Phong giật mình, vứt vội cái mảnh đồ lót của Trâm vào hốc tủ rồi khép cửa lại, là Dũng, cậu bạn tập của Phong. Dũng bắt đầu chơi tennis với Phong từ lúc cả hai mới chỉ là những vận động viên năng khiếu, tuy là Dũng không xuất sắc được như Phong nhưng cậu ta đánh cũng khá vì thế Phong vẫn hay mời Dũng tập luyện chung mỗi khi anh không tham gia giải đấu nào ở nước ngoài. Thời gian gần đây vì việc của Trâm thành ra Phong cũng phải bỏ mấy giải đấu đang được tổ chức.
– Có làm gì đâu, chỉ là sắp xếp lại mấy thứ đồ cũ của Trâm thôi. mà cậu nói nhỏ chút, thằng nhỏ mới chợp mắt ngủ xong phòng bên đó.
– Trời, hôm nay tối thứ sáu mà lại ngồi ở nhà than thở thế này à, Trâm nó có biết cậu sống chán thí mồ thế này thì nó cũng không vui đâu.
Phong cúi đầu, không nói, đúng là Trâm vốn là người ưa thích sự ồn ào và đông người, trái ngược hẳn với tánh cách thâm trầm của anh, nhưng có lẽ như thế lại càng khiến anh thấy thương Trâm hơn. Thiệt lạ, hình như chỉ kể từ lúc Trâm không còn nữa thì ở Phong mới nảy sanh được tình yêu thực sự thật lòng dành cho Trâm.
– Thằng nhỏ ngủ rồi cũng tốt, có bà vú ở nàh trông nó rồi, đi chơi với mình đi.
– Đi đâu, mình hơi mệt nên cũng chẳng muốn ra khỏi nhà nữa.
– Mệt thì lại càng phải ra ngoài hít thở không khí chớ, ở lì nhà này mới dễ sanh bệnh đó. Thôi đừng từ chối nữa, đi, mình đảm bảo dẫn cậu đến chỗ rất vui.
Miệng nói, cũng chẳng cần để ý là Phong có đồng tình hay không, Dũng kéo tay lôi xềnh xệch Phong ra khỏi nhà, ấn Phong vào xe rồi nhảy phắt lên chở Phong lao vút đi.
– Đứa mình tới đâu vậy.
– Vũ trường, nhảy nhót cho nó vui chút đi.
– Thôi, mình không tới vũ trường đâu, chán lắm, với lại mình cũng không thích không khí ồn ào ở đó.
Đúng là Phong chưa bao giờ thích những chỗ đó, cho dù dạo trước gần như tất cả những vũ trường có tiếng ở Sài Gòn người ta đều nhẵn mặt anh và Trâm. Phong có thể miẽn cưỡng chiều chuộng theo ý thích của Trâm cùng nàng tới những chỗ này, nhưng bây giờ Trâm không còn nữa, Phong cũng chẳng có lí di gì để tự ép buộc mình làm nhưũng chuyện mà bản thân không thích. Lần nào cùng với Trâm đi lên sàn nhảy về nhà, sẵn trong người của cả hai có chút hơi men chuyếnh choàng, thể nào Trâm cũng rủ rê mời mọc bằng được Phong lên giường và làm tình. Công nhận là nhảy, uống rượu, vui vẻ một chút thì đén khi làm tình cũng rất có cảm hứng. Tự dưng nghĩ tới đó thì Phong lại cảm thấy chạnh lòng, nếu đêm nay cũng đi nhảy, cũng uống rượu thì lát nữa anh sẽ kiếm ở đâu ra một cái lồn giống như cái lồn đỏ hỏn múp míp của Trâm để có thể đóng buồi vào bây giờ đây.
– Sợ đến chỗ đông người thì bị nhận ra mình là anh chàng đánh banh đẹp trai nổi tiếng hé.
– Thôi đi, đừng chọc mình.
– Hé, nói vậy thôi tôi cũng chẳng dẫn ông qua mấy cái chỗ đó đâu cha nội, mà nếu làm thế đảm bảo chỉ sáng mai sẽ thấy ngay cái mặt ông chềnh ềnh trên trang nhứt ba cái tờ báo lá cải. Đại loại là anh chàng vừa mới goá vợ không lâu nay đã thấy xuất hiện ở mấy chốn ăn chơi và lao vào vòng tay mấy cô cave xinh đẹp, hê hê.
