VN88 VN88

Địt nhau với ca sĩ

– Cả hai, nếu như em có thể vừa làm tình với anh mà lại vừa hát cho anh nghe thì là tuyệt nhất.
– Chịu thôi, như thế em sẽ bị mệt lắm có biết không. Anh chỉ giỏi hành hạ người ta thôi. – Mai đáp lại cố làm ra điệu bộ lẳng lơ nhất có thể để trêu chọc Phong. – Nhưng nếu anh đoạt chức vô địch kì này thì khi về nhà nhất đinh em sẽ chiều anh chuyện đó, chịu hông?
– Chịu luôn. Nhất định anh sẽ thắng để còn thưởng thức cái trò khoái lạc đó chứ.
– Cứ kiêu căng đi, anh mà thua là về em cấm vận luôn đó.
Mai nghĩ đến cái cảnh mà nàng vừa nằm cho Phong địt vừa hát là nàng đã thấy khoái trá lắm, thế thì sẽ tức cười lắm đây, giá như anh có thể ở thêm một đêm nữa, thậm chí ngay lúc này nếu Phong mửo miệng đề nghị…”thử” thì có lẽ Mai sẽ ráng chiều anh ngay. nàng đâu có gì tiếc anh đâu.
Sáng sớm hôm sau mai chỉ quay về khi nhìn thấy chiếc phi cơ chở Phong bay đi chỉ còn lại là một chấm đen nhỏ xíu trên trời. Quay lại với cái công việc ca sĩ của mình, Mai có một cảm giác rất kì lạ, nhưu thể quãng thời gian ngắn ngủi với Phong sẽ chóng qua như một cơn mộng mị. Mai tự trấn an mình, nàng phải tạm gác Phong qua một bên, vì album sắp tới của nàng không thể là một thất bại được.

Công việc hậu trường đằng sau việc cho ra mắt đĩa hát mới hoá ra bề bộn và vất vả hơn nhiều so với suy nghĩ của Mai. Trước nay nàng cũng đã ra một hai album nhưng đó đều chỉ là những đĩa hát nhỏ ra mắt công chúng của một cô ca sĩ mới vào nghề. Lần này thì khác, mọi thứ đều rất rầm rộ và hoành tráng, công việc quảng cáo cho đĩa hát đã được tiến hành từ nhiều tháng qua, càng đến gần ngày ra mắt Mai lại càng phải bổ nhào vào những công việc giao lưu họp báo mà với nàng cứ tưởng chừng như mãi không hết được. Hồi đầu mới chập chững vào nghề, Mai chỉ nghĩ làm một người ca sĩ thì sao đó chỉ cần hát thiệt hay là được. Bây giờ nàng mời phát hiện ra trong cái công việc này thì còn nhiều thứ quan trọng hơn là giọng hát. Chả thế mà nhiều người có giọng hát rất tuyệt nhưng cũng chỉ làm đến ca sĩ phòng trà. trong khi đó nhiều ngôi sao nổi như cồn mà Mai biết có người phải bập bẹ một lúc mới xướng được lên một nốt nhạc.
Cho dù chính Mai cũng rất tự hào về giọng hát của chính mình song nàng cũng phải thừa nhận nếu không có Tuấn, ông bầu của nàng và nhạc sĩ Tuấn Huy sáng tác bài hát riêng cho nàng thì có lẽ cả đời hát xướng của Mai cũng sẽ chỉ chìm trong bóng tối. Càng ngày càng già dặn và trưởng thành hơn cũng có nghĩa Mai ngày càng hiểu được tầm quan trọng của tấm thân nõn nà và gợi tình của mình.

