VN88 VN88

Sướng tê dại khi địt nhau tập thể

o 0 o

Nghe dứt chuyện, cả bọn ngồi im trầm ngâm ngẫm nghỉ.
– Mày có gặp lại con Hân hông ?
– Thấy thương nó, nên tao nán lại nói chuyện một hồi, nó cũng thích nên cho tao địa chỉ, dặn bữa nào tới chơi, nó đãi.
– Đãi gì vậy mậy ?
– Có trời mà biết, chắc nó hổng chơi tao như bữa hỗm rồi.

o 0 o

“Ai ăn chuối chưng bột báng nước dừa hông”, tiếng rau hàng ngọt lịm làm tụi nó nổi máu ăn hàng. Làm xong mỗi thằng hai chén, thằng Tường nói:
– Nè Tài, chị Xuyến nhắn mày tới bả chơi, thứ tư chỉ nghỉ ở nhà một ngày đó.
– Tao cũng đang muốn kiếm chỉ học thêm kinh nghiệm đây, từ bữa tụi mày dẩn tao tới đó “khai cu” tới giờ tao vẫn còn ấm ức.
– Ấm ức cái gì ?
– Bữa đó tao với chỉ đâu có làm gì đâu.
– Ủa, vậy là mày cũng còn chết nhác, chưa dám chơi hả.
– Hổng phải, tao với chị Xuyến chưa có gì, nhưng tao tự “mở mắt” tao rồi.
– Mày sạo mậy, tự mày “mở mắt” không cần chị Xuyến, tao không tin rồi đó.
– Thiệt mà, cũng chỉ tình cờ thôi, vầy nè ..

Phần 4: Ngày “Khai Cu” Của Tòng Lực Sĩ

Lực sĩ ở đây là ” lực sĩ Viện Bài lao” vì nó cao lêu khêu, lại ốm cà tong cà teo, dáng đi vòng kiền như anh chàng cao bồi Lucky Luke của truyện hoạt họa bằng tranh. Thằng Tài là con một của ông Thầu khoán Thu giàu có trong xóm, hiền lành và học rất giỏi; vì được cha mẹ cha mẹ chăm sóc quá kỷ nên đến giờ này mà nó vẫn chưa biết mùi đời. Năm nay 17 tuổi thằng Tài mới được cha mẹ thả lỏng một chút, cho phép nó lang thang ngoài xã hội để học khôn. Phải năn nỉ ỉ ôi, đãi vài chầu ăn, Tài mới được mấy thằng bạn trời đánh bảy búa hứa dẩn tới gặp mặt mấy bà chị nuôi của thằng Tường mà học cách chơi bời. Hôm nay là ngày trọng đại của nó – “ngày khai cu”.

Vừa bước chân vô nhà chị Luyến, cặc dái thằng Tài chạy lộn xộn hết trơn, nó hồi hộp, nó bồn chồn, nó lo lắng.
– Chị Luyến, em dẫn thằng Tài tới cho chị “mở mắt” nè.
– Chà, mặt mũi thư sinh hiền hậu, tướng tá ngon lành, cái tướng “roi roi” này là “thầy đụ” à nghen; làm gì mà lắm la lắm lét vậy em trai, lại gần đây cho chị khám cu cái coi.

Chân nọ đá chân kia Tài bước tới gần chiếc sa-lông chị Luyến đang ngồi. Đưa tay khám cu thằng Tài, chị Luyến khen:
– Cặc này có lý à nghen, sao mà nó xìu quá vậy em, bộ sợ lắm hả ?
– Dạ.
– Có gì đâu mà sợ, ai mà hổng có cái ban đầu, thằng Tường nó cũng như em thôi; từ từ rồi đâu cũng vào đó, không chừng em còn chơi “chì” hơn nó nữa.
– Dạ, em cám ơn chị.
– Để chị kêu con Xuyến xuống “mở mắt” em lấy hên, nó mới ra nghề lại còn nhỏ hạp với em hơn, chừng quen rồi tụi chị sẽ huấn luyện em sau.

Nghe tiếng gọi, một cô gái từ trên lầu bước xuống, tuổi độ trên 20 người dong dỏng cao, cẳng dài, mặt không xấu lắm nhưng son phấn hơi lòe loẹt cải lương, dù vậy vẫn chưa xóa được hết dáng dấp mộc mạc của một cô gái quê vừa bước chân lên Sài Gòn kiếm sống. Liếc mắt nhìn bọn thằng Tài mỉm cười gật đầu chào, cô nàng quay sang chị Luyến:
– Có chuyện gì vậy chị hai.
– Mầy đưa cậu em này lên lầu “mở mắt” lấy hên, tao nhường cho mày đó, đừng làm cẩu sợ nha mậy.
– Vậy là em trúng mánh rồi, cám ơn chị hai.

Quay nhìn Tài, cô nàng lên mặt chọc quê nó liền:
– Em theo chị lên lầu làm lễ “khai cu”, đừng có sợ, không ai ăn thịt em đâu, tụi này là người nhà cả mà, phải hông Tường ?
– Được chị Xuyến “khai nhản” là mầy hên rồi, đừng làm tụi tao mất mặt nha mậy.
– Từ từ nha chị Xuyến, coi chừng nó “khóc ngoài quan ải” quê mặt tụi em lắm à.
– …

VN88

Viết một bình luận