Phong cười khổ, anh cười mà cái miệng cứ méo xệch cả ra chẳng biết nói thế nào nữa. Kể từ khi Trâm chết ngay trong phòng mổ, Phong chẳng có tâm trạng đâu để nghĩ đến những cô nàng này nọ nữa. Trong quãng thời gian trước khi xảy ra chuyện của Trâm thì thi thoảng anh cũng tìm mấy tờ báo âm nhạc tìm tin tức về Mai nhưng hình như không biết tại sao mà dạo này nàng cũng mất tích trên báo chí mà cũng chẳng thấy biểu diễn ở đâu nữa cả. Phong biết muốn tìm kiếm được Mai thì phải liên hệ qua Tuấn, ông bầu cũ của nàng thì may ra mới có kết quả, song rồi chính Phong lại ngần ngại vì mình là người quá có lỗi với Mai, chẳng có lí do gì để kiếm nàng hết cả. Hơn nữa đến lúc Trâm như thế thì Phong lại càng suy sụp và cũng không nghĩ đơựơc những việc khác nữa.
– Làm gì đần người ra thế. – Dũng huých vào người Phong một cái khiến anh giật nảy người, lắc mạnh đầu như cố gạt ra khỏi đầu nhưũng suy nghĩ lung tung. Phong tự không cho phép mình có cái quyền được nghĩ về người phụ nữ nào khác ngoài Trâm. Đúng là anh chưa từng yêu thực sự nàng cho đến lúc Trâm chết, đúng là trước nay anh chỉ yêu có một mình Mai, cho dù anh đã lên giường với vô số đàn bà, đã đút buồi vào mồm, vào lồn của không biết bao nhiêu bà, bao nhiêu cô. Thế nhưng lúc này thì tất cả những điều ấy đều đã không còn có ý nghĩa nào hết nữa rồi, Trâm đã vì muốn sanh cho anh một đứa con mà mất đi cả tánh mạng của mình, Phong tự thấy mình có nghĩa vụ phải chung thuỷ với một người đã vì anh mà hi sinh nhiều đến vậy.
– Cậu biết không, mình mới được người ta giới thiệu tham gia một cái hội hay lắm nhé, đến đó tha hồ nhảy, lắc, có cả mấy trò hay ho sau đó nữa.
– Cậu dùng ma tuý à, chơi thuốc lắc có phải không. – Phong nhau mày tỏ vẻ không hài lòng.
– Có sao đâu, mình thấy dùng cái đó nó không phải như cần sa hay bạch phiến, không có hại gì nhiều đâu. Cắn vào phê không chịu được, càng chơi nhiều đến lúc thi đấu ngoài sân mình lại càng hăng hơn ấy chứ. Có lúc mình cắn thuốc ngay trước khi thi đấu mấy tiếng đồng hồ đấy nhé. Với lại mình mới chơi thôi. – Phong quay sang bạn, thấy cậu ta rôm rả sôi nổi hẳn lên khi nhắc đến cái món đó. Ít nhất thì Phong cũng đã có ít nhiều kinh nghiệm với ba cái thứ ma tuý tổng hợp này. Loại thuốc kích thích mà Trâm lén cho anh dùng khi bị chấn thương ngày xưa thực ra cũng là một loại kiểu đó. và Phong cũng từng hiểu tác dụng của cái thứ ấy. DÙng nó xong không chỉ khiến anh cảm thấy khỏê khoắn và hồi phục nhanh hơn mà nó còn khiến cho anh có những ham muốn không thể nào cưỡng lại với đàn bà. Cảm giác như dùng thuốc xong mà không có lồn của Trâm để địt thì Phong thấy như muốn chết luôn vậy đó. Thế nên mỗi lần dùng thuốc Phong đều bắt Trâm phải ở bên cạnh để uống xong là anh có ngay một tấm thân đàn bà trần truồng giúp giải toả sự bức xúc trong người.
– Mới chơi mà lại quen, lại rành rẽ như thế à. Với lại nếu cậu là người mới thì lại có thể giưới thiêu một người mới như mình dễ dáng như thế sao. Nói dối mình làm gì hả Dũng.
Phong cười cười, cố làm vẻ bình thường để cho Dũng đỡ quê cục, nhưng Phong cũng không muốn Dũng nghĩ mình là một người tập toẹ không hề hay biết gì.
– Chịu ông, đúng là chẳng giấu nổi ông cái gì. Nói thiệt nhé, đúng là cái hội chơi thuốc lắc này do tôi chủ xị sáng lập ra đó, hôm nay thấy ông buồn về chuyện của Trâm nên mới bạo gan rủ rê ông đi giải khuây.
– Cảm ơn đã nghĩ đến mình. – Phong thiệt lòng biết ơn vì biết nếu không quý mến mình nhiều thế thì Dũng cũng chẳng dại gì lại tiết lộ sự ăn chơi của mình ra ngoài.
