VN88 VN88

Cặc trắng hồng với tí da còn vướng ở quy đầu

Và chị Loan ơi, em muốn vùng lên, chạy ra vườn cổi truồng, la một tiếng cho bể Trời, cho sập nhà, cho cây ngã, cho gió nổi dậy thành bão. Không biết bà già vừa thú dâm, vừa mơ mộng tới ai mà nói như nói cho chính em nghe, cho em nhào đại ra, làm một con thú ! Có cái gì đầy mãnh lực giữ em đng thừ ra đó, trong kẹt ttỉ ? Em không biết ! Có lẽ chính em giữ em, kềm chân em ! ! ! Chớ đèn xanh đã bật, cửa biên giới mở tang hoác ra mời mọc, đợi chờ, mạnh như nam châm hút đinh sắt ! Mà em vẫn tội tình, môi khô khốc mắt mờ, mình ngã tới phía trước. Chỉ còn
chút lương tri sáng lập loè nơi nào đó ở quả tim, ớ khối óc, ở khắp cả, níu con quỷ dã man trong em đứng lại !

Ông bà đất nước ơi ? Quả đất nặng tỷ tỷ cân ơi ! Làm sao con có thể còn là con người, khi nhìn cảnh đầy hấp dẫn như thế được. Bà đâm trọn củ khoai to và dài vào đáy lồn, xong từ từ rút hết ra, rồi. lại đâm vô. Bàn tay bà như cái máy, tự động, phục vụ nhuyển nhừ, nhịp nhàng, linh động. Có phải chỉ vậy không đâu ! Đẹp nhất phải nói hai cái chân dài. Lúc co, lúc duổi, lúc tréo lại, lúc đưa, ểnh trọn bộ mông đít lên không mà gào, mà hét. Bà buông tay ra, dùng các sớ gân, bấp thịt lồn, làm cú khoai nhúc nhích như làm ảo thuật. Nước mất bà tràn xuống
thành giòng hai bên thái dương. Trông tội nghiệp như người đàn bà trên bàn đé. Vì gương mặt bà nhăn khóc chớ không phải cười vui hạnh phúc. Vậy mà bà-
đang ngập chìm vào biển khoái lạc tuyệt vời của xác thịt Nghe bà la:
– Cặc người ta làm sao sướng được như vầy? Mấy chục cái mắt, mấy chục sợi lông, cào xé, cọ xác đánh phá liên tục thành lồn. Làm sao chiu nổi mà không khóc?
Em chỉ đứng im đó bóp mạnh con cặc, dằn nó xuống chịu đựng sự cám đỗ to như núi Trường Sơn, chỉ chờ phl.i ập lên em bé bông, yếu đuối…

Bà đụ khoai như thế cả gần 45 phút, thì bật lên, ra một cái, sướng tận cùng xương tủy, sướng tới chân tóc, sừớng tới móng chân, rồi nằm phành ra thở dốc, mồ hôi tẩm ướt thân hình. Cú khoai vô tri giác vẫn nằm đó, ớ lồn bà, chật ứ cửa mình, giữa đám lông đen rậm, ướt mềm. Em cũng vậy. Tay ướt, quần ướt thành tủ ướt vì cái sướng đụ bằng mất. Từng tế bào, từng sợi gân, rã rời, tan tành. Một điều lạ, mẹ em vẫn nằm đó hưởng dư vị sự khoái lạc của trận thú dâm có hơn nửa giờ. Khải vẫn không tớl ! Nghĩa là hơn một tiếng đồng hồ rồi, chứ không phải ít. Mẹ có hẹn với Khải sáng nay không? Có cái gì bất bình thường sáng nay không? Vì khi em len lén bước ra khỏi phòng, thì thoạt nhìn thấy chị Ba, áo quần ngủ như đêm qua, ngồi đó, ghé mắt qua khe cửa.

