– Nói chung là anh thấy em hát thế là được rồi, nghe có cảm xúc lắm, da diết lắm. Chỉ tội đến đoạn cao độ em cố gắng nhả chữ rõ ràng hơn một chút nữa thì tốt hơn. Ngày mai thu lại em cũng nên remix lại đoạn điệp khúc cuối cùng theo kiểu khác thử xem.
Mai nghe rồi nuốt vào từng lời của Huy, những lời khuyên về nghề nghiệp của hắn đều cực kì bổ ích với nàng, cho dù cái việc hắn đang bắt nàng làm thì chỉ “bổ ích” cho mình gã mà làm khổ nàng. Hắn đẩy ngửa Mai ra, bắt nàng dạng hai chân rồi co lên như một con ếch bị người ta banh chân ra vậy. Lồn nàng mở rộng, không còn là một đường rãnh nữa mà đã lồ lộ là một cánh cửa thiên đường chào mời gã.
Huy kê buồi vào lồn Mai ngắm thiệt chuẩn rồi mới đóng vào người nàng một phát lút cán khiến Mai phải ưỡn người lên hết cỡ mới chịu nổi cú đó của hắn. Nàng nằm im chịu trân trối những động tác đến thô bạo của Huy, cố chỉ gnhĩ đến công việc, thay vì nghĩ về con cặc đang ra vào lồn mình, Mai cố dồn hết mọi giác quan vào lời bài hát nàng đang thể hiện vẫn vang lên đều đặn nãy giờ. Mai cố gắng lẩm nhẩm lại một điều mà bấy lâu nay với nàng là chân lí.
Lâu nay nàng đã luôn coi việc làm tình này là một phần bắt buộc trong công việc của nàng, đi sâu vào hậu trường của ngành giải trí, nàng cũng biết mọi cô ca sĩ nổi tiếng, người mẫu hay diễn viên điện ảnh có chút tiếng tăm thì đều phải đổi bằng chính cái “vốn tự có” giống như nàng hiện thời. Thế nên chẳng có lí do gì mà nàng phải bận tâm, cứ nhắm mắt đưa chân làm liều đi để rồi hy vọng ngày mai sẽ là một ngày khác với những thành công to lớn đang chờ đợi mình. Mai ngủ thiếp đi lúc nào không hay, cái thưòi điểm nàng chìm vào giấc ngủ, Mai cũng không biết là Huy có còn tiếp tục đụ nàng hay không nữa, nàng nằm như một con manơcanh, một con búp bê bằng cao su cho tay nhạc sĩ chơi thoả thuê. Tiếng hát của nàng phát ra từ cái máy nghe nhạc vẫn ngân nga chưa dứt.
Mai vuốt nhẹ lại mái tóc, những lọn tóc mềm như tơ óng ả được uốn theo những nếp hình lượn sóng rất hợp với khuôn mặt bầu bĩnh và trắng trẻo của nàng. Cặp mắt mở to, đen láy tạo thành một điểm nhấn rất riêng của Mai, không thể lẫn với bất kì một cô ca sĩ nào khác. Theo đúng lịch làm việc hàng ngày, buổi sáng của Mai bắt đầu bằng một buổi tập thể dục nhẹ nhàng để rèn thể lực cho những buổi biễu diễn kéo dài, sau đó là bữa sáng rồi sau nữa là hàng loạt những công việc chồng chất, từ thử giọng, tạp bài hát mới đến tập vũ đạo hay thiết kế tham khảo trang phục biểu diễn. Những ca sĩ đồng nghiệp của nàng thường là tự thưởng cho mình những buổi sáng ngủ nướng trên giường ngủ nhưng với Mai thì hiếm khi nào nàng có thể ngũ trễ đến thế. Buổi sáng thường là lúc mà nàng dành ra để cố gắng hoàn thành tất cả mọi công việc quan trọng trong ngày vì đến chiều tối thì nàng phải tham gia những sô diễn liên tục, không có thì giờ làm những việc bận bịu đó.
