Bà Văn Cổng không phải là tay vừa, đôi khi bà cũng nói thẳng mặt Tư Vạn, hắn lợi dụng dục tình thì bà lợi dụng hắn để chửa bệnh lạnh cảm. Cả hai cùng sướng cả chứ chẳng ai thiệt thòi Vì thế bà tặng hắn đến đâu thì hưởng đến đó chứ không được đèo bồng, hăm dọa để từ bú lồn rồi đè ra mà đụ. Bà quyết tâm giữ gìn thành trì mặc dù có lúc bà toan ngã lòng. Bà không phải là gái trinh tiết thờ chồng nuôi con nhưng chưa đến lúc bà phải dâng lồn cho Tư Vạn đụ bằng thích.
Tư Vạn ngồi trong xe nghĩ tớí đâu nứng cặc tới đó Hắn cũng tự dưng cười một mình khi nhớ đến tâm sự, lý luận của bà Văn Cổng. Thật đúng họ là đàn bà. Loại đàn bà ham đụ mà gặp phải trắc trở đang tìm lối thoát để hưởng cho trọn vẹn, lại cắc cớ phân tách, phòng hờ. Cuối cùng chỉ là nứng lồn làm điểm chính. Tư Vạn quán xuyến một hơi hai bà, đâu phải là chuyện dễ, chuyện đùa. Cả hai bà đều dâm, tìm đường dâm, tránh né sự nguội lạnh.
Mỗi bà có một trường hợp khác biệt mà Tư Vạn có chiều hướng giãi thoát khi được từng mỗi bà tâm sự chuyện phòng the. Tất nhiên Tư Vạn trẻ tuổi, bộ vó, tốt cả vỏ lẫn lỏi, hai bà mới chịu hai lồn một cặc. Tư Vạn chưa đụ vào lồn bà Văn Cổng nhưng hắn không những bú lồn mà bà ấy vuốt cặc như vuốt lươn làm hắn nứng rợn người. Hắn chủ quan rằng lối sờ, vuốt, bú cặc của bà Văn Cổng chắc chắn ông Văn Cổng khóc ngoài quan ải trong thấm thoát.
Chính hắn đây, dầy kinh nghiệm đụ gái, muốn ra thì ra, muốn nín thì nín mà cũng phải sơ suất khi bà ấy cuồng điên trong lúc nứng lồn. Cái hay của bà Văn Cổng chỉ có từng ấy. Chỉ từng ấy thôi cũng đáng cho đám mày râu ngã ngựa không kịp ngáp thì có đâu thời gian để chờ đụ vào lồn. Tư Vạn tự hào, cuối cùng bà ấy đã tuyển được ky sĩ đường dài đủ thứ. Nào dài cặc. Nào dài dái. Nào bú lồn dai. Nào bú vú dai. Nào dai chảy khí cặc Và cuối cùng đụ cặc vào lồn dai đẳng mà bà sẽ còn để giành trong tương lai khi lồn bà cho phép.
Tư Vạn càng nhớ bao nhiêu càng đi vào vòng lẩn quẩn về sự ham đụ. Hắn tham lam dục vọng là bản tính cố hữu. Hắn rong chơi, chọn lựa những người đàn bà danh giá, chức phận như một cuộc săn tình vảo thế giới thượng lưu mà hắn suy nghĩ, ước ao. Hắn chấp nhận mọi điều dù an bình hay nguy hiểm xẩy ra miễn sao hắn đụ được những bà ấy. Và hắn đã thành công ở bước đầu.
Tuy nhiên hôm nay, hai bà ấy đã gặp nhau rồi đây sẽ xẩy ra những điều lành hay bất ổn cho chính Tư Vạn thì còn trông chờ. Hắn tin tưởng điềm lành sẽ đến để hắn ngồi đây thả hồn vào những nét hấp dẫn trên thân thể hai mệnh phụ kia Hắn phải nhớ những gì cần nhớ cho hắn được toại nguyện dâm tính trong khi cặc hắn đang cồn cào nứng cứng.
