Nhưng bảo rằng Chi sẽ tái lên cơn ngứa lồn, sẽ còn lắm nỗi tò mò, sẽ vô ý để cho anh Sáu có thêm cơ hội đụ Chi thêm một lần nữa thì nhất định là không! Nhất định Chi không chịu đời nổi cái mùi đồng thua nước mặn ngai ngái từ thân thể không năng tắm rửa của anh toát ra.
Chiều chủ nhật, ba mẹ đưa Chi ra bến xe trở lên nhà trọ của chị Hương. Chi từ giã lai người thân yêu nhất trong tâm trạng hớn hở nhẹ nhàng khác hẳn bình thường. Đau đó, dường như có một tiết xuân mới, vừa trỗi lên đưa hương mặn nồng làm cho tâm tư Chi mênh mang thanh thản.
Hương nhìn ra điều khác thường từ em mình sau vài ngày về quê thăm ba mẹ, lúc trở lại rất phấn khởi trẻ trung, chị Hương rất mừng, nhìn em mỉm cười như dò xét:
– Về nhà ba mẹ chấn chấn Chi đã gặp chuyện gì vui, phải khai nhanh cho chị biết?
Chi sợ chị Hương thật tình. Con mắt nhận xét của chị Hương thật còn tinh hơn đôi mắt cú vọ.
Chả lẽ nơi Chi đã có vết tích gì để cho chị Hương đoán biết Tuy vậy, Chi vẫn trả lời chị tỉnh như không:
– Chị Hương chl có tài đoán mò. Hai ngày về thàm nhà, em chl ở nhà loanh quanh bên mẹ phụ lo nấu nướng, em đâu có gặp ai mà chị nói vậy Hương dỗ em gái :
– Chị nói cho vui vậy thôi! Đâu có ngăn cấm em điều gì, vả lại ở nhà có ba mẹ, chị còn có gì để lo cho em nữa…
Chuyện vãn dăm câu, chị Hương bảo phải đi ngủ sớm, ngày mai còn phải đi làm. Chi nói:
– Đầu tuần có nhiều việc phải làm lắm Chị đi ngủ trước, Chi cũng ngủ sớm đi, mai còn phải đến trường.
Chị Hương bỏ vào phòng ngay sau câu nói, ngoài phòng khách còn lại một mình Chi. Nàng thú vén một vài tờ báo, xếp lại ngay ngắn trên mặt bàn rồi cũng định ề phòng riêng của mình, lúc Chi ngẩng đầu nhìn ra bên ngoài khung cửa, Chi chợt nhìn thấy bóng Hưng đang đứng lấp ló phía ngoài. Tự nhiên Chi cảm thấy hơi hồi hộp, tim đập mạnh từng hồi. Rõ ràng Hưng đã đứng đó từ lúc nào không biết, chấn chấn là để đợi cho Chi trông thấy Hưng. Nhắc thấy Chi, Hưng tiến lại gần khung cửa nhà, vừa đưa tay lên vẫy vẫy ra dấu như có điều gì cần gấp muốn nói với Chi. Chi bên rón rén bước tới bên khung cửa, nàng hé cánh cửa ra nhìn. Hưng fthẹ nhàng bước tới thật gần, phía bên ngoài, nói nhỏ :
– Mấy hóm nay Hưng đến nhà Chi mấy lần nhưng không gặp, không biết Chi có chuyện gì…
Hưng nói giọng ấp úng nhưng Chi biết Hưng đã nói thật nên nàng cảm động bảo Hưng:
– Hai ngày vừa qua Chi về quê thăm ba mẹ mới lên lúc chiều. Hưng đánh bạo đề nghị:
– Chi cho Hưng vô nhà ngồi chơi một lúc được không ?