Hôm trước nữa với Mai thì quá mệt mỏi, cả ngày chạy ngược chạy xuôi biểu diễn, lại bị ông bầu tranh thủ lúc chiều gọi nàng về “làm nhiệm vụ’ với hắn. Đến đêm thì vẫn phải cắn răng làm vợ tay nhạc sĩ Tuấn Huy, thành ra hôm đó Mai phải liên tục hành lạc với cả hai gã đàn ông đến mệt nhoài thở không ra hơi. Nào có ai biết nàng khổ thế nào, họ chỉ nhìn qua những hào quang trên sân khấu của nàng mà đâu biết để đứng ở đó cái giá mà nàng đã đang và sẽ phải trả là quá đắt. Công chúng thì họ chỉ nghĩ làm ca sĩ là hàng ngày mặc quần áo đẹp lộng lẫy, trang điểm cầu kì lên sân khấu hát dăm ba phút rồi ôm về một đống tiền bằng lương họ cả năm. Ai mà biết được nàng còn phải “hát” bằng nhiều thứ khác nữa, hát bằng cả lồn, cả vú, bằng cả những đêm phải thức trắng đêm để chịu những trận làm tình dai dẳng hay phải miệt mài bú cu, liếm dái cả đêm. Cái miệng xinh xắn Mai đâu có chỉ dùng để hát, nàng còn phải dùng để làm đủ trò khác nữa, kể cả việc phải há ra cho hai gã tạm coi là ông chủ của nàng xuất khí vào.
Càng đi sâu vào khám phá cái ngành công nghiệp giải trí này, mai càng cảm thấy ghê tởm thậm chí là khinh bỉ những con người hoạt động trong cái ngành này. Nếu thật lòng thừa nhận thì Mai cũng tự thấy rắng bản thân mình đã rất may mắn ngày xưa lọt vào mắt xanh của Tuấn. Tuy nói hiện nay nàng cũng đang phải làm một dạng vợ hờ, làm người đàn bà để cả Huy lẫn Tuấn thay nhau chung chạ nhưung như thế cũng còn khá hơn rất nhiều những cô gái khác. mai được nghe chuyện rất nhiều những cô gái quê như nàng khăn gói lên Sài Gòn để kiếm tìm sự nổi tiếng hay thành đạt với ước mơ thành một ca sĩ. Họ cũng như nàng, chấp nhận để những gã đàn ông thành phố đầy quyền lực và tiền bạc đem thân xác họ ra làm trò chơi. Mai đổi thân xác của mình, sự trong trắng của mình dâng hiến cho Tuấn, nhưng nhiều cô gái khác còn bị mất nhiều hơn là cái đời con gái.
Những gã như Tuấn hiện nhiều nhan nhản, chiếm đoạt xong thân xác của các cô gái quê, no cơm chán chè thì có thể hất họ ra ngoài vỉa hè làm điếm bất kì lúc nào. Nhiều lúc nghe kể về họ mà Mai bật khóc vì thương, nếu nàng không làm cho Tuấn thoả mãn mỗi khi làm tình với nàng, nếu nàng không xinh và “khéo chiều” như thế thì có khi giờ này nàng cũng đang nằm bệ rạc tiếp khách làng chơi trong một ổ điếm hạ lưu ở một cái xó xỉnh nào đó nơi Sài Gòn này.
Chính vì thế nên Mai tâm niệm mình phải cố gắng nhiều thêm nữa để có thành công. Nó như một thứ sức manh vô hình thúc đẩy nàng làm việc như một cái máy trên sàn tập , trong phòng thu cũng như trên giường ngủ. Ít nhất nếu không nghĩ đến sự may mắn mà ông Trời dành cho nàng năm xưa thì Mai nghĩ có lẽ mình không khi nào dám chủ động cầm con cu của Huy và Tuấn nhét vào cái lồn mở toang của mình theo cách mà hàng đêm nàng vẫn làm với hai gã….
