Chiếc lưỡi thụt thò như lưỡi rấn của Tuấn cứ nhè cái “hột đậu phộng’! trên đầu vú của Loan mà dùa giỡn làm nàng muốn chết ngất trong hoan lạc, hơi thở nàng dồn dập, đứt quảng dần, và khi đôi môi chàng ngoạm lấy núm vú của Loan mà nút thì nàng quỵ xuống thật sự Loan rũ người như một thân cây bị đốn, người nàng dê mê, tê dại, trong khi dâm thủy của nàng thì tiết ra âm ỉ trong lồn.
Full Đưa em vào giường đi Tuấn, em chịu không nổi nữa rồi 18+
Bản nhạc Rumba vừa chấm đứt, từng cặp nam nữ lần lượt rời nhau trở về bàn, một vài kẻ còn luyến tiếc dứng lại tại chổ, chờ nhảy diệu Cha Cha kế tiếp.
Không khí vũ trường vào đêm cuối tuần thật vui nhộn, khách chơi đông nghẹt, tiếng người cười nói, tiếng chào hỏi hòa lẫn cùng tiếng kèn, tiếng trống, tạo nên cái không khí đặc biệt của chốn ăn chơi về đêm.
Truyện Đưa em vào giường đi Tuấn, lồn em chịu không nổi nữa rồi 18+
Khi Tuấn bước vào, mọi con mắt đều đổ dồn về phía chàng, một vài người đang nói dở câu chuyện cũng ngưng lại nhìn, tiếng ốn ào dột nhiên dịu xuống.
Tuấn thản nhiên, thông thả đi thẳng lại chiếc bàn trải khăn trắng dành sẩn cho chàng, mấy đứa dệ tử đi theo lật đật kéo ghếmời Tuấn ngồi.
Người hầu bàn đứng khép nép sau lưng chờ đợi, Tuấn nói mà không cần nhìn lại.
– Ê …Như cũ …
Người hầu bàn quay đi, hắn đã biết cái món “như cũ” là món gì rồi nên không cần hỏi thêm.
Đã hơn sáu tháng nay gần như tuần nào Tuấn cũng đến vài lần, đặc biệt là cứ mỗi đêm thứ bảy, chủ nhân cũng phải dành riêng cho chàng một bàn đặc biệt ở hàng đầu, đối diện với sân khấu, và cái món duy nhất mà hắn vẫn mang đến cho Tuấn là chia “Martel” cổ lùn.
Tuấn không phải là loại dân giang hồ anh chị dù là lúc nào cũng có đàn em bên cạnh. Thật sự, Tuấn chỉ là một loại công tử con nhà giàu ăn chơi phóng khoáng mà được mọi người biết tới và nể nang.
Gia đình chàng ở tận Bạc Liêu, ông bà Chín cha mẹ Tuấn là một loại đại điền chủ có ruộng đồng cò bay thẳng cánh. Tuấn là con trai duy nhất nên bao nhiêu tình thương gia đình dồn hết cho chàng. Ông bà Chính cho Tuấn lên Sài Gòn ăn học. Ban đầu chàng cũng cố gắng, nhưng rồi việc ăn học không bằng người, Tuấn bèn đổi ra … ăn chơi. Tiền bạc dư thừa, Tuấn ăn xài như một vương tôn công tử, ném tiền qua cửa sổ. Dưới tay chàng lúc nào cũng có đám đàn em theo để hầu hạ và phục vụ, nhờ vậy mà chỉ trong thời gian ngắn, Tuấn đã nổi bật trong số những dân chơi thượng lưu ở đất SàiGòn hoa lệ.