Hai người trợn mắt nhìn nhau ngạc nhiên thêm một lần nữa. Dũng, Dung, sao ma lại tương tự nhau dữ vậy. Bây giờ mới có dịp nhìn kỷ Dũng. Nàng đoán có lẽ Dũng chỉ hơn nàng 2,3 tuổi gì đó thôi. Guơng mặt rám nắng, vầng trán cao thông minh, mái tóc bồng bềnh có vẻ rất nghệ sĩ. đặc biệt nhất là đôi mắt. Cặp mắt Dũng như có sức thu hút mãnh liệt làm bối rối người đối diện. Dũng mở đầu câu chuyện
-Dung có hay đi party như vầy không?
-Chỉ thỉnh thoảng thôị tại vì Dung quen biết ít lắm, còn anh thì sao ?
-Anh thì…bạn bè lôi kéo suốt ngày, nhưng mà quê vẫn…..quê
– Anh nói thế chứ em chẳng thấy anh quê một chút nào hết.
-Quê chứ. Bằng chứng là mọi người đang tham gia cuộc vuị chỉ có mình anh là lạc lỏng, ngồi đây nói chuyện với Dung
– Á à …chắc là anh muốn nói Dung quê mùa, ngồi một góc nên anh thấy tội nghiệp nên mới lại nói chuyện với Dung cho đỡ buồn phải hôn?
– Anh không có ý như vậy, nhưng nếu muốn Dung nói thế thì..cũng được. Cả hai đứa mình đều nhà quê, đều tội nghiệp hết, nên ngồi noí chuyện với nhau cho đỡ buồn.
Hai người cười vui vẻ. câu chuyện trở nên thân mật hơn.
Dung thấy Dũng dễ mến, nói chuyện duyên dáng và có học nên Dung không còn e dè như lúc đầu nữa nàng hỏi thăm Dũng
-Anh Dũng còn đi học hay là đi làm vậy?
Dũng thật thà trả lời:
– Cách đây khoảng sáu năm. Dũng mới có 20 tuổi vừa bước vào đại học thì mẹ Dũng mất nên Dũng buồn quá, cố học mà không vô nên Dũng đi làm.
-Dũng đang làm ngành nào vậy ?
-Dũng đang làm huấn luyện viên bơi lội cho câu lạc bộ thành phố
Dung trợn tròn mắt thán phục và nói:
– Hay quá đi chi em Dung đang muốn đi học bơi đây mà không biết ở đâu dạy.
Vừa nói Dung vừa nhón lên tìm kiếm, từ dãy bàn bên kia, Hòa, em nàng đang uyên thiên nói chuyện vớì một đám bạn. Dung đưa tay ngoắc em, Hoà ngưng ngang câu chuyện đi tới Dung.
Dung kéo Hoà ngồi xuống bên cạnh, rồi mới xoay qua gióì thiệu với em:
– Đây là anh Dũng, thầy dạy bơi lội mà hai chị em mình đang tìm kiếm.
Rồi nàng quay qua chỉ Hoà giới thiệu
– Đây là Hoà, em Dung.
Hai người đưa tay ra bắt thân mật
Sau hôm đó, hai chi em Dung trở thành học trò của Dũng. Mỗi tuần hai ngày, cứ vào sáng thứ năm và thứ bảy, hai chị em đều đến câu lạc bộ bơi lội để học. Dung càng ngày càng mến Dũng. Nàng thường tổ chức nấu nướng tại nhà để mời Dũng đến chơị Nhưng cứ mỗi lần Dũng đến là chàng mãi đùa giỡn, nói chuyện với Hoà, như không để ý đến Dung. Thật tình thì giữa hai chị em, Hoà nhí nhảnh dễ thươngg và cở mở hơn Dung nên dễ gần gủI với mọi người.
Bản tánh Hòa hồn nhiên.. Nàng coi Dũng như một người anh nên đôi khi không ngần ngại tâm sự cùng chàng những chuyện riêng tư Dung hiểu Hoàhơn ai hết, nàng biết Hoà cũng chỉ coi Dũng như một người anh khong hơn không kém. Còn Dũng có yêu Hoà hay không thì nàng cũng không chắc lắm. Nhưng riêng Dung thì nàng hiểu rõ một điều: nàng yêu Dũng.
Dung bước ra khỏi bồn tắm, nàng với tay lấy chiếc khăn quấn quanh người rồi đến truơ’c gương sấy tóc, Dung tần ngần một hồi lâu trước gương lớn trong phòng tắm. Nàng tự ngắm ngía tấm thân trần truồng của mình mà lấy làm đắc ý. Hai chị em nàng mỗi người một vẻ, nhưng cả hai đều đẹp. Nếu Hoà có cái vóc dáng tròn trịa, mũm mĩm dễ thuơng, thì Dung lại có cái vóc dáng xương xương, cái vóc dáng của người mẫu thời trang với cặp giò dài “trường túc”. đôi gò ngực tròn lẵn như mời gọi, chiếc eo theo nhỏ trên đôi mông tròn trịa, Dung tự biết là mình đẹp. Một cái đẹp ít có cô gái Á đông nào có được. Có lẽ vì vậy mà Dung rất tự tin trong lãnh vực tình cảm Dung đưa hai tay xoa xoa cặp vú. Một cảm giác rờn rợn tê mê dâng lên trong người nàng. Dung nhắm mắt lạị Hai tay nàng xoa nhè nhẹ hai đầu vú mà tưởng tượng như đó là hai bàn tay của Dũng. Người Dung nóng rần lên. Hai gò má hây hây đỏ.