Hôm nay Mai đến phòng thu từ rất sớm, đêm hôm kia Huy đã hành nàng thấy đủ rồi nên đêm hôm qua gã tha cho Mai và có lẽ là đi tìm một cô gái khác để đổi món.Mai đi ngủ từu rất sớm nên sáng nay thức dậy nàng thấy rất thoải mái. Mọi ngày thi Huy cũng hay dành thời gian chở nàng chạy tới chỗ biểu diễn hoặc thu âm, những hôm như hôm nay không có hắn thì Mai bắt taxi. Trước phòng thu âm Mai đã thấy chiếc xế hộp màu đen của Huy đậu trước cửa, có mấy cái xe cùng đang đậu ở đó nhưng cái xe của Huy là dễ nhận ra nhất vì những hình thù kì dị dán trên cửa xe.
Mai chặc lưỡi, vốn dĩ nàng đã khá hiểu Tuấn, cá tánh của anh ta mà có thể có mặt ở phòng thu vào lúc sáng sớm thế này thì thiệt là chuyên lạ, nhất là khi nàng chắc mẩm đêm hôm qua anh ta vui thú với gái bên ngoài. Chả lẽ đêm qua anh ta không về nàh mà lôi gái đến địt ngay tại phòng thu âm này. Mai hơi nghi ngờ cái khả năng ấy vì thế nên nàng không bấm chuông cửa mà rón rén đẩy nhẹ cửa bước vào.
Phòng thu nằm khá biêt lập với bên ngoài, chủ yếu là vì lí do đảm bảo cách âm. Nếu không phải là ca sĩ quen biết như Mai thì không thể nào vào đây được, bên ngoài cửa luôn có máy tay bảo vệ làm nhiệm vụ ngăn không cho những khán giả hâm mộ tới đây quậy phá săn đón những ca sĩ tới thu âm. Phòng thu này đứng tên một tay nhạc sĩ hạng hai chỉ chuyên làm nhiệm vụ phối khí tên là Trung, nhưng Mai biết hùn vốn đứng đằng sau chính là Huy. Anh ta không chỉ là một nhạc sĩ giỏi mà còn là một nhà kinh doanh rất có năng khiếu. Mai bỏ dép ngoài cửa theo quy định của phòng thu, dưới chân nàng, lớp nệm trải sàn màu đỏ bằng nhung êm ái mơn man bàn chân nàng dễ chịu vô cùng. Như một con mèo nhỏ, Mai rón rén từng bước chân đi về phòng thu chính ở cuối hành lang, tự dưng linh cảm của một người đàn bà thầm mách bảo nàng những gì nàng sắp chứng kiến chẳng hay ho gì.
Mà quả đúng thế thật, vừa mới tới cửa Mai đã đứng sững người chôn chân nhìn cái hoạt cảnh khủng khiếp diễn ra bên trong. Coi cái cảnh ấy Mai có cảm giác cổ họng mình như có cái gì chẹn ngang lại, nàng có cảm giác mình đang lạc vào thời kì nguyên thuỷ mông muội, cái thửa mà con người con sinh sống theo kiểu bầy đàn vậy.
Trên sàn nhà la liệt những vỏ lon bia, tàn thuốc lá, rồi những mớ quần áo vải vóc vứt ngổn ngang. Đủ cả, quần áo ngoài, đồ lót,la liệt những thứ đồ kín phụ tùng của phái nữ vứt như một bãi chiến trường. Trong phòng, đúng là đang xảy ra một cuộc chiến, Mai cóc ảm giác như mình đang bị ngập chìm trong một lò mổ với những súc thịt trắng hếu đang đung đưa trước mắt.
– Cho mấy đứa quỳ sắp hàng đi rồi anh em mình địt lần lượt.
– Anh địt em đi, để nó bú cho anh Huy được rồi.
– Sao nãy giờ em toàn bị các anh đụ thế, còn mấy con nhỏ kia cũgn phải có phần chứ.