VN88 VN88

Bú vú bú lồn đê mê

Hóa ra, đêm khuya hay đứng bóng giữa ngày, ông một mình một xe, thĩnh thoảng có tài xế đi theo, ông xuất dinh để viếng một núi vợ lẻ. Một mình ông mà những một núi vợ lẻ thì tô bồi vẽ cảnh quá đáng khi chợt nghe vào tai lần đầu. Quả thật điều đó chẳng phải phóng đại. Những tay trong tòa tỉnh tiết lộ rất dè dặt mà vẫn bắn tin vung vít ra ngoài bàng dân thiên hạ một cách ngon lành.

Cái tỉnh nhỏ nầy xa mặt trời trung ương. Mấy tay có máu mặt trong chính quyền ít ai lưu ý đến tỉnh lỵ vửa bé vừa khỉ ho cò gáy này nên không tranh giành. Nhưng đối với Đái văn Cổng, ông Tỉnh nào cũng là ông Tnh. Đồng thời, Đái văn Cổng từng biết cái tỉnh nầy, bên ngoài trông nghèo rớt mồng tơi là phận bạc của dân chúng nhưng bên trong nghiên cưú mà khai thác thì tiền rùng bạc biển thu vào một mối mà chẳng ai thấy rõ chân tướng của người được hốt. Cho nên kể từ lúc nhậm chức cho đến nay, cả hai ông bà trở nên đẩy đà từ tiền của đến vóc dáng.

Nhưng có tay trong tiết lộ rằng ông Đái văn Cổng là người sung sức vượt bực. Ai cũng đàm tiếu về con cặc ngoại hạng của ông. Khi ông mặc quần xà lỏn là cặc của ông cả một đùm, một khối. Chính bà Văn Cổng một đôi khi nóng giận lỡ lời, mắng ông là thằng cặc dài chỉ có đĩ mới chịu thấu ông ta. Lý do tiết lộ vô thưởng vô phạt của bà Cổng làm cho tên tài xế và viên bồi phòng để ý.

Cả hai người ăn, người ở và thân cận nay xác nhận, cặc ông Cổng to thật mà họ dùng đến giọng nói là cặc ông ấy không bình thường. Họ không tiết lộ những canh đụ giữa ông Cổng với bà Cổng. Dường như kể từ ngày về nhậm chức, bà Cổng say mê bài tứ sắc hơn là việc đụ đéo mà eó thể bà ta đụ với ai chứ không hề đụ với ông Cổng. Đó là điều lạ nhất. Người ta bảo, bà Cổng sợ cặc chồng. Bà chịu đựng nhiều phen mới có bầu để đẻ Văn Tán. Từ đó bà cấp tiền cho ông Cổng đi ra ngoài đụ ĩ.

Ngày nay có chức phận, đi đụ đ khó khăn nên ông ta lập phòng nhì, phòng ba… để thuận tiện sự đòi hỏi dục tính của ông. Kết luận về bà Cổng, bà lạnh cảm, liệt âm liệt lồn,vì mặc cảm cặc của ông Cổng quá kích thước về chiều ngang lẫn chiều dài.

Lắm người không ưa cái phách lối của bà Cổng thì mắng lên rằng, con đàn bà này chỉ biết tiền lượm vào cho đầy túi tham để cờ bạc mà không chọn lấy cái phúc có được thằng chồng có cặc cán búa, dài thượt con lươn. Nói đi rồi cũng có người bào chữa cho bà Cổng là lồn bà không được to để cân xứng với cặc chồng.

Bàn đi bàn lại lung tung nhưng người ta vẫn bảo, có chồng cặc bự, bao giờ cũng đụ sướng và sương đụ. Nếu có ai cãi hoặc bán tính bán nghi về việc nói khoác con cặc to của ông Đái văn Cổng thì câu trả lời dù mù mờ nhưng có phần đảo lộn nghi hoặc là cặc ông Tỉnh đái văng cổng như cái tên của ông, đó sao ! ?…thì to bự, sức mạnh là đúng rồi!

Từ cái đám cưới to nhất tỉnh từ xưa cho đến nay, Văn Tán và Tích Trủ đến chuyện bí tỉ của hai cặp thông gia được bàn tán, vén màn bí mật của những tay sừng sỏ về nghiên cứu gầm giường thiên hạ. Nên người ta biết được rằng, hai đôi thông gia, Đái văn Cổng – Phí Đời Nhân có đời sống phòng the trái ngược nhau. Vợ của Đái văn Cổng liệt âm liệt lồn. Chồng của bà Phí đời Nhân liệt dương liệt cặc.

Trong căn nhà nhỏ. Vách tường rêu phong. Mái ngói bạc mầu. Truởc mặt nhà sân nhỏ. Sau nhà mãnh vườn khá rộng nhưng không được săn sóc nên cỏ cây vươn mọc chẳng còn thứ tự. Lý Tòng,thanh niên đang độ trai tráng đang ngồi buồn thiu dưới mái hiên nhà không buồn nhìn khung trời hôm nay xanh biếc không một áng mây vớ vẫn lang thang bay.