Vô tình Tư Vạn vuốt cặc chính mình lúc nào không hay biết. Hắn nhìn xuống, cặc chổng đứng Mào cặc đỏ ối. Hắn banh vải quần cho cặc ra hẳn bên ngoài. Tư Vạn hãnh diện với cặc bự trong lòng bàn tay. Hắn tự nhủ thầm như thế này mấy bà không chìu chuộng làm sao được. Hắn vuốt cho da cặc từ gốc lên đằng mào. Khi da cặc phủ che đầu mào, hắn tuột da xuống lại phía dưới mào cặc đỏ chói lộ ra.
Những cái vuốt ấy, hắn tưởng tượng đến bàn tay mềm mại của hai bà ấy thì hắn sung sướng nứng thêm như kẻ thủ dâm. Hắn phong phú tưởng tượng, ở phía trước mào cặc đang có lồn bà Văn Cổng hay lồn bà Đời Nhân banh rộng khe, lổ lồn phơi phới hé ra, đón cặc đút vào.
Tư Vạn xục cặc vài ba cái cho khoái nứng trong giây lát và hắn nhớ đến cái lối sờ, mó, xục cặc của bà Đời Nhân. Thủ thuật của bà nầy cao cấp hơn bà Văn Cổng nếu đem ra so sánh. Tư Vạn cũng khó quên lồn, vú bà Đời Nhân, nói chung là toàn thân thể khiêu dâm của bà ấy. Sự khó khăn của người trong cuộc như Tư Vạn, không thể từ bỏ hai cái thân thể quyến rũ của bà Đời Nhân và bà Văn Cổng. Nếu luẩn quẩn so sánh thì hai cái lồn, hai cặp vú, eo ếch, đôi mông của hai bà thì đi tới bí lối vì mỗi người có cái hấp dẫn riêng mà Tư Vạn không đủ khả năng luận bàn. Hắn chỉ nhớ ra rằng bà Đời Nhân thích hắn bú lồn rồi đụ và không những hắn đụ vào lồn mà bà đè hắn ra, bà đụ hắn thì đúng hơn.
Bà Đời Nhân không e lệ khi Tư Vạn bú lồn bú vú và đưa cặc cho bà xem. Bà ấy thích xem cặc Có lẽ hành vi ấy gợi nứng tuyệt mức. Bà thích như thế tru”ớc khi Tư Vạn bú lồn. Tư Vạn ngồi trong xe tơ tưởng đến chuyện cũ mà cặc nứng không thể tả. Bà Đời Nhân đối với Tư Vạn suồng sả hơn bà Văn Cổng. Lý do ấy làm hắn nói thiệt những gì xẩy ra giữa ba người mới có hậu quả để hắn mới phải ngồi chờ ở đây rồi mơ màng nghĩ đến chuyện dâm dục đã trôi qua.
Bà Đời Nhân có kinh nghiệm làm tình cho người đàn ông sướng nứng đến độ rả rời. Ngay ở những thế nằm thế đứng khi thân thể trần truồng, trông thấy đã phải nứng cặc cấp thì. Tư Vạn nhớ lại với thân hình cân đối, bà Đời Nhân cởi hết áo quần, hai đùi chân khép lại vừa phải khi bà đứng trên sàn nhà với dáng điệu ẽo lã. Cặp vú rung rinh thật nhẹ theo sự vận chuyển thân thể một cách kín đáo. Chủ ý của bà là cho đôi vú được hoạt động tăng phần quyến rũ, hấp dẫn, khêu gợi làm cho đàn ông có cứng cựa cũng phải thèm thuồng, sôi nổi lòng dâm dục bốc lữa như hỏa diệm sơn.
