Mai hồi hộp nghe gã nói, nàng không hiểu gã định đề đạt điều gì với nàng nhưng Mai có thể cảm thấy được cái vấn đề mà hắn muốn nói tới đó quanh đi quành lại có lẽ cũng vẫn chỉ là chuyện thân xác nàng, chuyện đụ đéo. Điều này gần như là hiển nhiên, một cô ca sĩ, dù là khá nổi tiếng lúc này như nàng thì đem so sánh với một tay có chức quyền như gã thì điều duy nhất có thể giúp gã là cởi hết quần áo trên người nàng ra mà thôi. Trừ phi gã muốn nàng đến hát chúc mừng sinh nhật cho con gã hoặc hát chúc thọ ba má gã. Mai nghĩ thầm, nghĩ đến cái điều tức cười đó khiến nàng dễ chịu và thoải mái đôi chút.
– Thực ra thì….
– Thực ra là bọn anh định nhờ em giả bộ làm nhân tình của một người. – Tuấn ngắt lời Lâm, bao nhiêu năm qua dìu dắt, không, phải nói là chăn dắt nàng mới đúng, hắn đã quá hiểu tánh nàng. Tuấn muốn chính mình sẽ là người cho Mai biết việc “nhừo vả” của bọn hắn.
– Nói tóm lại thì vẫn là việc cái anh muốn tôi lên giường cho một gã X Y Z nào đó đụ tôi phải không. – Mai thực sự phẫn nộ, môi nàng đã mấp máy chuẩn bị nói câu từ chối thẳng thừng không cần suy nghĩ thì đã bị Tuấn lấn mất lời.
– Em đừng nói khó nghe như thế, đúng là bọn anh muốn nhờ em xây dựng một mối quan hệ thân thiết với người ta, nhưung như thé cũng không hẳn là bọn anh sẽ đẩy em lên giường làm chuyện ấy ngay lập tức.
– Không cần phải cho người ta đụ tôi? Các anh đang kể cho tôi nghe chuyện cổ tích đó à. Tôi làm sao mà “xây dựng quan hệ” được như lời anh nói nếu không chịu trần truồng dạng chân ra.
Mấy năm trước khi mới bước chân lên đất Sài Gòn này thì chẳng một ai, kể cả chính bản thân Mai lại có thể nghĩ sẽ có một ngày nàng sẽ thay đổi đến vậy. Ngày đó nàng dịu dàng, sợ sệt tất cả, còn giờ đây, Mai thấy như mình đang phải chiến đấu một mình chống chọi lại tất cả, khi không có Phong, vì thế nàng cần một chút chua ngoa chảnh choẹ thế này để sống, để sinh tồn.
– Đó là ông chủ tịch thành phố.
– Cái gì, anh nhắc lại, chủ..chủ tịch thành phố…?
– Phải.
Mai run bắn người, đầu óc quay cuồng, sao lại là vậy, nàng bất ngờ quá. Chẳng lẽ một vị quan chức có vai vế và được trọng vọng như vầy mà những kẻ này cũng tính mua chuộc bằng gái, bằng thân xác nàng hay sao.
– Dù có là Tổng thống thì câu trả lời của tôi vẫn là không, tôi là ca sĩ nhưng không phải là điếm, đúng ra thì tôi không còn là một con điếm nữa.
Mai trầm giọng, nàng hơi buồn khi cứ phải khơi lại những nỗi đau mà nàng đã phải trải qua thế này.
– Cả hai anh đều đã địt tôi rồi, thậm chí anh Tuấn có thể nói là đã chơi tôi chán chê rồi, tôi cũng chẳng còn gì để mà che đậy nữa, tôi đã quá chán khi cứ phải làm một món đồ chơi để đàn ông mấy người truyền tay nhau thay phiên địt tôi.
– Cái đó thì tuỳ em, nhưung anh nghĩ hiện tại em đã bắt đầu có dấu hiệu tự mãn sau thành công của đĩa hát vừa rôi, em nên nhớ đó mới chỉ là một thành công rất nhỏ bước đầu. Em còn quãng đường rất dài phía trước, em sẽ thành công rực rỡ nếu em chịu bỏ qua những tiểu tiết không đáng.
