân hạnh giới thiệu, một ngôi sao rực rở trên vòm trời ca nhạc.

Kính thưa quý vị, đó là nữ danh ca. . . Kiều Loan. . .

Từng loạt pháo tay vang lên nồng nhiệt đón tiếp giọng ca truyền cảm của nàng.
Kiều Loan bước lên sân khấu cúi chào, ánh mắt liếc nhìn Tuấn mà miệng nở một nụ cười thật tình tứ. Mọi người im phăng phắt khi tiếng hát ngọt ngào của Kiều Loan cất lên.

Kiều Loan tên thật là Nguyễn thị Lon, con của bà hai Gáo, ở một xóm nghèo ngoài Đà Nẵng, nàng bước vào đời với đôi vai. . . .oằn hai thùng nước hai bên. Cha mẹ Lon nghèo lại đông con, Lon là chị cả, dưới nàng còn có năm dứa em, hai gái, ba trai. Ngày ngày nàng phải ra chầu chực ở vòi nước công cộng để gánh nước mướn cho cả xóm. Cái nghề gánh nước mướn thì người Việt mình không ai còn lạ gì nữa phải biết dành giựt, chửi bới và nếu cần thì sẵn sàng phan đòn gánh vào đối thủ.

Lon phát huy được làn hơi thiên phú của mình nhờ những cuộc chửi lộn mà nàng đụng độ hằng ngày. Vì vậy mà khi nàng tập tểnh ê. . .a vài câu vọng cổ với làn hơi dài như bất tận, thì tên tuổi nàng được mọi người trong cái xóm nghèo ấy biết đến.

Kể từ đó bất cứ một cuộc họp mặt nào trong vùng, dù là dám cưới, dám ma, hay đám thôi nôi dầy tháng, hể có tiếng đàn vọng cổ réo rắt là có giọng ca oanh vàng của nàng cất lên.

Vào giữa cái lúc Lon sấp sửa bước vào cái năm mười bày tuổi thì thời may có một gánh hát cải lương nhỏ từ trong nam ra ngoài Đà Nẵng trình diễn.

Lon lân la làm quen dược một anh kép chuyên môn đóng vai quân sĩ, nhờ anh chàng này sáng nào cũng lang thang ra máy phông-tênh nước tìm. . . .”mồng non”.

Chàng quân sĩ đưa nàng về giới thiệu với ông bầu, nhìn eái tướng mười bảy bẻ gảy. . . .dòn gánh, vú đít nở nang cộng dôi giò trường túc nhờ gánh nước chạy đua giành tài. Ông bầu chép miệng, nuốt ực một miếng nước bọt, rồi vui vẽ bảo nàng vào “văn phòng” cho ông thử “tét” Sau khi ra lệnh cho chàng quân sĩ trở về với nhiệm vụ quét rạp mỗi ngày.

Ông bầu dưa Lon vào trong văn phòng, ông khóa kín cánh cửa lại rồi từ từ ngồi xuống bàn giấy của ông, ông móc túi lấy ra điếu thuốc để hút, ông bầu rít một
hơi thật dài rồi nói:
– Em bao nhiêu tuổi rồi.
– Dạ em mười bảy tuổi.
– Em có biết luật lệ thử “tét” ở đây là như thế nào không.
Lon còn ấm ớ chưa kịp trả lời thì ông bầu nói tiếp.
– Tướng tá của em cũng sáng lắm rất có triển vọng sau này, em cởi cái áo ra cho tui xem thử coi thích hợp với vai gì nào.

Lon dã biết trước vào trong phòng này thử “tét” là cái gì rồi, nàng mụốn trở thành ca sĩ thì phải chịu thôi, Lon vâng theo lời ông bầu từ từ cởi chiếc áo ra.
Ông bầu nói tiếp:
– Còn chiếc nịt vú nữa, em cởi ra luôn đi.

Lon đưa tay ra phía sau dể mở chiếc nịt vú, trong lúc đó ông bầu cũng thò tay xuống cầm thằng nhỏ đang cương cứng dể sửa lại cho ngay ngắn, ông bầu rít thêm một hơi thuốc rồi dụi tắt, ông đứng dậy bước tới gần Lon và nói:
– Tui thấy em cũng dễ thương, em chìu tui chút xíu tui sẽ lo lắng cho.

VN88

Viết một bình luận