Cả một ngày liền chạy ngược xuôi, ký tặng khán giả hâm mộ mỏi tay, tâm trạng bồn chồn hồi hộp vẫn cứ đeo đẳng nàng. Mai hiểu đây là bước đi quan trọng nhất, có thể nói là bước ngoặt quyết định trong sự nghiệp của mình. Một album lớn ra mắt thành công sẽ làm đòn bẩy đưa nàng lên một tầm cao mới mà trước đây có mơ Hiền Mai cũng không dám tin là nó lại có thể đến lẹ đến vậy. Nhưng ngược lại, nếu album là một thất bại thì tất cả với Mai cũng gần như là một dấu chấm hết cho sự nghiệp vừa mới chớm nở của nàng, ngay cả ông bầu của Mai cũng đã nói bóng gió về việc hợp tác tiếp hay không giữa nàng với anh ta cũng phụ thuộc nhiều vào đĩa hát này. Tất cả như một ván bài đỏ đen mà Mai đang chơi, nàng đặt cả sự nghiệp của mình vào ván bài ấy. Chính vì thế nên chuyện có bận rộn một chút trong mấy ngày này cũng tốt, nó khiến cho bản thân Mai thêm tự tin vào thành công, chỉ có điều nàng thấy hơi tiếc giá như vào lúc này có Phong ở bên động viên nàng, ôm lấy nàng, chia sẻ lo lắng với nàng thì tốt biết mấy.

Nói là vậy thôi chứ thực ra Mai nghĩ nếu có Phong vào lúc này thì sẽ càng khiến cho nàng khó nghĩ, nàng không thể nào rời xa anh nhưng cũng không thể bắt anh kè kè bên nàng, theo sát nàng trong cái mớ ngổn ngang công việc của nàng. Mà lúc này thì có anh ở bên Mai cũng chẳng còn nổi hơi sức để mời gọi anh làm tình với nàng được nữa, mấy hôm nay cứ về đến nhà là nàng nằm vật ra giường mà ngủ.

Nhận được hai tin nhắn của Phong báo từ nơi anh thi đấu về là đã thắng hai trận, Mai cũng thấy mừng cho anh. Nàng thầm cảm ơn Phong đã rất ý nhị, chỉ nhắn tin thôi chớ không gọi trực tiếp cho nàng. Nếu anh có gọi thì có khi cả hai cũng chỉ nói với nhau được vài ba câu nhạt nhẽo mà thôi vì nàng cũng không có thời giờ. Đến tin nhắn của anh mà mãi đến tối đêm nàng mới có thể trả lời lại. Những dòng âu yếm anh gởi cho nàng khiến lòng Mai như ấm hẳn lại, cả cái chuyện nàng phải “thưởng” cho anh cái chuyện kia khi anh chiến thắng trở về Phong cũng nhắc tới làm Mai vừa ngượng vừa vui.
– Khi anh ấy về tới chuyện gì ảnh muốn mình cũng sẽ chiều hết, mình yêu ảnh.

Mai lẩm nhẩm trong miệng, cảm giác mệt mỏi cả một ngày tương phản với sự thoải mái khi rúc người trong mền trên chiếc giường khiến nàng chìm nhanh vào giấc ngủ. Chỉ còn hai ngày nữa là album của nàng sẽ chánh thức ra mắt.

*
*   *

– Có chuyện rồi Mai à…..
Vẻ mặt âu sầu và hớt hải của Tuấn khi hắn bước vào khiến cho Mai thấy lạnh cả gáy, chưa bao giờ nàng thấy gã tỏ ra lo lắng và hấp tấp như thế. Khuôn mặt gã mồ hôi vã ra chảy thành từng dòng, cái vẻ mặt rầu rĩ ấy của hắn lẹ như điện truyền qua nàng.
– Có chuyện gì hả anh ?

Mai hỏi mà giọng nàng vẫn còn run run, linh cảm của nàng có thể khẳng định được cái chuyện mà Tuấn sắp nói ra đây là một tin xấu, thậm chí rất xấu. Ở vào một cái thời điểm nhạy cảm như lúc này, Mai như thể một tay làm xiếc đang đi tròng trành trên một sợi dây trên cao, chỉ một lay động khẽ khàng cũng khiến nàng thấy lo sợ, nữa là lúc này, cái miệng rộng với hai cái gò má núng nính mỡ của Tuấn cứ như đang chảy cả ra thiểu não.
– Đĩa hát của em bị đình lại không được phát hành nữa….