– Tôi không thể nào tiếp tục vứt hết sĩ diện, vứt hết đạo hạnh của một người đàn bà để lê la từ giường của tay này đến tay khác. Tôi nghĩ mình có quyền quyết định, cái lồn của tôi chỉ thuộc về tôi, tôi thích mở nó ra để cho người nào đút vào tôi thì đó đều là quyền của tôi chọn lựa. Bây giờ trở đi, tôi sẽ chỉ cho một người…
Mai ngừng lại, hình ảnh nụ cười thân thiện và những cử chỉ âu yếm dịu dàng của Phong ùa về với nàng, cả những ước mơ về một ngôi nàh hạnh phúc bên anh cũng thế.
– Phải rồi, anh quên mất là bây giờ em đã có ý trung nhân rồi.Em đừng tưởng bọn anh không biết chuyện của em với anh chàng vận dộng viên tennis đó nghen. Không sao, bọn anh đã lường trước tình huống này rồi, em đừng vôi vạng trả lời. Em hãy về nàh theo dõi cuốn phi này trước khi trả lời bọn anh.
Tuấn đưa cho nàng một cái đĩa CD nằm trong một cái vỏ bằng nhựa trong suốt, ánh sáng hắt vào mặt đĩa tạo ra những vầng cầu vồng lung linh nhiều màu sắc rất đẹp. Mai không định nhận lấy cái đĩa này nhưng nàng hơi khó chịu vì cái vẻ cười đểu đầy ẩn ý của cả hai gã, Tuấn và Lâm. Bọn hắn cười như khiêu khích nàng, châm chọc nàng, Mai cầm đãi rồi rất lịch sự xin phép ra về trước lấy cớ nàng hơi mệt.
*
* *
Mai không thể nào tin nổi vào mắt mình, vừa nháy cái remote thì mọi thứ kia đập thẳng vào mắt nàng khiến Mai nhìn trân trối. Cứ như thể cả một khoảng đất đang đổ sụp xuống chân nàng. Đoạn phim sex trần trụi thô thiển không khác gì những đoạn phim sex mà ngày xưa mỗi khi làm tình với Tuấn hắn vẫn bắt nàng xem để lấy hứng. Một đống những con người trần truồng đang múa may nhảy nhót trước mắt Mai, chỉ có một người đàn ông được vây quanh hai ba cô gái. Mấy cô gái chạy vòng quanh cho người đàn ông rượt bắt theo, tiếng nói cuời khúc khích rất rõ chứng tỏ đoạn phim được quay rất tốt.
Mai dụi mắt, không muốn tin rằng người đàn ông, diễn viên nam chính trong cái cuốn phim đó lại là Phong. Mai muốn khóc thật lớn vì đau khổ khi nàng thấy trên phim Phong cười rất tươi, đang lần lượt ấn đầu từng cô gái một bắt quỳ xuống để bú cu cho anh, cái buồi anh hiện lên trên phim đỏ lựng. Mấy cô gái kia rất ngoan ngoãn làm theo ý của Phong, họ bắt đầu quần dâm với nhau. Đúng là Phong, có lẽ cuộc phim được quay cách đây khá lâu, lúc đó tóc của Phong vẫn còn cắt ngắn và anh trông cũng trẻ hơn bây giờ, nhưng đó vẫn chỉ là người đàn ông mà nàng yêu hết mình.
Mai bưng mặt tắt phụt tivi, không thể nào tiếp tục xem tiếp được nữa. Nước mắt ướt nhoè, Mai với tay lấy điện thoai, nàng gởi SMS cho Tuấn, dòng tin nhắn ngắn ngủi ” Em đồng ý tiếp tục làm một con đĩ theo ý anh!”
