VN88 VN88

Cặc trắng hồng với tí da còn vướng ở quy đầu

Khải cúi đầu đứng chết trân, im lặng. Nó chuan bị nhiều điều để nói lắm. Mà khi đối diện với Loan, trước vẻ đẹp kiêu sa Loan, cậu bé Khải teo lại như chú chim con mùa đông. Mặt Khải hồng lên như con gái. Bây giờ Loan mới thấy cậu bé đẹp trai thật. Mái tóc lòa xòa một bên, che mất nửa cái trán, Khải vẫn hấp dẫn với hai lông mày rậm như sâu róm. Cái mũi cao, thon. Cặp mất lớn, tinh anh, thông minh. Nhất là cặp môi rất sexy, lúc nào cũng ướt, đỏ. Khải cao lắm. Mười sáu tuổi mà muốn cao hơn cả Loan. Loan nhớ hết hình ảnh hấp dẫn khi Khải đang đụ Ngọc, mà chàng ngoáy cổ lại nhìn ở ngạch cửa, nơi, bên ngoài, có loan đang cho tay vào lồn, mà mắt nhìn Khải không dứt. “Khải sướng quá cô Loan ơi. Đưa lồn đây cho em bú ! ” Lúc bấy giờ Khải cố ớnh nói thật lớn cho Loan nghe. Nó như thông điệp Khải gửi thẳng cho Loan và hẹn những lần “mưa gió” khác.
– Ủa, sao tìm gặp cô, rồi Khải không nói gì hết vậy?
– Dạ, hay là thôi, để lần khác vậy. Tự nhiên em quên hết.

Rồi Khải bỏ chạy. Loan nhìn theo. Lòng nàng lại dấy lên cái hạnh phúc lãng mạn. Nó không rõ rệt. Nhưng Loan hy vọng tràn trề. Không sớm thì muộn, cậu bé đẹp trai, cao ráo đó sẽ…trần truồng…nằm với Loan.

Đầu giờ Pháp văn. Loan bước vào lớp Đệ tứ C. Lòng khấp khởi, lâng lâng. Người đầu tiên nàng nhìn là cậu bé Khải, dĩ nhiên.
– Các em ngồi xuống.
Khi Loan kéo ghế trên bục định ngồi xuống, thì nàng chợt thấy mảnh giấy, kèm cánh hoa phượng: Em xin phép cô được gặp cô trên đường về, sau giờ học. Khải.

Loan đọc lần nữa, rồi lần nữa. Bức thư cũn cỡn, ngắn ngủn, mà Loan đọc dài như cả vài trang giấy. Lòng nàng hụt hẫng pha với cái vui khó tả. Loan quăng mắt xuống chỗ Khải ngồi. Anh chàng, vừa thấy cô giáo nhìn, đã vội cúi xuống , chúm chím môi, như lúc nào sâll. Loalí tức anh ách. Loan kêu một vài trò lên trả bài lấy lệ. Nàng có cảm tưởng như cả lớp đang biết hết mối tình kín của nàng. Loan ra bài tập. Đó là lúc nàng nhìn như xoáy vào Khải mà chẳng ai biết.

Bỗng nàng có hơi ghen với Ngọc. Có kỳ lạ không. Nàng muốn Khải là của riêng! Sinh lý Loan bốc lên ngùn ngụt. Lồn nàng ngứa ngáy khó chịu. Nhờ cái bàn kín, Loan cho cầ hai tay bóp êm ả lồn mình ngoài quần trong khi mắt dính sát cậu bé. Loan cũng không hiểụ sao nàng thay Đổi trăm phần trăm. Hiện nàng như con quỷ dữ, muốn ăn tươi nuốt sống Khải. Nàng muốn bỏ lớp, về nhà, cổi hết áo quần,
vào phòng tấm, xả nước, hai tay mân mê kỳ cọ đôi vú, háng, rồi cho mấy ngón vào lồn, hoặc có Khải, nàng sẽ bắt cậu bé bú hết cả buổi chiều.

Cơn nứng đang hành hạ Loan. Nàng bỗng lấy giấy viết vội: “Khải ơi, anh làm em lụy tình muốn chết. Em tưởng bữa nay gặp em ngoài sân, anh đã mạnh dạn nói rất nhiều với em. Nhớ nhé. Trên đường về. Em sẽ t~ ra chỗ bờ sông vắng, trước khi qua cầu bà Năm. Đợi anh. Loan”.

Nàng xếp lại nhỏ miếng giấy, bước xuống, vờ đi chầm chậm kiểm soát các em đang làm bài. Khi ngang qua chỗ Khầi ngồi, Loan kín đáo đặt lên cuốn tập của Khải.

Cậu bế nhận vội, đọc vội, rồi bỏ vội vào túi, xong nhìn lên Loan, gật đầu. Sau giờ tan trường, Loan đến bờ sôug. Mười phút sau, Khải đến. Dựng xe xong, hắn chạy lại bên cô Loan, lúng túng mừng và nói lắp bắp:
– Chỗ này đẹp quá (nà vắng nữa. Hồi nào đến giờ Khải không biết. Cô đợi Khải có lâu không?