Đầu óc của mai như đang nổ tung, hai bên tai nàng bỗng như chỉ còn nghe thấy những tiếng ù ù giống như thể một luồng sét lạnh lẽo vừa đi qua nàng vậy. Hai cánh môi đầy đặn gợi cảm của nàng run lên lắp bắp, hai hàm răng trắng bóng như đang va đập vào nhau.
-Tại sao,….. tại sao lại thế được.
– Bên quản lí văn hoá họ cho rằng có một bài hát trong đĩa không phù hợp với quy định, họ đòi hỏi phải dừng việc phát hành lại một thời gian để họ có thời gian kiểm định.
– Kiểm định ? Chẳng phải hôm trước khi in đãi đại trà anh đã mang cho họ duyệt đãi demo của em rồi mà.
– Phải đúng là thế. Nhưng bên Cục quản lí văn hoá mới có tay cục trưởng mới bổ nhiệm về. Cái gã cục trưởng cũ anh quen thì đã được điều đi làm việc khác, anh lại tin là lâu nay mọi thứ với bên đó không có vấn đề gì nên hôm trước đã không xin con dấu chứng nhận. Đến bây giờ họ lại nói là có một bài hát không đạt yêu cầu cần xem xét lại.
– Bao lâu, họ xem xét bao lâu….

Mai không kìm được gần như nhảy dựng cả người lên, chỉ cần nhìn thái độ của Tuấn là nàng đã hiểu cái việc “xem xét” cấp giấy phép ấy không dễ dàng gì. Lâu nay Mai ít va chạm với mấy thứ giáy tờ thủ tục Nhà nước kiểu như thế này song ba cái chuyện sách nhiễu phiền hà của mấy tay công chức thì nàng cũng đã quá biết.
– Chưa thể nói trước được, lẹ thì vài ngày, trễ thì…vài tháng.
– Đùa sao, vài tháng thì đống poster quảng cáo dán ngoài đó đã mọc rêu mốc rồi. Chuyện này mà đưa ra ngoài thì công chúng họ sẽ nghĩ thế nào đây. Anh đã thử đưa tiền lót tay cho mấy gã bên Cục văn hoá chưa ?
– Em nghĩ anh là thằng mới vào nghề hay sao, dĩ nhiên là anh đã đến gặp rồi, với mấy cái phong bao dầy cộm tiền. Cái tay Cục trưởng mới ấy cứng nhắc lắm.

Mai ngồi thụp xuống ghế, nỗi xúc cảm mạnh mẽ dâng lên trong lòng khiến nàng chỉ còn biết bưng mặt khóc nức nở. Mặt đất dưới chân nàng như đang nứt ra dìm nàng xuống vậy. Liệu có phải kiếp trước nàng làm gì nên tội tình mà bị ông Trời ổng hành hạ thế này. Mới mấy ngày trước mai vẫn còn nuôi hy vọng về một sự vẹn toàn trong cả tình yêu và sự nghiệp, bây giờ nàng có cảm giác mình như một kẻ tử tội sắp bước ra pháp trường vậy. Thế là hết, tất cả những năm tháng nàng chấp nhận sống không khác gì một con đĩ, một con gái bao cao cấp cho Tuấn để mong đến ngày hôm nay đều đã là công dã tràng.