Tư Vạn sành sỏi, bình tĩnh mà không cầm lòng mà phải sấn lại bóp vú và bú cuồng loạn không biết trời mây bay về đâu. Nếu tự chủ được lòng mình trong vài giây phút thì không thể không dán đôi mắt vào lồn của bà. Nhờ ở hai bắp vế tròn thuôn, chẹn ở hai háng làm nổi bật lồn với mu nổi gò dưới bụng thon cùng với đám lông. Đường khe lồn ẩn đường dây thừng trôi chảy về phía dưới, ngắt khoản khiêm nhượng để cho người nhìn tìm hiểu bí mật của lổ lồn không tài nào lộ ra được. Nhưng khi Tư Vạn sấn lại, ghì bà vào đôi cánh tay để hắn nút lưỡi, bú vú ở hai cái núm đã cứng nững thì hai chân bà đã chạng ra thành nạng ná bắn chim là dịp tốt cho tay Tư Vạn xoa vào lồn rồi dùng ngón tay móc vào bên trong, cũng đúng vào thời điểm bà vặn cả thân hình với hơi thở dồn dập, với giọng rên sướng mà hai tay bám chặt vào bờ vai Tư Vạn, đeo cứng, hai chân bà hỏng mặt sàn nhà.Lúc bà nứng lồn trông mặt khờ dại đáng yêu làm cho Tư Vạn nứng cặc vô cùng.
Tư Vạn dìu thân thể bà xuống thấp cho lồn kề cặc và hắn nắc, ôm đít bà ấy kéo vào sát, hắn đụ đứng.
Nhớ đến đây, cặc nứng cứng, ngúc ngắc như cần câu được cá kéo mồi, khí cặc rịn ở đầu mào. Hắn tuốt cặc thật dài cho sướng độ nứng và đở thèm. Hắn nhìn cặc ngất ngưỡng mà tự hào cười thầm mãn nguyện tưởng đang đút cặc vào lồn bà Đời Nhân. Và hắn nhớ những cái nắc lia chiarồi buông bà xuống nệm giường êm ái. Hắn lật sấp thân hình bà như trở con cá rán trong chiếc đa sứ Giang Tây trên nệm giường và cọ cặc ở khe hở hai mông rồi đút cặc chạm tới lổ lồn.
Bà Đời Nhân không ai sai khiến tự động bành hai chân, chổng đít thành gò, lồn dồn hẳn phía sau, hai mép dày cơm và cửa lồn hiện rõ với cái lổ để đón chờ cặc chui vào đó. Tư Vạn ngắm giây lâu, banh hai mông, lổ lồn nỡ nứng, hắn đút cặc vào một cách song suốt. Tư Vạn nắc dồn tới, cặc lọt sâu vào bên trong khi cả thân hình hắn ôm chầm trên lưng bà Đời Nhân. Hắn đụ gấp. Nắc gấp như nợ đòi. Bà Đời Nhân rên la, hai tay cấu chặt vào nệm giường như kẻ leo núi sợ rơi xuống vực thẳm. Tư Vạn dai sức. Đụ tới bờ tới bến là nghề của chàng. Nắc nhịp nhàng như dư âm tiếng dội của nhạc cụ trong động thạch nhũ.
Bà Đời Nhân vẫn chưa bằng lòng khi chưa san bằng độ nứng sẳn c ù. Bà muốn nhiều hơn nữa trong cơn dâm cuồng nộ. Ngôn từ của bà đi vào bí tích dâm thư gây cảm hứng vô lường cho Tư Vạn mà bà chẳng hay biết vì bà đang ích kỹ muốn trọn giữ cái nứng tuyệt vời cho riêng mình. Tư Vạn sợ xuất khí bà Đời Nhân sẽ bất mãn, hắn đâm ra cuống quít, vụng về nhưng hắn có khả năng chuyên chở, trang trãi sự đụ cho đàn bà bằng lòng nếu không nói là mê hoặc nhất là xử trí với bà Đời Nhân, một người đàn bà có tâm hồn dâm dục quá độ Cho nên hắn buộc lòng rút cặc ra khỏi lồn và tiếp nối lẫn tiếp sức vục mặt bú lồn thì sự nứng của bà Đời Nhân không một mảy may đoản khúc gián đoạn. Và coi như hắn đổi cho bà một món ăn khác cũng chẳng kém tuyệt vời. Đồng thời, chính Tư Vạn cũng tận hưởng từ thiên thai nầy sang thiên thai khác của khoái lạc dục vọng con người.
