VN88 VN88

Bú vú bú lồn đê mê

Tích Trữ ngóc đầu nhìn chàng bú lồn mình thì nứng dẩy nẩy. Văn Tán banh lồn nàng hết cở và bú tàn bạo vào đó. Tích Tnl như con cá mắc cạn. Nàng vùng vẩy la rên :
– Nữa…nữa đi anh…Bú thật mạnh cho em…Sướng lồn…Sướng lồn…Anh biết không ?
– Lồn của ai ?
– Của em…
– của Anh ?
– ừ của anh.

Văn Tán nắc cặc đụng vào vải giường trong khi đang bú lồn mà vẫn sướng tê với những tiếng rên của Tích Trủ. Nàng nắc lồn, lồn cứ hẩy tiếp nối vào mồm Văn Tán. Phải nói rằng nàng vô cùng sung sức. Nàng nắc liên tiếp không ngưng nghĩ làm cho Văn Tán phải gục mặt vào lồn không kịp thở. Tích Trữ dâm quá độ, nước lồn chảy liên hồi mà nàng đòi hỏi Văn Tán bú mạnh, bú thật bạo thì lồn nàng mới đạt tột đỉnh cái sướng nứng. Văn Tán bú không kịp với sự đòi hỏi của nàng bèn lấy tay xoa xát giữa khe lồn và mồng đóc thật sát. Nước lồn của nàng chảy thấm cả bàn tay chàng mà Tích trủ vẫn rên la :
– Sướng lắm anh ơi! Em yêu anh !. Làm nữa đi Anh…Làm nữa…Tí nữa…Giỏi, em yêu.

Không cần Tích Trủ khuyến khích, Văn Tán cũng hăm hở bú lồn nàng quyết liệt, say sưa trong cơn nứng. Lồn nàng càng lúc càng mở rộng đường khe. Háng nàng banh hết độ. Tay chân cuống cuồng, hoạt động co dản vô căn cứ mà vẫn lay động, múa may. Nàng rên. Nàng la theo những lần Văn Tán cọ xát vào lồn bằng lưỡi hoặc bằng môi và bằng tay.

Lưỡi của chàng đánh vào lồn nàng bần bật. Mồng đóc cử động theo sức liếm của chàng kích thích Tích Trủ phải hẩy đít cho lồn cọ vào mồm chàng càng nhiều càng sướng. Văn Tán không thích đụ bằng cặc nên chàng bú lồn rất sành điệu. Và chàng bú lồn nàng đến nơi đến chốn cho đến khi nào khí lồn tuôn chảy là nàng hết nứng thì không có sức lực nào để đòi đụ.

Suốt từ tuần qua, kể từ ngày cưới, Tích Trữ về với chàng chỉ được bú lồn mà chưa được đụ lần nào. Khi nàng đòi chàng bỏ cặc vào lồn là lúc đó đúng lúc khí cặc tuôn trào mà khí lồn của nàng cũng theo đường lồn mà ra ngoài. Thế là cả hai nằm thượt, giấc ngủ trờ tới chẳng ai kềm hảm được Cho nên, trưa hôm nay thấy chàng ngồi bên cạnh, tự nhiên nàng nứng lồn tệ. Để tạo sự nứng trong khi đang thèm đụ, nàng lấy cớ tỉa lồng lồn. Chàng tỉa lông, đụng chạm vào lồn thì mới gây hào hứng gia tăng sự nứng.

Văn Tán tận tâm bú lồn vợ. Chủ đích phục vụ cái sướng lồn phải đạt đến thì nàng không còn ao ước gì khác ngoài chuyện chàng đụ nàng. Và chính chàng cũng ích kỹ thõa mãn khẩu dâm là sở trường dục vọng. Tích Tnl rên sướng bao nhiêu thì chàng cũng sướng bấy nhiêu. Cho nên Tích Trữ rên la là chính chàng rên sướng vậy Nàng có rên sướng thì chàng mới đo lường nghệ thuật bú lồn của mình như thế nào. Như thế nào ở đây là nàng có nứng, có thích không để chàng tìm phương cách khác cho nàng phải nứng lồn.

