Anh Trung không kịp trả lời, anh tiếp tục những động tác thường lệ của đàn ông, con cặc của anh kéo ra nhấp vào liên tu bất tận làm cho Quỳnh bị nghẹo cả đầu cổ sang cả hai bên mặt ghế, đôi cánh tay của Quỳnh víu chặt lấy mặt vải ghế như muốn bắt đền cái ghế vô tri làm cho Quỳnh đột nhiên dung sướng trong cái đau noun để đời. Phần anh Trung, như đã đến lúc điên cuồng không còn biết đất trời gì nữa anh đụ tới đụ lui liên tu bất tận, cuồng bạo đến nỗ Quỳnh chỉ còn biết nằm ngửa trung cũng nhấm mất mà rên, hai cái vú tròn căng trên bờ ngực thơ ngây rung lên rung xuống theo mỗi cái hất đít của anh Trung hơi thở của anh Trung càng lúc càng như muốn đứt quãng từng hơi.
Khoái câm cùng tột đã kích thích anh đến điên cuồng, anh dập mạnh háng của anh để đâm sâu, đâm sâu thật cố vào mãi tận bên trong cái lỗ lồn của người học trò lần đầu tiên nếm trái mùi xác thịt. Anh húc một hơi lâu và vì húc quá nhanh, quá cuồng bạo nên có là thánh anh Trung cũng không tài sức đâu để tự kìm chế mình để rồi tinh khí của anh bấn tung ra nóng hổi trong lỗ sâu âm hộ của Quỳnh khiến cho nàng bi hất bổng háng lên tiếp nhận cho đến khi anh Trung bấn khí trong lồn thì cả hai cùng ngã phịch xuống trong từng hơi thở ngất ngư sướng ngất. Khoái cảm dâng lên ngất trời nên cả hai té người nằm sấp xuống bên nhau chỉ. còn làm được một việc là thở hơi dồn dập rồi lịm dần vào giác ngủ trái lệ.
Thế rồi từ đó, giữa anh Trung với Quỳnh, ngoài mối liên hệ thày trò, còn có sợi giây trao đổi xác thịt vô hình nhưng vô cùng khấn khít và cứ mãi đều đặn diễn ra. Lúc ban đầu còn do anh Trung nài ép, cấp sau này thì cứ sau nhiều ngày không biết vì mệt mỏi quá hay vì bận việc, anh Trung tô ra lơ là không còn vồ vập như trước nữa thì Quỳnh tự tìm cách để ở lại với anh và sau mỗi buổi học nhạc, Chi cứ tụ tiện ra về, còn Quỳnh thì lưu lại nhà anh Trung với lý do rất chính đáng, có bằng chứng hẳn hoi là làm người mẫu cho anh Trung vẽ tranh dự tuyển.
Về phía Chi cũng không có lý cho gì để cho nàng phải thắc mắc, cho đến một lần, như đã nói, nàng tình cờ biết được mối liên hệ thật nhất giữa hai người, anh Trung và nhỏ Quỳnh.
Mặc dù Chi đã biết tất cả sự thật về sự liên hệ khác thường giữa anh Trung với Quỳnh, nhưng thấy hai người cố tình dấu liếm, Chi cũng không tọc mạch thêm nữa làm gì, để rồi ma đưa lối, qủy dẫn đường, Chi biết được cả những sinh hoạt phòng the của Chị Hương cùng anh rể. Có thể họ đã vô tình không muốn để cho Chi chứng kiến. Nhưng chuyện phải thấy đã thấy rồi, lại còn thấy thường xuyên hơn nữa mới tội nghiệp cho một cô gái thuần thục thơ dại như Chi.
Làm cách gì để cho tâm trí của Chi không bị lung lạc Làm cách gì để cho những tưởng mơ mộng cùng niềm khát khao của thấp xác không thức dậy trong khắp cùng thân thể của Chi Làm cách gì để Chi có thể chế ngự được những cám dỗ kéo đến phủ ngập trong lòng vào những đêm Chi ngồi học bâi một mình trong căn phòng vắng, trong những đêm thinh lặng cô đơn mà xác thân cứ chỉ muốn tung cửa xổ lồng.
Không! Nhất định Chi không thể làm như nhô quỳnh, Chi phải tìm mọi cách để quên đi mọi hình ảnh dâm dục, mọi sự việc ái ân đầy cám dỗ, để chế ngự những khát khao từng giở từng phút ngày đêm đang lớn mạnh sôi sục trong các cơ quan tình dục của Chi. Tại sao huynh lại có thể làm như vậy với anh Trung Chẳng thà như chi Hương với anh Hoàng. Họ đã là vợ chồng thì chuyện trao đổi xác thân là điều hợp lý. Còn nhỏ quỳnh thì rồi hậu quả của nó sẽ ra sao. Chẳng lẽ nó sẽ buông rơi cuộc đời con gái vì anh Tnmg đã có gia đình, làm sao anh ấy có thể lo liệu chu toàn cho Quỳnh nếu chẳng may xảy ra chuyện có bầu.
Xem ra nhỏ Quỳnh đã qua lại với anh Trung lâu lấm rồi thi phải. Về cái hôm Chi đột ngột chứng kiến hai người ghì xiết và trò chuyện trắng trợn buông thả ở trên giường thì chắc chắn đó không phải là bối cảnh của hai người mới vừa quen biết đến nỗi Quỳnh chẳng từng nói với anh Trung.
– Anh làm cho em không xa anh được nữa, có khi vừa mới từ nhà anh trở về, em đã muốn quay lại với anh…
Anh Trung mò tay xuống bóp nhẹ trên cái mu rậm rịt của nhỏ quỳnh, anh ghé vào tai nó:
– Lúc nào em muốn cũng được thôi mà. Chỉ đừng đến với anh khi có vợ anh ở nhà kẻo xảy ra chuyện ghen tuông lộn xộn.
Nhỏ quỳnh cũng chứng vừa gì, nó tuồn tay xuống ve vút cái bìu dái của anh Trung, miệng phụng phịu :
– Em chỉ muốn anh dành tất cả cho em. Anh phải chơi với em cho đến khi chi ấy cồ dùng đủ mọi cách hay là dùng miệng mà bú chim, anh cũng không thể cứng lên được thì em mới bằng lòng. Anh Trung vừa bóp mu lồn nó vừa phá ra cười:
– Anh đâu dè em tham lam đến như vậy! Dù gì chị ấy cũng là vợ anh. Nếu anh không còn khả năng làm cho chị ấy thỏa mãn nhục dục mỗi khi cần tin chị ấy sẽ từ bỏ anh ngay lập tức. Chừng đó, anh biết ở với ai.
– Ở với riêng em! Quỳnh đông đình. Nó vọc mãi con chim đã cương cứng của anh Trung:
– Em sẽ ở với anh suốt đời, để Cho chị ấy ở giá mới biết thân.
Anh Trung lấy tay ngất đầu vú con quỳnh:
– Nói bậy! Đừng bao giờ để xảy ra chuyện này. Bất cứ lúc nào mình cần đến nhau là đã gặp được nhau rồi, càn chi em phải nghĩ đến chuyện tai ác đó.
Anh Trung xoa cái mu lồn của nó mạnh hơn:
– Thôi, đừng nói chuyện tào lao nữa, em dạng háng ra cho anh đâm cái của anh vào để cho em được sung sướng, dung sướng hoài hoài, chịu không em nhỏ?