Thế là chị không đi chợ ! Thế là Khải không hẹn. Vậy thì chị Ba quỳ đó nãy giờ nhìn, và chờ cái gì? Em không hiểu, không dám hiểu mưu mô cóa các bà. Em thển thờ, lòng hoang mang, bước về nhà, tắm một cái. Đầu óc vẫn theo đuổi hình ầnh trận thủ đâm bứt Trời, xé mây sáng nay, tại nhà chị Ba….

Chạy đến nhà Khải, em thấy nó đang săn sóc lồng chim. Hắn đã trả lời dứt khoát là sáng nay hoàn toàn không có hẹn gì với mẹ em tại nhà chị Ba ! Bây giờ thì em hơi hiểu tại sao bà già nầm đưa lồn về hướng em đứng, biểu diễn tận tình. Em nhớ
những câu bà rên từng chữ, từng chữ: “Phầi chi có con cắc của ai, cũng được. Cho tôi mượn đỡ đâm vô đụ một cái, sướng biết chừng nào. Tôi muốn có chửa
như con Vân, dâu tôi. Bảo đảm đê ra còn giống hơn con của con Vân nữa à…..”!!!

Cô giáo Loan đang nằm đụ trên người của Lâm. Nghe cậu bé vừa kể xong
câu chuyện tình đầy lãng mạn, cô hỏi:
– Thế là Lâm đã có .một đứa con, và sấp có đứa thứ hai?
– Dạ. Thằng nhó giống em như hai giọt nước.
– Không chừng sau đêm nay, Lâm lạị có đứa thứ ba.
– Với ai?
– Với chị. Nãy giờ chị biết em chưa ra trong chị lần nào. Nhưng đêm nay, bằng mọi cách, chị sẽ xin Lâm cho chị một đứa con. Không cần em thừa nhận.
Chị muốn có con, bởi vì thèm một em bé, của chính mình với một học trò thua mình những 5 tuổi. Bộ em tưởng chỉ có mẹ em và hai bà chị dâu là thích tình dục
với con nít hâ Cho em biết, cả nước Việt Naln, đàn bà nào cũng khoái chuyện đó. Chỉ khác: có người dám nói ra, người khác thì không. Chị không diễn tả nổi cái khoái lạc khác thường khi được làm tình với một bé con. Nó có một cái gì quái đãn, dị kỳ, lạ lùng trong đó. Em thấy, như bà Hiệu trưởng trường mình. Bà ấy trông nghiêm nghị, lạnh lùng, cặp mắt hơi ác. Ấy thế mà đã từng đụ với em, thì Em biết: đàn bà nào cũng thích đụ với trẻ cont Bảo đâm chị nói không sai một ly.
chính em đã đụ bã cả chục lần, tới bây giờ khi gặp bả trong trường, em vẫn sờ sợ. Em vẫn không tin rằng bả đã bú cặc em, hếm đít em, hôn lông dái em….
– Ời chuyện đó thú vị à. Ra làm. sao đâu, kể chị nghe với.

Một hôm tan học, em ra đến gần cổng, anh phu gác trường đưa cho em miếng giấy bảo: “Bà Hiệu trưởng cần gặp riêng. Em đọc tờ giấy: “Cô muốn nói chuyện với Lâm ngay bây giờ. Vào gặp cô gấp. “Em toát mồ hôi. Sợ lạnh xương sống. Vì khi bà Hiệu trưởng cần gặp ai, là đã có vấn đề rồi. Huống chi em là một học sinh đã dmh dáng với những mối tình lem nhem với hàng chục nữ sinh, luôn với vài ba cô giáo.

Sợ nhưng vẫn phải vào văn phòng gặp bà.
– Thưa bà, bà cho gọi con?
– Trò Lâm đó hả? Anh ngồi chờ tôi một chút. Tôi cần hỏi anh vài việc quan trọng.
Tim em đánh trống cơm. Tự nhiên mắc đái một cách kinh khúng, không thể nào nhịn được. Em xin phép:
– Thưa bà, cho phép em ra ngoài tiểu tiện một chút
– Anh cứ vào phòng vệ sinh riêng của tôi cũng được.