– Cảm ơn chó gì. Mà đến chỗ tôi có nhiều em xinh và chịu chơi lắm, ông không cắn thuốc thì thôi nhưng nhảy nhót và địt gái thì cứ tha hồ. Coi như là giải quýet bức xúc cơ thể, giống như ăn uống ỉa đái vậy, đừng coi là có lỗi với Trâm.
Phong gật đấu, cũng chẳng dám nghĩ ngợi nhiều nữa, dạo này căng thẳng nghĩ ngợi anh đã thấy mệt mỏi lắm rồi, đành phó mặc đến đâu hay đến đó vậy.Nhưng lúc này Phong cũng không dám nghĩ đến chuyện trong đám đàn bà làm đủ trò trắc nết dâm dật mà anh sắp gặp lại có mặt cả người con gái anh yêu, đang sa xuống vũng lầy nhơ nhúa nhất của xã hội này.
– Tại cậu lừng chừng mà bọn mình tới trễ mất cuộc vui đó, tụi nó bắt đầu trước mất rồi.
Dũng càu nhàu chỉ vào mấy chiếc xe cáu cạnh đậu bên ngoài hộp đêm. Nom có vẻ như chỉ là một nhà nghỉ bình thường nằm ở ngoại ô, khác hẳn với vẻ mường tượng lúc ban đầu của Phong. trước nay vốn anh vẫn nghĩ một chốn ăn chơi nhảy nhót quậy phá có cỡ thì ít nhất cũng phải có chút bề thế hoành tráng. Nếu không phải là do Dũng dẫn tới thì Phong coi từ bên ngoài thấy nó cũng chỉ giống một chốn nghỉ ngơi bình thường chứ cũng chẳng hay nó lại là cái thiên đường mà Dũng vừa mới hết lời ca ngợi.
– Nhanh lên cha, theo tớ nhé, cẩn thận kẻo lạc lối đó.
Dũng có vẻ hấp tấp, trông cái vẻ mặt hối hả của anh ta mà Phong lại càng thấy tò mò. Những dãy hành lang nhập nhoạng, có những tay bảo kê đừng đó cố tỏ ra vẻ thân thiện, có lẽ vì Dũng là khách quen, nhưng vẫn không giấu nổi vẻ giang hồ bặm trợn. Mấy cô nhân viên phục vụ trong những chiếc cũn cỡn coi bộ rất nhí nhảnh và tía lia. Phong rảo bước theo sát Dũng, nhưng cũng vì chưa quen với chỉ những ánh sáng lập loè phát ra từ mấy cái bóng điện dọc trên tường mà phải ráng lắm Phong mới không bị anh bạn đang vội vã bỏ rơi.
Bên ngoài, gần như không có bất kì một tiếng động nào, cho dù là nhỏ nhất vọng ra nhưng khi Dũng vừa mới hé đẩy cái cánh cửa phòng ra rồi ấn Phong vô thì Phong bỗng cảm thấy choáng váng với cái thứ âm thanh chát chúa bên trong. Cái thứ nhạc mà gần như chẳng thể gọi là nhạc, vì Phong cũng hỏng biết nên xếp cái thứ âm thanh mà mình đang nghe được vào cái thể loại âm nhạc gì. Nó là những tiếng động điên loạn phát ra từ những chiếc loa công suất cực lớn kết hợp với những tiếng la hét rú rít đến rợn xương sống của đám người trong phòng.
Những đám người trần truồng xoắn xít lấy nhau, làm tình với nhau một cách hỗn loạn giống như một bầy đàn thưòi nguyên thuỷ vậy. Phong thấy những co gái quằn quại, lê lết há mồm ra đớp lấy buồi của bạn tình rồi bú như điên loạn. Những gã trai xâu khoen, xăm vằn vện khắp người đang làm những động tác của những con đực sung mãn trong mùa giao phối. Đập vào mắt của Phong là hình ảnh những cặp mông đàn bà trắng hếu đang nhấp nhổm trên người những gã trai, tất cả bọn họ đều làm tình một cách rất hăng say, mê dại và chẳng một ai thèm để ý đến sự hiện diện của Phong lúc này.
– Tự nhiên đi, thích thì cứ lôi một em nào đó vào một góc mà địt nhé. Cái này thì chắc mình không phải dạy cậu rồi phải không.