Mai tự nhốt mình trong nhà liền mấy ngày không ra ngoài, trong lúc lúc nào cũng tâm niệm sẽ không nhớ bất kì điều gì đến cái đĩa phim quay cảnh phòng the kia của Phong. Từng giờ từng phút trôi qua nhưng hình như nàng vẫn thấy ở mình nguyên vẹn cái cảm giác đau đớn giống như khi mới được coi cảnh tượng trong phim đó lần đầu. Mãi cho đến ngày hôm nay Mai mới cảm thấy bình tĩnh lại đôi chút để suy nghĩ về những điều đã xảy ra. Chẳng cần từ hỏi chính bản thân mình, Mai vẫn biết dù có chuyện gì xảy ra thì nàng vẫn cảm thấy yên Phong không thay đổi. Đúng là nàng đã bị tổn thương khi phải xem cảnh người yêu mình làm những chuyện đó với liền một lúc mấy cô gái khác, nhưng chỉ cần thoáng nghĩ lại những phút giây làm tình với Phong trước đây, sung sướng thoả mãn thế nào thì lập tức Mai có một cảm giác mình có thể sẽ tha thứ cho Phong được.
Thực ra thì mấy ngày vừa rồi Mai khóc rất nhiều, hận Phong nhiều lắm, không hẳn chỉ vì việc nàng phải xem cuốn phim kia mà phần nhiều là vì cả tuần liền nàng không hề nhận được chút tin tức gì từ Phong. Cuộc điện thoại cuối cùng Phong đã hứa với nàng sẽ sớm quay trở lại nhưng từ đó đến nay anh cũng chưa về mà cũng chẳng thèm gọi lại cho nàng. Sự lo lắng nhớ nhung dồn nén cộng với việc gây shock kia khiến cho Mai chẳng biết mình nên cư xử ra sao cho đúng nữa.
– Em mệt không, anh nghe nói em nhốt mình không ra ngoài nên gọi tới hỏi thăm.
– Không sao, em nhớ cái hẹn anh bố trí cuối tuần này rồi. Chỉ là em muốn yên tĩnh thôi.
Mai biết thừa mục đích cú điện thoại này của Tuấn chẳng phải là để thăm nom nàng như cái lời sáo rỗng anh ta nói. Bấy nhiêu lâu nay quen biết nàng quá hiểu anh ta, nàng có ốm liệt giường thì cũng chẳng phải là việc của anh ta, nếu như không có gì liên quan tới công việc hay quyền lợi của Tuấn. Anh ta gọi tới để nhắc nhở nàng về việc nàng đã hứa, chủ nhật này sẽ tới gặp gỡ ông chủ tịch thành phố. Có lẽ Tuấn và tay Lâm cục trưởng đang có việc nhờ vả gì ông ta cần kíp lắm hay sao đó mà cứ nhất định hối hả dâng nàng lên cho cái ông kia “thịt” nàng. Mai thừa biết có lẽ nàng chỉ là một phần rất nhỏ trong cái đống quà cáp mà Tuấn mang đi hối lộ để công việc của gã thuận buồm xuôi gió, tấm thân nàng sẽ làm cho cái việc đút lót của gã thêm màu sắc tươi tắn và bớt nhuốm màu sắc chánh trị.
– Em nhớ vậy thì tốt, vậy em đi ngủ sớm giữ gìn sức khoẻ, kẻo tới hôm đó ốm thì gay đó.
Tuấn dặn dò lại Mai rất cẩn thận trước lúc cúp máy, phải rồi, Mai tự nhủ thầm, nàng cũng không thể mãi buồn abx thế này, ít nhất cũng đừng để đổ bệnh trước cái ngày phải lên giường với cái ông già kia, kẻo đến cái lúc làm việc đó nàng cũng không biết phải xoay xở ra sao. Dạo trước, cũng đã có nhiều lần Mai phải phục vụ cho Tuấn kể cả trong những lúc mà nàng thấy rất mệt mỏi rã rời về thể xác, cũng phải cố gắng gượng, cố ráng làm nốt cái bổn phận của một người đàn bà với hắn. Nhưng đó là cái lúc nàng mười tám đôi mươi, cái lúc ấy thì nàng có thể làm tình bất kể cơ thể cảm thấy ra sao, còn bây giờ, chỉ cần thấy mệt và ức chế chút xíu thôi về tâm lí là Mai đã chẳng thể nào làm tình được rồi. Mà nàng cũng chẳng muốn để ai địt nàng trong lúc nàng chỉ như một cái xác không hồn như vầy.