VN88 VN88

Đẹp trai khoai to lỗ đít đẹp trần truồng chơi nhau với Gay

Sau khi ăn uống xong, mọi người lại lên xe và đi tiếp. 9h tôi đến được Hải Phòng. Mọi người vào nghe một vài nhân viên ở một công ty xuất nhập khẩu nào đó truyền lại kinh nghiệm. Nhưng tôi thì xuống xe và gọi cho bạn gái cũ của tôi ra nói chuyện một chút thôi. Tôi nghĩ là tôi và cô ấy cũng chưa chính thức nói lời yêu, lại xa nhau gần 2 năm rồi nếu có gặp lại nhau thì cũng chỉ đi uống nước một chút thôi. Nhưng ai ngờ nàng lại nhiệt tình tới mức kéo tôi đi hết cả buổi sáng. Chụp tới 18 cái ảnh Hàn Quốc. Khi tôi về đến nơi tập trung thì mọi người đã đi ăn hết rồi. Tôi lại phải chạy đi tìm. Tìm mãi mới thấy cửa hàng ăn đó. Thanh nhìn thấy tôi thì chẳng nói gì. Tôi biết là Thanh đã giận tôi. Nhưng bạn gái đang chờ tôi quay về và đi ăn cùng cô ấy. Nên tôi đưa số điện thoại di động bạn gái tôi cho Thanh bảo Thanh nếu có đi đâu nữa thì gọi cho tôi với. Rồi tôi đi. Thanh ái ngại và cho vào túi và không nói với tôi câu gì. Tôi và bạn gái của tôi ăn hết 4 suất bún chả. Không hiểu sao hôm đấy tôi đói thế không biết. Ăn xong thì chúng tôi đi uống nước mía, uống nước vối, ăn dứa…. và đi vào trung tâm phụ sản nạo phá thai gần đó để….. đi vệ sinh. Lúc ra gặp mấy đứa bạn trêu là dẫn bạn gái vào đây để giải quyết hậu quả, làm tôi ngại gần chết. Trước lúc lên xe, cô ấy còn dúi cho tôi một cái bánh ngọt để ăn cho đỡ đói. Cô ấy cứ trách tôi còn chờ bao lâu mới đi thế mà cuống cả lên biết thế thì đi thêm lúc một lúc nữa. Tôi chỉ còn biết nhe răng ra cười trừ. Tôi chỉ còn 50.000 trong người đi nữa thì về Đồ Sơn, chẳng may phải nộp thêm tiền ăn thì sao. Cô ấy bảo tôi là về đến Đồ Sơn thì gọi cho cô ấy, cô ấy sẽ nói cho tôi quyết định là có ra Đồ Sơn chơi với tôi không và rất có thể sẽ chở tôi về Hải Phòng chơi thêm một ngày nữa. Cô ấy làm tôi xúc động vì những tình xưa nghĩa cũ mà cô ấy dành cho tôi thật ấm nồng. Khi vừa lên xe, Thanh bảo tôi ngồi ra ghế sau cho nó thoáng. Tôi đã biết là Thanh giận tôi rồi. Tôi cố làm lành bằng cách đưa Thanh xem luôn 9 cái ảnh vừa chụp nóng bỏng tay cho Thanh xem. Thanh xem lướt qua rồi trả lại cho tôi mà vẫn không nói gì. Tôi thẫn thờ ngồi xuống và nhìn cảng Hải Phòng nắng nóng như đổ lửa mà trong lòng buồn vời vợi. Tôi biết làm sao khi một bên là bạn thân của tôi còn một bên là bạn gái cũ cuả tôi. Thực sự là nếu tôi biết là cô ấy kéo tôi đi cả buổi sáng thì tôi đã xin phép anh ấy. Nhưng……Thanh ơi sao anh không hiểu và thông cảm cho em. Ra đến cảng Hải Phòng. Chúng tôi chụp ảnh kỷ niệm. Tôi ngồi xuống cạnh Thanh và Thanh cũng không thèm nhìn tôi. Khi lên phòng xuất nhập khẩu của cảng, vì ghế của văn phòng cũng ít, nên thường là 2 người ngồi một ghế. Tôi tìm được chỗ ngồi và nhìn Thanh vì nghĩ là Thanh sẽ ngồi chung ghế với tôi. Nhưng cuối cùng thì Thanh ngồi vào lòng của Hoà – một người bạn của đã từng học cùng hội trường của tôi năm ngoài. Hoà cao to khoẻ mạnh nên Thanh có thể ngồi vào lòng một cách thoải mái.

Về đến Đồ Sơn, sau khi đã chọn được phòng, tôi, Thanh, Nội và Lập – người học ở lớp Kinh Doanh Thương Mại Quốc Tế ở một phòng, còn 2 gã “tiến sĩ” kia thì chung nhau thuê một phòng khác ở khách sạn bên cạnh cho nó rộng rãi thoải mái. Sau khi đã thay quần áo dài bằng những bộ đồ mặc ở nhà trẻ trung khoẻ mạnh, tôi chui vào nhà tắm để đi đại tiện. Định bụng là sau đó sẽ rủ thanh đi dạo bãi biển Đồ Sơn để xin lỗi, lúc ngồi trên xe đông người quá. Nhưng khi tôi đi ra thì Thanh đã rủ Nội đi chơi từ lâu (vì muốn trêu tức tôi mà). Tôi đi ra bãi biển và đi dạo một vòng mong tìm được Thanh. Nhưng vẫn không thấy. Tôi lên phòng mở TV. TV ở đây có truyền hình cáp. Tôi mở kênh MTV, tôi thích nhạc quốc tế lắm và chỉ mong sao nhà mình có truyền hình cáp để được xem nhạc quốc tế suốt ngày trên MTV, khỏi phải đi sưu tầm VCD như bây giờ. Nếu như mọi lần tôi sẽ rất vui khi được xem MTV miễn phí như thế này. Nhưng hôm nay mọi suy nghĩ của tôi đều hướng về Thanh. Thanh về và tôi buông lời hỏi Thanh
– Anh đi đâu về vậy?
– Anh đi dạo. Nội vào tắm với tao đi.

VN88

Viết một bình luận