Nhưag với sự chủ quan của Văn Tán, theo sự kinh nghiệm suốt trong tuần qua thì Tích Trữ chịu cách bú lồn lắm nếu không muốn nói nàng ghiền bú lồn từ lúc gặp người yêu thợ mộc Lý Tòng. Sự ghiền đó cũng từ nguyên nhân cái lạ đời của đàn ông mà nàng muốn khám phá. Trước những ngày gặp Lý Tòng nàng đã đưa lồn cho vài chàng trai đụ thõa thích nhưag chúng đụ như gải ngứa không đạt độ dâm của tâm tính nàng và đụ bằng cặc nàng đã nếm, có chiều quen thuộc, lạc thú nứng lồn lưng chừng cánh nhạn, nhàm chán, giảm hẳn lý thú.

Khi gặp Lý Tòng, nàng có cảm tưởng một chân trời mới dục vọng mở ra. Chàng bú lồn, nàng thấy mới lạ vô cùng đã xâm nhập thân xác. Một điều nữa đưa nàng vào con đường nứng lồn do được bú lồn là nàng đề phòng mang bầu. Có khi sợ có bầu nàng bắt buộc người tình phải mang áo mưa. Đụ mà cặc mang áo mưa đối với nàng chẳng thà nhịn đụ còn hơn. Nàng cũng không muốn uống thuốc ngừa thai. Phương cách giãi thoát cho nàng thõa mãn dâm tính, nàng chọn lựa cho trai bú lồn là thượng sách. Từ đó nàng ghiền bú lồn và coi đó là chuyện đụ bằng mồm chẳng khác gì đụ bằng cặc.

Bây giờ lấy chồng, nàng thích đụ bằng cặc chồng để tỏ sự yêu nhau. Đụ bằng mồm phải trở về với quá khứ Một quá khứ nếu chôn liệm được thì cũng nên thực hiện gấp rút. Nhưag không có nghĩa bú lồn tắt hẳn trong tâm tư. Vừa đụ vừa bú lồn thì thú vị truy hoan. Cho nên trủa hôm nay nàng phải yêu cầu Văn Tán đụ sau khi chàng gây nứng bằng bú lồn.

Văn Tán dí mồm vào bên trong lổ lồn theo tiếng rên của nàng. Chàng không còn dè dặt sọ nàng đau lồn mà cử chỉ của chàng như người bạo hành. Toàn khuôn mặt Văn Tán bao phủ trên lồn. Gương mặt ấy cọ xát diện tích lồn Tích Trữ không thiếu ở chổ nào. Lông lồn xe lại từng nhúm. Hai mép lồn banh ra khép vào huyên thuyên. Mồng đóc xoay tròn con vụ. Nước lồn rướm ướt đến má Văn Tán. Tích Tnl rên sướng mà thân thể như người mắc bệnh kinh phong giật nẩy toàn thân. Nàng không còn đủ sức rên sướng nữa mà tỏ sự sướng qua xác thịt.

Nàng ưởn cong lưng, nắc lồn lên mặt chàng Văn Tán cố bám vào lồn nàng như con đỉa đói Chàng biết nàng tuyệt vời sự sướng nên hổ trợ thêm cho nàng nứng chót vót, Văn Tán nhả bú lồn và nói trong hơi thở :
– Sướng chưa em. Sướng nhiều nữa đi…Anh bú lồn em nhiều, lâu nữa nghe !Anh yêu cưag… Bú đi anh ? Em sướng chết mất. Bú nhiều. Bú mãi, đừng ngừng…Bú cho nát lồn…Em cũng chịu.

Văn Tán tiếp tục dí mồm vào lồn nàng như mệnh lệnh và lẫn yêu cầu. Chàng gồng cứng lưỡi để đủ sức chui vào lồn như cặc. Chàng quay tròn lưỡi toàn thể trong lổ lồn. Tích Trữ bị kích thích mỗi lúc vào thế giới vừa quái đản vừa lạ lùng mà đầy ham muốn dục vọng của cái nhất trên đời không thể thiếu. Văn Tán nguyện trong lòng, với chủ đích như suốt tuần qua chàng bú lồn cho nàng xuất khí lồn tránh được sự đòi hỏi đụ nhưng chàng không thể tiên liệu tình trạng nầy sẽ đi về đâu trong tương lai. Đó là sự âu lo của chàng. Tuy nhiên Văn Tán là chàng trai phứa đời nên chàng có suy nghĩ tới đâu thì tới sẽ tính sau. Bây giờ tính chuyện bây giờ là làm thế nào cho nàng phủ phê sự nứng lồn mà phải ra khí lồn thay vào đó đụ bằng cặc khí lồn cũng tuôn ra.