Mai đã từng phải vỗ về chính cái lỗ lồn đáng thương sưng mọng lên tấy đỏ vì những kiểu hành lạc quái dị của Tuấn rằng môt ngày nàng sẽ thành công, sẽ là ca sĩ số một. Mai đã từng không hề ngần ngại mút mát, liếm láp đủ mọi nơi, mọi bộ phận dù đó là chỗ dơ nhất trên cơ thể Tuấn đi nữa. Rồi cũng chính nàng đã chấp nhận làm tiếp cả vợ hờ của tay nhạc sĩ Tuấn Huy. Tất cả những sự nhơ nhớp và tủi nhục ấy đều vì đến ngày hôm nay nàng được thấy đĩa hát của mình được phát hành trong sự chào đón hồ hởi của người nghe.
Mai ngã phịch người buông mình, cảm giác như cơ thể nàng không hề còn có một chút sức lực nào.

– Thực ra…thực ra thì không hẳn là không có cách nào, chỉ có điều không biết em có làm được không hay thôi.
Mai vồ lấy Tuấn như kẻ đang chết đuối trên biển cố tìm một cái phao vào lúc cuối cùng. Giờ thì chuyện gì nàng cũng có thể làm, nàng đang thua cháy túi, tự bản thân Mai nghĩ nàng cũng chẳng còn chút gì để thua thêm nữa, vì vậy tội gì nàng không thử vận may cuói cùng mà Tuấn nói tới đó. Chỉ có điều những lời nói của Tuấn sau đó khiến cho Mai vừa thấy tủi nhục lại vừa thấy căm phẫn vô cùng. Khuôn mặt bầu bĩnh của nàng đỏ lựng vì nghe câu đó từ miệng Tuấn nhưng gần như vô thữ hắn có thể thấy từ nàng một cái gật đầu đầy phẫn uất và cam chịu. Căn phòng như trở nên ngột ngạt, cho dù lúc này chỉ có nàng và Tuấn. Tiếng của Mai lí nhí lạc lõng, nàng muốn chết nagy lúc này để cho đỡ phải chịu thêm cảnh dày vò nữa nhưng bao nhiêu đau khổ nung nấu bấy nhiêu năm nay lại khiến nàng phải tiếp tục dấn sâu hơn vào cuộc chơi khốn nạn này.

Chỉ ba tiếng đồng hồ sau, trong một khách sạn xa hoa và lộng lấy bậc nhất của Sài Gòn, Mai đang lặng lẽ cởi truông, trên người nàng không có lấy một mảnh vải, nàng quỳ trên giường lom khom mút cu cho một gã đàn ông lạ mặt đang nằm ườn ra đầy khoái trá. Cái mùi thum thủm từ con cặc của gã Cục trưởng cục văn hoá khiến cho Mai muốn ói. Trước nay nàng đã cảm thấy vô cùng căm thù Tuấn những lúc phải làm tình với gã nhưng thời điểm này nếu được lựa chọn thì thà nàng phải cởi truồng mút cặc Tuấn cả đời cũng còn hơn là phải chung chạ một lần với cái gã cục trưởng này. hắn ấn đầu mai xuống khiến nàng ngã chúi vào bẹn của hắn. Mai thấy gã đẩy nàng dạng chân ra rồi chuẩn bị bắt đầu đi vào trong nàng…

Tay Cục trưởng văn hoá cười sằng sặc thích thú, con cặc mập múp míp của hắn đẩy banh hai chân của Mai ra rồi ấn vào người nàng đầy khoái trá. Hắn làm cái việc ấy một cách hấp tấp và nóng nảy, cứ như thể hắn vừa địt vài lồn Mai lại vừa lo sợ rằng nàng sẽ vuột mất khỏi tay hắn vậy. Nước nhờ của hắn rỉ ra ướt nhoèm cả hai bên khoé miệng của Mai, nãy giờ nàng phải bú cu hắn, cái thứ nước quái quỉ ấy nó cứ nhễu ra liên tục, ma sát theo mỗi lần nàng miết lưỡi dọc theo cái khúc gân ấy sùi cả bọt trắng xoá. Gã chẳng thèm để mai có thời giờ lau đi những thứ nhơ nhớp của hắn trên miệng nàng mà cứ thể hẩy cặc vào lồn nàng nhí về phía sau.

VN88

Viết một bình luận