Chi không biết Hưng đang nghĩ đến điều gì, tự nhiên anh chàng tỏ ra luống cuống:
– Hưng xin hứa, sẽ không làm gì để cho Chi giận nữa đâu… Hưng rất ân hận về chuyện đã qua, cho Hưng xin lỗi Chi, Chi nhá!…
Chi hiểu được Hưng đang nói rất thật thà. Trong thâm tâm của Chi, nàng vừa một thoáng liên tưởng đến chuyện sây tại nhà nàng lần trước. Và thật sự, nếu Chi không có chuyến về thăm ba mẹ vừa qua và Chi đã không bị anh Sáu cho nếm mùi giao hợp đích đáng, thì Chi cũng chưa biết xử với Hưng ra sao cho hợp lý, giận hay là thương Hưng như Chi từng mơ mộng. Chỉ cũng “thích” Hưng, đã tạo cơ hội cho Hưng hưởng những niềm mơ ước của nàng. Nhưng Hưng đã không làm cho Chi được toàn cơn mộng, chỉ là để lại Cho nàng một nỗi ngẩn ngơ. Nhưng sau khi anh Sáu đã “dạy” Chi bài học nhục dục vỡ lòng thì tự nhiên tâm hồn của Chi trở nên nhẹ nhàng cởi mở, tự nhiên Chi thấy nàng rất bao dung, không nỡ trách giận Hưng thêm làm gì gì dù sao, chỉ có Hưng lằ người con trai mà Chi có nhiều cảm tình nhất. Chi bảo với Hưng:
– Anh chị của Chi đang có mặt trong nhà, Chi không muốn anh chi bị phá rầy giấc ngủ. Hưng về đi ngày mai Chi đợi Hưng ở nhà sau giờ học. “Chi sẽ đợi Hưng ở nhà sau giờ học…” Có nghĩa là Chi đã cho Hưng một cái hẹn, cho một giấc mơ tuyệt vời Phải? Một cái hẹn hàm chứa rất nhiều thơ mộng và diu dàng. Hưng mừng quá, suýt chút nữa đã chồm tới nấm đại lấy tay Chi bất chấp Chi có bằng lòng, nhưng Hưng kịp trấn tỉnh:
– Vậy được rồi Ngày mai đi học về, Hưng sẽ đến đây thăm Chi nhé? Cám ơn Chi…
Nói xong, có lẽ vì đắc chí quá, Hưng chàng kịp nói lời từ giã Chi, chạy mất hút tám dạng trong bóng đêm. . .
Chi đứng nhìn Hưng mất bóng, miệng tủm tỉm một mình. Chợt Chi tặc lưỡi nói thầm :
– Chết thật! Mình hẹn Hưng mà chẳng kịp suy tính, lỡ ngày mai chị Hương anh Hoàng đi làm về sớm bất gặp thì sao?…
Thì sao?… Chi như kẻ có tật giật mình. Nàng vội tự trấn tỉnh :
– Ồ mà có hề gì kia chứ? Chỉ là bạn bè đến nhà thăm nhau chứ có gì mà Chi phải sợ. Chị Hương cũng từng gặp mặt Hưng mấy lần ở nhà rồi còn gì…
Thì ra, trong đáy sâu thâm tâm của Chi, nàng ngờ ngợ nhận ra rằng, chẳng hiểu sao lần hẹn hò này với Hưng hình như trong ý đồ riêng tư, Chi như thấy có điều gì hơi hơi khác lạ chứ không giống với những lúc thường trước đây.
Tự nhiên, Chi nghĩ đến anh Sáu nhà quê hôm qua cùng với ngay lập tức những cảm giác gờn gợn đang trào dâng lên bên trong da thịt của nàng, rồi Chi nghĩ đến cái dương vật rất to tròn của Hưng mà Chi đã có dịp trông thấy trong lần “lầm lỡ” hôm nào. Cho dù nó chưa thực sự đem đến cho Chi những cảm giác như anh Sáu đã để lại trong đáy sâu thân thể của nàng, nhưng Chi vẫn mường tượng, Hưng sẽ làm cho Chi khoái ngất được như anh Sáu, có thể, sau lần đó, rút kinh nghiệm qua bạn bè, sách báo, Hưng đã mình, sao mấy lúc sau này, nàng cứ để cho những ám ảnh dám dục xâm chiếm trọn thần trí làm cho Chi hay nghĩ ngợi liên miên vô vẩn, đầu óc nàng mất hết cả tập trung. Chi vội vã lấc đầu như muốn xua đuổi những hình ảnh ma quái khác thường liên tiếp đổ xô đến quấy nhiễu trong tám trí và cứ chực đánh thức những khát khao thèm muốn lúc nào cũng sẵn sàng bùng nổ ra trong Chi một cách mãnh liệt dễ dàng.
Chi nằm trên giường trong cán phòng riêng vắng vẻ, nàng nhấm mất cố quên mọi sự trong mấy ngày vừa qua. Chi nhớ đến nhô quỳnh, cấp sau này nó không còn nhiều thời gian vui đùa tung tăng bên Chi như trước nữa. Nhưng Chi biết tỏng, quỳnh bận việc gì, ghét nhất là mỗi lần gặp mặt nhau trong lớp học, Quỳnh làm bộ tỉnh bơ nói với Chi :
– Quỳnh nhận lời làm người mẫu giúp anh Trung vẽ tranh nên lúc này ít rảnh. Nó liếng thoáng đánh trống lảng, hỏi Chi :
– Sao gần đây Chi không đến nhà anh Trung học nhạc? Anh Trung hỏi, quỳnh chẳng biết nói Chi đi đâu, bận việc gì…