Văn Tán hết ngậm đến bú, nút và lắm lúc hứng tình chàng hút khi đôi môi chàng ở tận sâu trong lổ lồn. Hút lồn làm cho những da lồn tụ lại bên trong tạo nứng lồn lạ lùng khó cắt nghĩa, bắt Tich Trữ phải rú lên trong cơn nứng kinh ngạc Tích Trữ được nứng vì bú lồn nhưag lần nầy Văn Tán hút lồn tạo cảm giác cho nàng là một cách làm tình nàng chưa hề trãi qua. Nàng co hẳn hai đầu gối về đằng bụng khi Văn Tán tiếp tục hút lồn. Nàng toan gào lên và ngóc đầu nhìn chàng với gương mặt nứng đến khùng nhưng Văn Tán lại hút lồn làm nàng vật ngã trên giường. Nàng lên tiếng của người mê sảng :
– Anh làm cái gì thế hở cưag ? Lồn em như bung lên thế nầy.

Nàng nói để mà sướng và với tay sờ lồn rồi tự banh hai mép thêm ra cho chàng hút lồn càng lâu càng sướng. Cử chỉ của chàng và nàng hòa nhịp để cái nứng bốc cao thì nước cặc và khí lồn tự do trào ra. Văn Tán phải lau lồn vợ và cả cho cặc mình nhiều bận.

Tích Trủ bành háng nhìn chồng lau lồn cho mình. Văn Tán cẩn thận lau từ mu, mồng đóc, bên ngoài bên trong khe, lổ lồn, ra tận đến hai bẹn háng của nàng. Tích Trủ nằm yên cho sự cọ xát của chiếc khăn lông quần thảo ở cái bộ phận gây nứng là lồn nàng. Văn Tán lau thật chậm chạp để tận hưởng thị dâm trên lồn vợ mới cưới.

Chàng thích lồn nàng lắm vì nó vô cùng khêu gợi mà chàng vọc, nhìn ngắm lắm lần không thấy chán.

Để phá tan sự im lặng, Tích Trữ lên tiếng :
– Thôi nghe anh ! Em ra nhiều rồi, chịu không nổi.

Văn Tán dừng tay lau lồn nhìn thẳng vào khuôn mặt đẹp của nàng mĩm cười đáp :
Cho anh tí thôi, chưa ra khó chịu lắm..
– Bú mãi, em chịu không thấu.
– Mà có thích anh bú không nào ?
– Anh bú hay thấy mồ.
Văn Tán sung sướng ra mặt, đoạn vắt chiếc khăn lên thành giường, trờ tới hôn lên môi nàng, thủ thỉ :
Bú một cái nữa rồi thôi.
– Đừng bú, đụ em. Anh đụ, em sướng liền Văn Tán gật đầu cho được chuyện rồi tụt xuống háng bú lồn nàng. Tích Trủ để tự nhiên
cho chàng bú lồn. Nàng lấy tay banh hai mép lồn cho chàng dễ bú để nàng được nứng trở lại mau chóng.

Và nàng chờ đợi sau đợt bú lồn bận này càng sẽ đụ nang như đã hứa. Văn Tán bú cấp thì vào bên trong lồn, Tích Trữ nứng lồn mau chóng. Chàng liếm thoăn thoăt cái lưỡi, Tích Trủ bắn giật mông đít và chàng hút vào lồn nghe cả hơi gió cuốn vào lổ lồn. Bây giờ chàng cũng nắc cặc. Cặc chàng dài quét xuống nệm giường. Tích Trữ thò tay xuống nắm cặc vào lòng bàn tay. Nàng vuốt cặc thật mạnh như chuốt mào cặc ra khỏi da bì. Văn Tán nứng quá phải la hoảng:
– Nứng quá hở trời, em à. Ngừng lại…

VN88

Viết một bình luận