VN88 VN88

Ngọc như muốn thét lên trong cơn hứng tình động đực

vắt qua cần cổ thì dù có chết cũng cảm thấỵ…mát thây: Sau lưng Dung là Hòa, cũng đẹp không kém. Chiếc mini jupe màu đen trên bắp vế trắng ngần của Hòạ Chiếc aó thun bó sát trên ngực làm Quan thấy rõ hai đầu vú nàng cộm lên bên sau lớp vảị Quan làm bộ lơ đãng nhìn tivị Chàng biết nếu cứ ngó hai chị em nàng một hồi chàng sẽ ….không dám đứng dậỵ Tiếng Hòa vang lên, phá tan bầu không khí im lặng:
-Thôi đi chớ anh Quan. Cứ lo nhìn …..chị Dung mà hết muốn đi phải không?
Quan trả đủa ngay:
-Nhìn Dung nãy giờ rồị. Bây giờ….nhìn Hòạ
Quan dù sao cũng là một tay chơi sành sõị, đâu dễ gì một cô gái như Hòa mà át giọng chàng được. Hòa đớp chát liền để cho đỡ nghẹn:
-Chớ hỏng phải từ này giờ anh ngắm chị Dung đến ngẩn ngợ Em thấy hết trơn.
Dung tỏ ra đằm thắm hơn em. Nàng chỉ cười rồi bảo:
-Thôi, đi thì đi cho rồị Vô đó thiếu gì người đẹp. Tội gì ngắm tụi này cho uổng công.

 

Ba người cười xòa rồi vui vẻ bước ra xe. Không khí vũ trường vào đêm thứ Bảy bao giờ cũng  rộn rịp. Hầu như mọi người, mọi giới chỉ cần có rủng rỉnh chút đỉnh là có quyền hiên ngang vào vũ trường, hiên ngang múa may và hiên ngang to tiếng coi như chỗ không người. Trong khung cảnh mờ mờ ảo ảo cuả vũ trường. Quan thấy hai chị em Dung, Hòa như đẹp hơn gấp bội. Trong lòng chàng càng thêm háo hức. Chờ lúc ban nhạc chơi điệu slow mùi mẫn, đèn đóm tắt hầu như tốt thuị Quan mới đứng đậy, đưa tay mời Dung ra nhảỵ Dung hơi ngập ngừng. Nhưng nếu không nhảy thì coi cũng không đuơ.c. Nàng vốn đã nhảy dỡ, slow còn không chịu nhảy thì chỉ có nước….nhảy đực chứ biết làm gì bây giờ. Quan ôm ngang eo Dung, đưa nàng bằng những bước chân điêu luyện xa gần chỗ Hòa ngồi khuất sau mấy cặp khác, Quan mở màng tán ngay:
-Không ngờ mới một thời gian ngắn không gặp mà Dung….trông khác hẳn.
Dung giả bộ ngây thơ:
-Khác thế nào hả anh ? già hẳn đi hả?
– Không! Dung đẹp hơn xưa nhiều.
-Vậy là hồi trước, Dung xấu lắm hả?
-Anh có nói Dung xấu bao giờ đâụ Hồi xưa cũng đẹp nhưng mà bây giờ… càng đẹp hơn. Đẹp mà…khêu gợi nữa.
Dù trong bóng tối, Dung cũng cảm thấy hai gò má nàng hồng lên, vừa thẹn thùng vừa thích thú. Nàng mắng yê.
-Thôi đi ông tướng, chỉ giỏi nịnh đầm.
Quan thấy coi bộ được, chàng tiến mạnh hơn:
-Anh nói thiệt mà.
Vừa nói, Quan vừa xiết chặt vòng tay, cả người Dung áp chặt vào Quan. Dung nghe như bủn rủn cả tay chân trong khi nàng cũng cảm nhận được bờ háng nàng đang bị một vật gì cứng cứng cạ mạnh. Dung vừa đê mê, vừa hồi hộp, cúi đầu không dám nhìn Quan. Thấy nàng không phản đối, Quan càng xiết chặt hơn. Hai người như hông còn di chuyển được nữa, chỉ nhích qua nhích lại theo tiếng vừa đủ để cho hai thân xác cùng bốc lủa như nhaụ Bản nhạc vừa chấm dứt. Quan dìu Dung trở lại bàn. Dung đi mà cảm thấy bước chân mình vướng vướng, rin rít bởi một chất gì như keo đã rỉ ra bên trong chiếc quần lót tự bao giờ.

Hai người về đến bàn cũng là lúc ban nhạc chuyển sang điệu New Wave dồn dập. Hòa nhanh nhẹn đứng dậy, lôi Quan trở ra sàn nhảỵ Ngồi lại một mình, Dung lẩn thẩn so sánh hai người, Quan và Dũng. Cả hai cùng đẹp traị Dũng thì điềm đạm, lành mạnh nhưng có vẻ hơi nhà quê không đuơ.c lịch lãm bằng Quan. Cái sôi nổi bạo tợn của Quan khiến Dung cảm thấy Quan trẻ trung, chịu chơi hơn. Nếy lấy chồng thì lấy Dũng, nhưng nếu kiếm kép thì nàng thích Quan hơn. Dung ngồi nhớ lại việc vừa rồị nàng cảm thấy mặt nàng nóng rang lên. Phải công nhận là vừa quê vừa sướng. Thôi thì.. nếu Dũng đã yêu Hòa thì cũng được. Dung chẳng buồn gì. Dù sao thì cũng có Quan. Gã thanh niên sẵn sàng làm cho tấm thân nàng rực bốc cháy.

VN88

Viết một bình luận