Con cu không được dài lắm của tôi cũng không làm Quang một chút xíu thất vọng mà ngược lại Quang bú liếm nó một cách mãnh liệt. Ôi, cái cảm giác nong nóng, ươn ướt này sao thật quen thuộc mà cũng xa lạ đối với tôi. Lâu lắm rồi tôi không có lại cảm giác này. Cảm giác sung sướng co giật khắp cơ thể của tôi khiến tôi không thể đứng được nữa.
Full Mút cu liếm cặc cho anh đi 18+
Vậy là người con trai đầu tiên tôi yêu đã bỏ tôi mà đi. Tôi đã đau khổ mất gần nửa năm trời. Giọng nói của anh ấy, tiếng cười của anh ấy, cái cách mà anh ấy chăm sóc, chiều chuộng tôi….. tôi đều nhớ rất rõ và những điều đó đều ám ảnh vào mọi thứ trong cuộc sống của tôi. Nhưng tôi không biết làm thế nào khác hơn vì anh ấy đã lớn tuối, anh ấy phải lấy vợ thôi, anh ấy là con một mà. Trong lần cuối cùng chúng tôi gặp nhau tôi và anh ấy đã rất buồn, còn tôi đã khóc. Đúng như vậy đấy tôi đã khóc, tôi không xấu hổ thừa nhận mình đã khóc. Tôi là đàn ông, đàn ông mà khóc thì thật là yếu đuối nhưng thực sự không hiểu sao nước mắt của tôi vẫn cứ chảy ra. Khi chúng tôi ôm nhau lần cuối cùng, tôi đã khóc một cách thầm lặng, còn cơ thể anh ấy thì khẽ rung lên, và sau đó tôi có thể thấy đôi mắt anh ấy cũng đỏ hoe. Tôi cũng không hỏi là anh ấy có khóc hay không vì hỏi để làm gì để cho anh ấy thêm khó xử ra. Tôi cá rằng đó là lần đầu tiên anh ấy khóc và tôi cũng vậy.
Truyện Mút cu liếm cặc cho anh đi 18+
Sau nửa năm tôi xa anh ấy, tôi cũng muốn giống anh ấy, nhanh chóng yêu đương và cố gắng lấy vợ để ổn định cuộc sống và ít nhất là để đỡ nhớ anh ấy hơn. Tôi để mắt đến một cô gái tên là Xuân. Cô ấy là một cô bé có tật ở chân, xấu gái thôi nhưng rất tốt bụng và nhất là cô ấy rất mê tôi. Trong một lần tình cờ khi Xuân đang thao thao bất tuyệt về cô bạn gái thân từ hồi học cấp một – cô bạn hàng ngày đến chở Xuân đi học vì Xuân bị tật ở chân vận động đi lại rất khó khăn. Xuân và cô bạn đó thân nhau đến nối người ta nghi ngờ là hai cô bé này có tình cảm đặc biệt với nhau. Tôi rất hứng thú với câu chuyện đó và trong một lúc hứng chí tôi cũng đã cho cô ấy nghe về anh ấy của tôi – vì tôi và người ấy đã từng là một đôi bạn thân. Cô ấy cũng cảm thấy rất hứng thú về câu chuyện của chúng tôi. Cô ấy hỏi rất nhiều, mỗi ngày kể một ít. Đương nhiên tôi không dại gì mà kể cho cô ấy nghe chúng tôi đã vui vẻ biết bao nhiêu lần. Nhưng với sự tinh ý của một người phụ nữ có lẽ cô ấy đã nhận thấy sự long lanh trong ánh mắt của tôi khi tôi nói về người ấy. Nên cô ấy đã biết được điều mà tôi đã cố tình giấu kín.
Đêm giáng sinh năm đó, cô ấy đã nói với tôi như thế này: “Anh này, em không kỳ thị những người đồng tính luyến ái đâu. Em thích anh lắm, em rất quý anh. Em chỉ muốn khuyên anh là hãy cố quên đi chuyện tồi tệ đó và hãy cố gắng yêu một cô gái nào đó”. Chỉ có vậy. Sau đó tôi và cô ấy vẫn tiếp tục đi lại với nhau. Cô ấy vẫn tốt với tôi lắm nhưng tôi thì không còn mặt mũi nào để tiếp tục với cô ấy nữa. Tôi lặng lẽ rút lui dần dần.