Không, anh thấy tình trạng này, xe phải chạy ít nhất vài chục cây sốbộ thắng mới súc ra. Lúc ấy mới có tai nạn. Thằng này nham hiểm thực, nó làm như thế này khó có ai điều tra ra lắm. Nhưng mà ngày mai, ai sẽ lái chiếc xe này đi xa đây.
– Em sợ lại là con vợ hắn.
– Em muốn nói y lại tính hát cái tuồng bảo hiểm cũ hay sao?
– Em nghi như vậy.
– Nếu vậy chúng mình ở lại đây coi màn hát này kết thúc ra sao mới được.
Lúc ấy Bình đã cất hết dụng cụ sửa xe vào chỗ cũ. Đi tắm rửa rồi lần lũi trở về phòng. Bình cho một cuộn Video vào máy, bật lên rồi ôm lấy Thoa, hôn lên môi nàng. Thoa cựa mình, giọng ngái .ngủ:
– Tay anh lạnh quá hà.
– Anh vừa tắm rửa xong. Sáng mai em đi chơi xa nên anh phải gần em lần nữa để nhịn thèm mấy bữa ở nhà một mình.
Thoa từ từ mở mắt, tát yêu vô má chồng:
– Anh chỉ được cái thế là không ai bằng. Hồi tối như vậy cũng chưa đủ sao. Thôi, để em đi rửa sơ một chút đã.
Hồi hôm mệt quá, ngủ luôn tới bây giờ đó.
Nói xong nàng chui ra khói mền, đi vô phòng tắm. An nhìn thân thể căng tròn trần truồng cúa Thoa tặc lưỡi, nói với Liên:
– Tại sao thằng khốn nạn này lại nỡ giết người vợ trẻ đẹp như thế kia chứ.
– Tại con nhỏ tham tiền. Nhưng nó cũng chẳng phải là thứ ngu si gì đâu.
An ngơ ngác hỏi:
– Như vậy nghĩa là sao?
– À con nhỏ này cũng chẳng phải thứ vừa gì. Y cũng chỉ là một thứ gái gọi thôi. Mặc dù chính thức lấy thằng Bình vì tiền, nhưng vẫn còn kép trẻ sau lưng. Hơn nữa, y lại còn một đứa con, năm nay đã hơn ba tuổi rồi.
– Anh .chàng Bình này có biết tình trạng mọc sừng đó không?
Bạch Liên mỉm cười:
– Cô nàng tưởng y không biết. Nhưng thực sự y đã biết từ trước khi làm đám cưới kìa.
– Cả vụ đứa con sao?
– Đứa con thì công khai rồi. Thằng Bình nhận thằng nhỏ làm con luôn, nhưng mướnbà ngoại nó trông nom. Còn con vợ với nó ở đây hú hí.
– Kể ra thằng này cũng lưu manh thực. Bây giờ chơi chán tính kế giết người đoạt của mà.
Thoa vừa tắm xong. Nàng xà xuống giường ôm lấy chồng cười khúc khích. Nói:
– Anh khoái xem mấy cái loại phim này hoài không chán sao?
Bình vục mặt ngay vô ngực vợ.
– Như vậy mới có hứng chứ. Em nhìn xem. Phim mới đó Không phải mấy cái tụi mình thâu lại đâu.
Thoa sửa lại thế nằm, nhìn lên truyền hình, hỏi:
– Ủa, phim Việt Nam đóng hả anh?
Bình cười hì hì:
– Như vậy mới đáng nói chứ. Mấy ông Việt Kiều đi du lịch về quay lén mang qua đây bán đó. Coi cũng được chứ hả?
Trên màn ảnh, một cặp trai gái đang ôm ghì lấy nhau giữa cảnh trời mây bát ngát. Thân thể họ lõa lồ ngời ngợi. Cô gái cười ỏn ẻn, coi bộ họ còn ngượng ngập khi phô trương thân thể trước ống kính.
Thoa cười khúc khích.
– Anh coi kìa, tài tử gì ốm nhom ốm nhắt thế kia mà cũng đóng phim sexy có chán không?
– Như vậy mới hấp dẫn chứ. Bên này,. mấy con Mỹ tồng ngồng thịt cả rổ coi mà phát gớm.
Thoa chồm lên, để bộ ngực núng nẩy con gái đè lên mặt Bình. Nàng cười thật dâm đãng:
– Không phải anh thích như thế này sao?
Bình lật Thoa xuống, đè ngửa nàng ra làm Thoa ré lên:
– Á ? á ! á anh chơi ăn gian quá đi,
Hơi thở của Bình hổn hển. Nhưng thân thể nhấp nhô được một lúc chàng đã nằm vật sang một bên. Thoa nũng nịu, nói:
– Có bây nhiêu thôi mà, cũng làm tàng. Ghét anh quá đi Ngày mai em chở ba má với bé Hai đi Réno, anh cho em mang theo quyển sổ chi phiếu nhé.
Bình vòng tay ôm lấy Thoa, mắt vẫn nhắm nghiền, khuôn mặt phờ phạc, nói nho nhỏ:
– Em muốn làm gì cũng được. Tiền của anh là của em mà, nhưng phải cẩn thận nhé. Mùa này hay có bão tuyết lắm đó.
Bạch Liên đang nằm trong vòng tay An nhổm dậy, la thất thanh:
– Trời ơi, nó tính giết một lúc bốn mạng người.
An níu Liên nằm xuống, nói:
– Nó làm như vậy sao qua được mắt những người điều tra của hãng bảo hiểm. Cứ đứa nào lấy nó cũng chết vì tai nạn, làm sao người ta không nghi chứ.
– Nghi thì nghi, nhưng nó vẫn lãnh được tiền phải không anh?
– Phải, nhưng xong vụ này anh nghi nó lọt lưới thôi.
– Tại sao?
– Tại vì chắc chắn nó đã bảo hiểm nhân thọ cho cả bốn người đó, nên người ta phải nghi thôi. Không lý nó lại mua bảo hiểm để người khác đứng tên hay sao?
– Em hy vọng y sớm đền tội trước pháp luật. Nếu không còn nhiều người chết oan vì nó lắm.