Ngày này là một ngày ảm đạm nhất trong đời Lý Tòng. Người yêu của chàng lên xe hoa về nhà chồng. Những ngày tháng tuyệt đẹp với Tích Trủ không còn nữa. Lý Tòng là con nhà nghèo, khó bề kết duyên với con thương hào Phí đời Nhân. Chàng ta có cái mả bề ngoài cao ráo nên lọt mắt Tích Trữ. Và tình yêu nẩy nở kể từ đó.

Cho đến khi một chiều mưa đổ lớn chặn lối đường về thì chàng đụ được nàng. Lý Tòng đụ hay đến nổi Tích Trủ yêu chàng vì đụ mà chẳng đề cập đến tình yêu. Vì nàng biết, tình yêu này sẽ không bao giờ có đoạn kết. Tích Trữ có tiếng yêu cuồng sống vội, lấy hưởng thụ làm đầu. Nàng quen biết với Lý Tòng rất tình cờ trong một buổi đi xem sở thú với bạn bè. Nàng kháo với bạn bè khi trông thấy Lý Tòng ở chuồng khỉ.

Tích Trữ vốn là cô gái táo bạo. Nàng nhìn Lý Tòng dưới mắt để nghĩ thầm chàng nầy đẹp trai, thân hình cao ráo. Nàng chú ý nhất là sóng mũi của chàng cao mà đầu và vê mũi nhô bự.  Nàng có đọc cuốn sách mỏng dính về tướng mạo đàn ông, người nào có cái mũi dạng như thế là có cặc bự và đụ tốt lẫn tốt đụ.

Cả cái tỉnh nầy, chẳng ai biết rằng cái lổ trinh của nàng như cái trống lủng từ khuya. Tại vì ở nàng có nhiều khuôn mặt sống. Nàng không cố ý như vậy nhưng nàng ăn chơi, đàn đúm quá sớm nên khuấy quậy và trở nên quỷ yêu trước tuổi Nàng khoái đọc dâm thư trong phòng kín, đêm khuya gài then. Nàng trở nên tiểu thơ khi tiếp chuyện với cha mẹ hoặc bạn bè của cha mẹ.

Nàng là gái sành thạo ăn chơi với đám bạn giang hồ tứ chiếng. Nàng là người bạn quí biết điều, biết lẽ với những bạn bè nghèo khó. Nói chung,môi trường nào nàng hòa mình là bản thân nàng hòa vào môi truởng đó. Ai có tinh thần ba phải thì khen ngợi nàng đáo để. Dù là con gái nhưng nàng thông thạo gấp vạn lần đàn bà. Có một sự việc ăn sâu vào xương tủy Tích Trủ là nàng hoang dâm. Nàng dấu sâu bản tính nầy để đóng nhiều bộ mặt như phường tuồng để dễ bề hoạt dâm.

Lý Tòng hiểu rõ cá tính của Tích Trữ nhưng chàng lại nặng về tình yêu. Một thứ tình yêu không phải chỗ mà lắm lần chàng đã định tâm điều chỉnh để hưởng lạc thú mà thôi. Tuy nhiên khi Lý Tòng tự chinh phục ở tinh thần thì giữa chàng với nàng rẽ qua một ngã đường. Ngã đường ấy là Tích Trủ đột ngột đi lấy chồng mà không cho chàng biết.

Bây giờ ngoài kia, bên khu vực của giới thượng lưu trong tỉnh lỵ cư ngụ, đám cưới linh đình, nổi tiếng giàu sang của Tích Trữ đang cử hành, tim gan Lý Tòng tan vở. Dù cái đám cưới nầy đã đồn đãi từ mấy năm nay nhưng vẫn dậm chân một chổ và chính Tích Tnl có nói với chàng là đó là tiếng đồn, dư luận vẫn là dư luận. Lý Tòng không đi sâu về đời tư của Tích Trữ nhưng chàng nghĩ rằng Tích Trủ bàng quang vấn đề đó thì chẳng có chuyện gì xẩy ra.

Khi đã hiểu, Lý Tòng trở về với thân phận của mình. Chàng là một thanh niên độc thân.Cha mẹ đã qua đời vừa khi chàng đang đúng vào tuổi trưởng thành. Cái nhà cũ kỹ nay là một kỷ niệm yêu dấu. Nó cũng đánh dấu được một thời kỳ huy hoàng, dù thời điểm đã xa xôi Lý Tòng có đôi chút chữ nghĩa. Chàng có nghề nghiệp đàng hoàng và có suy nghĩ : nhất nghệ tinh, nhất thân vinh.

Lý Tòng có người chú họ làm nghề thợ mộc, nên học luôn nghề mộc. Chàng yêu nghề, có sáng kiến nên đồ mộc của chàng được tiếng khen sau khi thụ giáo ông chú họ những mấy năm liền. Góp gió làm bão, ngày nay Lý Tòng còn có cửa hàng nhỏ bán đồ mộc do chàng làm lấy.

Dù đã thoát khỏi cảnh túng thiếu đeo đuổi hằng ngày và nếp sống có vẽ truyền thống một thời xa xôi, dáng dấp của Lý Tòng đượm nét phong lưu. Vì thế, bạn bè, người lối xóm thường mĩa mai chàng, con mhà lính mà tính nhà quan. Chàng nghe thế chỉ mĩm cười trừ chứ không ý kiến, không góp ý và chẳng phiền lòng.

VN88

Viết một bình luận