Loan chụp ngay bàn tay Khải, nắm cứng. Nàng không muốn Khải vuột mất nữa. Loan muốn, Loan muốn.,.muốn đủ thứ….Sao cho cơn thèm trong nàng dịu xuống. Nên nàng kéo hẳn Khải sát vào, và điên cuồng xáp vào cẳp môi Khải, nồng nàn, chan chứa…..Những cây dừa mọc sà ra bờ nước với những tàu lá khua xào xạc trong gió. Chung quanh im lìm. Bờ sông này, năm nàng 13 tuổi, cũng là nơi hò hẹn
với Trường lần đầu. Bây giờ, với Khải, Loan không còn cái ước mơ thơ ngây như ngày đó. Mà Loan muốn vật Khải nằm ra trên bờ cỏ. Cũng gát chân qua người
Khải, và với Khải, say túy lúy trong môi Khải cho hết ngày, hết đêm. Cơn thèm bây giờ là xác thịt trong nhau.
– Tối thứ Bảy, cô có nghe Khải nói gì không?
– Rất rõ. Câu nói đó làm em mê Khải qùá mất thôi. Anh có biết em ngồi ngoài cửa nhìn vào? Thấy từng ly từng tý.
– Có, cô Ngọc nói. Từ phút đó, Khải thầm mơ sẽ được gặp riêng cô. Mình ngồi xuống đây, nói chuyện, có tiện không cô?

Loan ngồi trước. Vừa lúc Khải ngồi xuống, nàng nằm bật llgửa ra. Khải nằm theo, chống một tay, nghiêng người qua nhìn âu yếm vào mắt Loan. Cô giáo hồng lên da thịt. Mắt cô cũng đỏ màu tình dục. Cô lại hé môi chờ. Khải gát chân qua người Loan, cố tình cho đầu gối đè hẳn lên mu lồn, rồi bưng mặt Loan hôn bằng mũi. Chân Khải cà cà mạnh mu lồn. Loan hẩy đít lên. Hai tay nàng vòng qua cổ Khải siết mạnh:
– Anh ơi ! Em thèm quá, thèm quá ! ! !Cổi áo em ra đi.

Khải bật một nút, hai nút rồi ba nút. Ngực Loan trắng mịn phơi ra. Môi Khải đáp xuống, hôn mạnh ngoài xú chiêng. Hơi thở Loan dồn dập. Nàng tự động nhốm lưng, lần tay tháo khuy áo lót. Khải kéo xuống. Hai quả vú Loan phơi dưới nắng dịu mát của cây bàng. Hắn ngắm, mà mất mờ, gần như chả còn thấy gì nữa…nên hạ môi xuống, ngậm một đầu vú, nút ngấu nghiến….

Đầu gối của Khài vẫn cà mạnh mu lồn Loan. Nàng ưỡn người lên, tay cấu vào lưng Khải, gào nhè nhẹ:
– Như thế này mà lO năm rồi em ngu không biết hưởng. Cặc anh đâu, cho em sờ một tý, Khải ơi ! Thèm quá !

Khải kéo zipper xuống, cầm tay Loan cho vào. Nàng kéo khúc gân cứng ngắt Khải ra khỏi quần, nắn mạnh, rồi chồm lên, vật Khải ngửa ra, ngậm vào bú
ngất ngư. Cái này đây làm Loan mất ngủ hai đêm liền. Nàng nhấm mất là hình ảnh cặc Khải hiện ra.

Sáng nay trong lớp học, ở ngoài sân. Hể nhìn Khải là Loan thấy ngay cục gân trắng hồng bụ bẩm này. Loan mê mẩn “ăn” khúc dồicủa Khải. Cậu bé vừa sướng, vừa nhìn gương mặt đẹp, cặp môi Loan đang bám sát cặc chàng mà nút. Khải không tưởng tượng nổi. Làm sao chiều nay, nơi thanh vắng nên thơ của giòng sông này, Khải đang được hạnh phúc tràn trề với cô giáo nổi tiếng nghiêm nghị nhất trường.
– Cô cổi quần ra luôn, đưa lồn đây cho Khải bú. Mình lộn đầu bú sướng lắm cô Loan.
Loan đứng thẳng lên, tưột cái áo dài và xú chiêng ra trước, xong tuột quần và xì líp ra sau, người ngang qua mặt Khải, kê miệng lồn đúng vào môi Khải, rồi nàng tiếp tục quay xuống, cầm cặc cho vào miệng “ăn” tiếp. Không nghe ai la lối gì nữa, vì miệng ai cũng ngồm ngoàm một đống. Những ruộng dâu cao quá đầu người, những bụi cây rậm rạp, che khuất cặp nhân tình trần trứồng đang nằm trên những lá khô mà lăn lộn. Gió sông thổi qua, lướt nhẹ trên lưng Loan làm nàng mát rượi. Tất cả yên tĩnh. Chỉ còn tiếng chim lao xao trên cao những lùm cây, những cây dừa.

VN88

Viết một bình luận