Tư Vạn bú lồn chậm rãi. Hắn liếm mồng đóc qua giữa rãnh lồn và xoắn lưỡi chung quanh rồi vào lổ lồn, nơi cặc hắn đụ vào rút ra. Nước lồn đã thấm ướt từ lâu theo độ nứng từ lâu của bà Đời Nhân. Lồn căng dày và hai mép lớn phình như cặp môi của loại kình ngư biển cả. Sự nứng làm cho các thớ thịt ở lồn cứng cỏi dồn lại một nơi và sưng húp như bàn tay mũm mĩm của gái dậy thì. Bao nhiêu lông trên mu và chung quanh mép lồn dựng đứng vì nứng..
Bà Đời Nhân dâm dục đến độ không còn ý thức nơi chốn, không gian và thời gian, đưa đẩy Tư Vạn vào chốn lạc loài chỉ biết đụ, bú lồn mà thôi.
Kể từ ngày bú lồn bà Văn Cổng, đụ bà Đời Nhân với hai mẫu lồn hấp dẫn lôi cuốn dục vọng, Tư Vạn không còn màng đến bọn đàn bà khác nữa Lồn hai bà ấy không những lôi cuốn truy hoan mà họ còn có những ngôn từ trong sự sướng rên tự nhiên hiện thực, mạnh dạn thúc đẩy Tư Vạn thèm khát, ham muốn, hăm hở đạt tới độ dâm của hai bà mà cả chính bản thân hắn nữa. Cùng thuận dâm, cùng thuận sướng, cùng thuận nứng mới đúng là nồi nào úp vung nấy thì lồn quả là ” Chúa dấu, Vua yêu cũng cái nầy ” chẳng sai ở chổ nào.
Bú lồn thì làm sao tránh đụ cặc vào lồn khi bà Đời Nhân đến lúc rên rĩ đòi hỏi. Tư Vạn đủ bản lãnh để tính toán dù trong lúc mê hồn trận với lồn. Vừa bú lồn vừa nhìn được lồn, Tư Vạn đầy lòng tham và dễ bề cho bà Đời Nhân cầm cặc mà tuốt lươn. Những động tác cả hai hành xử cùng một lúc thì làm sao không nứng lồn, nứng cặc đến tận mây xanh. Với Tư Vạn tham lam bú, đụ là vốn của bao nhiêu kẻ đàn ông khi gần gủi với đàn bà.
Sự chiếm đoạt về tình yêu là một việc. Sự chinh phục dâm dục của người đàn ông lại là một lãnh vực khác nữa. Đàn bà dâm bao giờ người đàn ông đầy đủ sức khỏe đều ngưỡng mộ, ham muốn, đụ bằng thích.
Bà Đời Nhân đanh đá nhưng trong lúc nứng lồn muốn đụ thì tính tình rất đáng yêu. Bà ấy nũng nịu như con gái mới lớn. Khi Tư Vạn bú vú hoặc bú lồn, bà ấy rên la và thường thốt lên, đâu… mà dễ thương vậy rồi dí mặt hắn sát vào lồn mà
nắc. Tư Vạn cũng ghiền câu nói đó và lắm khi như thói quen, nếu bà ấy chưa nói câu nói đó là bà ấy chưa nứng lồn thì với bằng cách nầy hoặc bằng cách khác hắn phải chọc nứng tận tình.