Em vào, đóng cứa, xả xú bắp. Xong việc, em rửa tay định bước ra, thì chợt thấy có mấy tờ tạp san tiếng Mỹ có in hình những cặp tình nhân loã thể. Đẹp quá.
Lần đầu tiên em mới được nhìn hình người ngoại quốc cổi truồng. Có một cuốn chỉ in thanh niên. Anh nào cũng bự con, đẹp trai. Nhất là cặc anh nào cũng dài và to như trái chuối già ! Lợi dụng. iúc bà Hiệu trưởng đang bận ngoài kia, em dở từng tờ xem cho mãn nhãn. Em chú mục vào những thân hình của các thiếu nữ mắt xanh, lông vàng, đẹp như tiên. Cặc em nứng lên. Được khoảng 15 phút, cánh cửa toilet bỗng được mở toang ra. Bà Hiệu trưởng xuất hiện. Em sợ quá, buông những tờ tạp chí đó xuống đất, đứng khoanh tay, cúi đầu, chờ sự quở mắng của bà Hiệu trưởng. Em nghe cánh cửa được đóng và khóa lại cẩn thận. Bà bắt đầu:
– Tuổi clỉa anh mà cũng biết khoái xem loại sách báo khiêu dâm này hả? Chả trách người ta tố cặo anh đã ngủ với cô giáo Ngọc, cô Sương, nữ sinh Hoàng
Quỳ, Mộng Tú v. v…..Có không?
Dù sợ lắm, nhưng em vẫn còn bình tĩnh suy nghĩ : thứ nhất, nếu quả tình muốn hài tội em, tại sao bà không đưa em ra ngoài văn phòng mà phải vào toilet? Thứ hai, tại sao vào toilet mà bà lại đóng chặt và khóa luôn cánh cửa, trước khi hài tội. Thứ ba, tại sao trong toilet lại có sách báo khiêu dâm?

Chừng đó câu hồi làm em bỗng tự tin, can đảm trả lời:
– Thưa bà Hiệu trưởng, những câu bà hôi, em thú nhận có mắc phải. Nhưng kẻ chú mưu không phải là em.
– Hứm, không phải là anh. Vậy.chứ không lẽ họ là đàn bà con gái, mà dám cả gan mời anh đến ăn nằm với họ tại nhà. Nữ sinh, không nói làm chi. Các cô giăo lại dám mời anh leo lên người họ để…để…để…
– Dạ. Để ân ái, để làm tlnh, để giao hợp với các cô
– Ờ Đúng. Những danh từ đó ô uế lắm, tôi không dám nól. Anh nhỏ tuổi như thế, về bản thể, làm sao anh có đủ điều kiện sinh lý mà làm tình, mà giao hợp? Đến nỗi các cô mê như điếu đổ, và ghen ngược lại với bọn nữ sinh Mộng Tú, Hoàng Quỳ? Cho nên tôi mới có thơ rơi?
– Thưa bà, đó là nhận xét riêng của bà. Thực tế. thì em, dù chưa trưởng thành về tâm lý. Nhưng vật chất, nhứt là…ỉà…cái của quý, và nghệ thuật làm tình thì thưa thiệt, đàn bà đã lên giường vớl em, cam đoan không chị nào chịu nỗi em tới hai tiếng. Em xin vô phép bà cho nói luôn, là có chị đã phải lạy em xin ngưng, em mới tha.

Bà Hiệu Trưởng ngừng nói. Nhìn em từ đầu tới chân, rồi trở lên chỗ quần cộm “thằng bé “. Mắt bà chú mục ở đó khá lâu, rồi từ từ nhỏ giọng:
– Lâm, anh không đùa với tôi chớ?
– Em biết bà Hiệu tnlởng nghiêm túc, đã thành thật cật vấn em. Em cũng phải thành thật thưa thiệt hết mọi điều.
Gương mặt bà hừng hừng ửng hồng. Bà cúi xuống nhặt một tờ báo dâm, chỉ hình một thanh niên Mỹ, và hỏi:
– Thoát y ra, anh có như thế này không?
– Dạ thành thực mà thưa, to con thì không bằng người ngoại quốc. Còn cái…cái ..củ ấy, em chả có thua. .