Dũng vỗ vai Phong với vẻ hứng thú lắm, Phong trân trối thấy tay bạn mình đã cởi sạch quần áo trên người từ lúc nào rồi. Phong ngần ngừ nhưng cũng gật đầu cho có lệ, cái buồi của Dũng trông cũng rất bự, nó lủng lẳng giữa hai chân của anh ta trông rất kích động. Một cô gái trần truồng tiến sát lại gần rồi đưa cho Dũng một cái gói nhỏ bằng ni lông, trong có mấy viên thuốc nhỏ xíu đủ màu sắc, xanh, trắng, đỏ…Dũng đón lấy cái gói từ tay cô gái kia rồi ôm siết lấy tấm thân trần truồng của cô ta vào lòng hôn chùn chụt lên môi, lên mặt cô nàng. Coi cái bộ dạng phờ phạc cùng cái bộ tóc hoe vàng xoã xượi của cô ả, Phong chẳng khó gì mà không đoán được cô nàng chắc vừa lắc đã đời xong. Cô ta cứ thản nhiên đứng xoắn lấy Dũng, tay cô ta thọc vào lồn mình một cách dữ dằn thô bạo, Phong đoán chắc cô nàng đang “thăng hoa” đây, cái dáng vẻ của cô nàng rõ ràng là mới vừa bị không ít gã đàn ông ở đây vừa mới địt xong. Cái kiểu cô ta và Dũng hôn nhau đắm đuối, rồi còn thè lưỡi cả ra mà ấn vào mồm nhau làm Phong cũng phát sốt cả người. Vốn là anh cũng rất thích hôn cái kiểu này, kể cả làm với Mai hay với Trâm trước kia, nhưng mà với cái không khí ở đây sặc mùi truy hoan bệnh hoạn thế này thì cái kiểu hôn ấy chẳng có chút gì nghệ thuật mà chủ yếu khiến Phong thấy lờm lợm bẩn thỉu.
Dũng giơ gói thuốc về phía Phong lắc nhẹ, vẫy tay ra hiệu hỏi xem Phong có muốn thử không. Anh xua tay lắc đầu, thực ra cái cảm giác lâng lâng rất khó tả khi sử dụng cái thứ kiểu thế này Phong vẫn còn nhớ rõ lắm. Nó kích thích khiến cho con người trở nên hưng phán, và cũng đủ để biến họ trở về làm những con vật theo đúng nghĩa của nó.
– Địt em đi anh, thọt chết cái lồn của em đi nào.
– Dạng rộng ra con đĩ, muốn tao cắm vào lồn hay vào lỗ đít mày đây.
– Fuck me,fuck me, harder please…plsss. Fuck in my ass….
Phong sứng người không ngờ ở cái chốn này người ta lại thác loạn đến thế. Tiếng nhạc ồn ã đến mức không thể chịu nổi hơn đối với Phong cũng không đủ sức át nổi những tiếng kêu tru lên của đám đàn ông đàn bà trần truồng đang trong lúc phê thuốc và phê tình. Dũng đã lẩn vào một góc để cắn thuốc, trông điệu bộ lờ đờ lim dim của hắn thì có lẽ hắn vừa mới dùng thuốc, Phong biết trông hắn đờ đẫn thế thôi nhưng chỉ cần dăm ba phút nữa khi thuốc ngấm là hắn sẽ hành động không khác gì đám ở đây. Cô gái lúc ban nãy đưa thuốc cho hắn đang quỳ bú cặc hắn, cô ta vừa bú vừ lắc lư cái đít trần truồng của mình theo nhịp đập chát chúa của tiếng trống và guitar điện phát ra từ loa trông đĩ đến man dợ. Một gã khác chắc cũng đang ở trạng thái cực điểm giống bọn họ từ đâu lết đến liếm láp đằng sau cô gái, gã có vẻ khoái trá nên Phong thấy gã liếm đít và liếm lồn của cô gái với vẻ vui thú khủng khiếp.
Phong giật mình khi có người vỗ vai anh từ phía sau, Phong quay lại, cô ta nói cái gì đó nhưng Phong nghe không rõ, đúng ra thì anh cũng chẳng nghe được trong cái không khí ồn ào, một căn phòng ngột ngạt hơi người như thế này. Cô ta nhoẻn cười với Phong rồi ghé miệng vào tai anh thầm thì cái gì đó mà Phong cũng chẳng hiểu. mà có lẽ thì chính cô ả cũng chẳng hiểu mình đang nói cái quái quỷ gì với Phong nữa. Cô ta hất mái tóc sang một bên lộ ra gương mặt bầu bĩnh nom rất xinh và thánh thiện, trái ngược hẳn với cái điệu bộ mời mọc rẻ tiền lúc này của cô ả. Phong thàn người để cho cô ả cởi dồ cho mình, cô ả phả vào mũi Phong toàn một htứ hơi rượu mạnh nồng nặc. Cô ả chắc phải nốc ả lít rượu trước khi cắn không biết chừng – Phong lầm nhẩm.