Tư Vạn thích nhất là tự tay cởi hết quần áo cho bà ấy. Hắn đang cởi để nghe những lời nhỏng nhẽo, ỏn ẻn của bà ấy bên tai rất gợi tình. Bà không bao giờ cho Tư Vạn cởi hết. Đến lúc hắn tuột quần lót là bà dằn tay hắn lại và bà muốn hắn xát lồn bà ngoài vải quần lót thật lâu mới chịu. Chịu là chịu dừng ở đó rồi bà đưa cặp vú trần cho hắn nút vào hai núm vú.
Hắn thường hỏi bà vài lời rất gọn, như vậy sướng không em. Hắn gọi bà bằng em ngọt xớt như bà ấy là người yêu hoặc con vợ yêu quí muôn đời. Trong cơn nứng lồn bà rất bằng lòng những ngôn ngữ đầy tình cảm đó mà những lúc bình thường khó bề xẩy ra. Tư Vạn thừa hiểu rằng những trận truy hoan,dâm dục nầy như những ga nhỏ trên đường rầy của những chuyến tầu xuôi ngược. Cho nên đến đâu thì đến, ra sao thì ra, chứ hắn không nghĩ về tương lai. May ra khi về già, tuổi tác đụ không nổi hoặc không còn mơ đến chuyện đụ, thì nó sẽ đi vào kỹ niệm một quảng đời đã theo thời gian phủ lên lớp bụi dày.
Hình ảnh bà Đời Nhân ám ảnh mãi trong trí Tư Vạn và đến khi hắn nhớ đến thân hình trắng nuột của bà ấy chỉ còn lại cái quần lót mini mà bắn bú lồn ở bên ngoài làn vải mỏng ấy. Bà ấy khéo chọn quần lót bó sát vào mông và háng. Dưới lóp vải lồn bà nổi gò chắc nịt khi sờ vào mu. Bụng bà lép, eo chẻn, mông đít phồng căng, tứ bề mời mọc. Cho nên thấy cái hình hài ấy không thể cầm lòng mà chỉ muốn cởi gấp cái quần lót kia đi cho lộ nguyên hình cái lồn là một sự mong mõi khám phá kho tàng quí giá. Bà chưa cho cởi quần lót ấy để bà ôm ghì lấy Tư Vạn cọ xát cặc vào quần lót mà ở dưới quần lót là lồn đang nứng. Có lẽ đó là một sự tâm lý khêu gợi cho đàn ông dễ bề nứng cặc và lồn bà có cảm giác sự nứng lồn thú vị.
Tư Vạn bú vú là thời gian hắn đưa tay vào lưng dây thung quần lót của bà mà mò lồn. Bà Đời Nhân ưa thích gợi nứng cho bà từng bước nhỏ cho đến khi sự nứng cuồng nhiệt thì sẽ qua một giai đoạn khác. Sự kềm chế ấy làm cho Tư Vạn nóng nảy vào lần đầu đụ bà ấy nhưng càng về lâu về dài hắn thuộc lòng hiểu ý nên hắn cũng chẳng lấy gì làm vội vì hắn nghĩ rằng đường nào chẳng phải về La Mã. Và cuối cùng Tư Vạn thấm thía nghĩ rằng bà ấy có lý và đó cũng là phương pháp thần sầu làm cho người đàn ông có cảm giác tê dại về nứng cặc và về việc trổi cơn lợn lòng ngu ngơ đút cặc vào lồn mà không thể ngăn được tiếng than, ôi sướng cặc làm sao đấy !
Nghĩ và nhớ đến đâu về bà Đời Nhân là cặc Tư Vạn ngất ngư, ngất ngưỡng, vái lên vái xuống nếu hắn không cầm cặc trong lòng bàn tay. Một phút thoáng qua đầu, Tư Vạn giật mình tự bảo không lẽ xục cặc kho khí ra vào giờ này ư ?. Nghĩ thế nhưng hắn xua đuổi ý nghĩ nầy và sung sướng cho rằng hắn còn đầy đủ sức khỏe dù hôm qua hắn bú lồn bà Văn Cổng suốt đêm.