Bà bật nhìn em trân trối. Không còn nghiêm như hung thần nữa. Đôi mắt bà pha tý tình tự, lãng mạn như một thiếu nữ đương thì….Rồi bà thều thào:
– Thật vậy hả anh Lâm?

Em đứng quay mặt đối diện với bà, cố tình trình của quý đang như khúc của trong quần….Bà cúi xuống nhìn nó. Im lặng một đỗi lâu. Học trò đã về hết. Ngoài kia, lặng như tờ. Em nghe từng hơi thở dồn dập của bà nữa, luôn cả mùi nước hoa pha với mồ hôi nách. Bà đeo kiếng cận, cặp lông mày rậm như hai con sâu róm nằm trên gương mặt bạnh, mập, tóc có tí hoa râm.
– Đời của tôi, năm nay đã bốn lăm, chưa nghe cậu bé nào tự thú là mình có một bửu bối như người lớn, đã từng ngú với nữ sinh, nhất là với cô giáo. Anh Lâm, trường đã tan gần nửa giờ rồi. Ở đây chẳng còn ai, ngoại trừ chúng ưùnh. Có thể nào…có thể nào, anh cho tôi, úa quên, cho em xin được một lần, một lần thôi được chính mắt nhìn cục vàng y của anh, dù chỉ trong một phút. Anh biết, cho tới bây giờ, em vẫn là gái độc thân ! Vì già kén chẹn hom, ỷ mình là nhà giàu, là cô giáo trí thức, ai cũng kính trọng, nể vì, em chê bai hết mọi đàn ông thật tình muốn thành hôn với em. Cho đến một ngày, tuổi 40, nhìn lại…Chẳng còn ma nào thèm nhìn, thèm ngó, chứ đừng nói là yêu với thương……

Em mua đủ loại sách báo khiêu dâm về nằm đọc, mang cả vào đây, mỗi lần thèm là vào toilet…Em mơ đủ thứ thèm đủ thứ. Em trở thành mụ già điên thiếu sinh lý, khô cằn. Chức vị, dáng dấp, điện .mạo, tư cách của em như thế này, anh bảo còn ai dám đến làm bạn để hàn huyên những chuyện hoa tình riêng tư. Bỗng một hôm, có một thư rơi đến tố cáo anh là con quỷ, là tên dâm đãng đã lột truồng, đã (xin lỗi trước nhé) đã bú lồn, nút hột le, đã đụ nhiều nữ sinh, cô giáo. Đó là guyên văn bức thư. Đây này (bà trao tấm giấy bảo em đọc).

Em liếc qua cho có, rồi trả lại ngay cho bà, nói:
– Người ta tố cáo em chỉ vì ghen em đã ngủ với người khác. Đã không dành riêng cho họ. Họ đã quá thèm nghệ thuật làm tình trứ danh, tuyệt vời của em. Thư như vậy đáng gì để xem. Tùy bà muốn phạt em thế nào cũng được!
– Ấy chết, em đã nói, em xin mh thương anh cho em được xem cục vàng y ctla anh, dù chỉ một phút. Em muốn xem nó có khác với các Mỹ đen, Mỹ trắng trong tờ tập san này !

Gương mặt bà Hiệu Trưởng lúc đó quả là tội nghiệp ? Giọng bà nhũn như con ăn mày. Em mạnh dạn cầm tay bà, đưa lên mũi, hôn rất nhẹ một cái. Phút đó em mới hoàn toàn tin bà hãy còn độc thân…Vì bà nhắm nghiền đoi mất, bặm môi, thở hào hển, toàn thân rung mạnh.
– Anh Lâm….ơi~..đừng….làm thế. ẹm xin một chuyện, mà anh ….cho chuyện khác. Anh đang đụ em đó hả?

VN88

Viết một bình luận