VN88 VN88

Đánh thức tính dâm dục trong cơ thể nàng

Chờ cho Hoàng thoả mãn xuất tinh, lau chùi xong thì cả hai ngồi vào bàn ăn. Mới thế thôi mà Hoàng đã địt cô ả cả tiếng đồng hồ thành thử thức ăn nấu ra nguội hết cả phải hâm nóng lại. Lúc cả hai ăn xong thì đã gần 4 giờ chiều, sở dĩ lâu vậy vì trong lúc ăn thỉnh thoảng cô ả lại lấy tay sục cu cho gã, rồi cả hai lại quay sang hôn nhau đầy dâm dật làm bữa ăn cứ gián đoạn liên tục. Ăn xong vừa đặt dũa xuống thì Hoàng nghe thấy tieng chuông cửa căn hộ gã. Một hồi ngắn ngân lên rồi im bặt một lúc, sau lại một hồi nữa dài hơn , đúng hai hồi. Hoàng giật mình, là cái cách bấm chuông của con vợ gã, con chó trắc nết sao lại lết về với gã, chẳng nhẽ thằng già kia bỏ rơi ả nên ả phải về với gã. Một thoáng tưởng tượng hiện ra trong đầu gã, con vợ gã cúi gằm mặt ăn năn khi gã mở cánh cửa kia ra. Không gã không thể tha thứ cho ả dễ dàng vậy, gã phải cho ả biết không có ả gã vẫn sống đàng hoàng sung sướng, vẫn có gái có lồn để chơi thoả thích.
Nghĩ vậy hắn cầm cổ tay lôi xềnh xệch con điếm ra mở cửa, cả hai vẫn trần truồng trên người không có mảnh vải. Hoàng vừa kéo con đĩ ra mở cửa , hắn vừa tủm tỉm cười khi tưởng tượng ra khuôn mặt thất thần, sững sờ của con vợ trắc nết. Gã tưởng tượng ra cảnh con vợ sợ hãi quỳ mọp xuống ôm chân gã để xin gã tha thứ. Hắn sẽ giả vờ không thèm để ý đến ả, hắn sẽ ôm con đĩ và tiếp tục làm tình với con đĩ ngay trước mắt ả. Rồi ả sẽ phải tự cởi quần áo chạy lại mà xin gã tha thứ, rồi ả sẽ nhập cuộc, rồi hắn sẽ địt cả hai cùng một lúc. Hoàng cười với vẻ mãn nguyện bởi cái hoạt cảnh gã tưởng tượng ra trong đầu. Hắn choàng ôm eo con đĩ , cả hai đều ở truồng, mở cửa. Thế nhưng nụ cười ngạo nghễ chợt tắt ngấm thay vào là sự kinh ngạc khi trước mắt gã không phải là con vợ xấu xa phản bội gã mà là một người phụ nữ tuyệt đẹp. Cả đời hắn có lẽ đây là người phụ nữ đẹp nhất mà gã nhìn thấy tận mắt, gã xấu hổ vội vã quay ngoắt đi để che sự loã lồ của mình và đẩy con đĩ hắn vừa ôm ra khỏi tay. Hắn líu ríu xin lỗi người phụ nữ xa lạ trước cửa, người giờ cũng đã xấu hổ quay mặt đi chỗ khác rồi khép cửa chạy vào. Gã xấu hổ thực sự trước sự hiểu lầm của mình, vừa vơ vội lấy đống quần áo nhàu nát mặc vào, hắn ứơc gì dưới chân nứt ra một cái lỗ để độn thổ cho đỡ xấu hổ. Con đĩ cũng vội vàng mặc lại bộ y phục hở hang của ả trước khi Hoàng ra mở lại cánh cửa phòng.

Chi bấm chuông cửa phòng 316 mà trong lòng vô cùng hồi hộp, phần vì lo ngại không hiểu anh chàng mà nàng sắp gặp có phải là một con ngựa chứng giống như nhận xét trong bản lý lịch không, phần khác lại do nàng hồi hộp gặp mặt anh ta. Chi bấm hồi chuông đầu rất nhẹ, song nàng lại không nghe thấy tiếng chuông vọng ra từ bên trong, thành thử sau vài giây ngập ngừng nàng bấm tiếp một hồi thứ hai dài hơn. Chi sợ bên trong người ta không nghe thấy thành thử nàng vô tình không biết mình lại trót bấm chuông đúng theo cách của cô vợ Hoàng. Sự đời trớ trêu luôn khiến con người lâm vào những hoàn cảnh trớ trêu. Cửa phòng bật mở, Chi sững người khi trước mắt nàng là hình ảnh hai cơ thể trần trụi không có lấy một mẩu vải che thân. Người đàn ông có một thân hình rất đẹp, không quá vạm vỡ vai u thịt bắp song săn chắc còn người đàn bà Chi thoáng trông cũng đoán được là loại người nào vì cô ta trang điểm rất giống cave, môi tô đỏ chót, mắt kẻ xanh da trời trông điệu bộ hết sức lẳng lơ. Chi chẳng biết làm thế nào vì bản thân nàng cũng rất bất ngờ khi lâm vào hoàn cảnh này, nàng chỉ kịp quay mặt đi trong lúc người đàn ông xin lỗi líu ríu rồi đóng cửa lại.

Trong lúc họ mặc lại quần áo sau cánh cửa, Chi đoán vậy thì nàng dần dần trấn tĩnh lại. Tự nhiên Chi thấy buồn cười, chả lẽ lại có loại người ra mở cửa tiếp khách trong tình trạng thế này sao. Quả thật anh chàng này không sai so với những gì nàng được giới thiệu, nhưng có lẽ những người có cá tính đặc biệt nó vậy. Chi cũng tự dưng thấy hơi do dự không biết quyết định đến gặp anh chàng này là đúng hay sai. Chi chưa kịp cảm thấy hối hận về việc này thì cửa phòng đã bật mở trở lại. Anh chàng đã mặc lại quần áo đầy đủ, bối rối đứng trước nàng như một cậu học trò nhỏ mắc lỗi đứng trước cô giáo. Bộ quần áo của anh ta rất đúng mốt, là loại khá đắt tiền, tông màu giữa quần và áo cũng rất hợp nhau làm cho anh ta khác hẳn cái lúc……vô duyên ban nãy – Chi nghĩ vậy. Song nàng cũng thấy ngay là quần áo anh ta nhàu nát không được là ủi mà lại còn hơi bẩn nữa, dấu hiệu của một người đàn ông độc thân chứ đâu phải là người đã có vợ như Chi biết. Thấy anh ta ngượng ngùng không dám mời nàng vào nhà, có lẽ là do xấu hổ vì ban nãy , Chi đành chủ động giới thiệu lí do nàng đến tìm gặp anh ta hôm nay.

Hoàng mời nàng vào phòng , Chi nhìn quanh phòng thấy một cảnh tượng vô cùng bừa bộn như vừa xảy ra một trận hỗn chiến vậy. Vỏ chai vứt ngổn ngang, đồ đạc bừa bộn, quần áo bẩn vứt khắp nơi. Trên mặt bàn nàng còn thấy cả vỏ bao cao su cùng với cả “cái ấy” đã dùng rồi vứt lăn lóc. Hoàng ngượng nghịu thu dọn hết những thứ bẩn thỉu một cách qua loa rồi vẫy tay ra hiêu cho cô cave nãy giờ đứng đó ra về. Chi thấy anh ta móc ví rồi đưa cho cô gái một xấp tiền trước khi đóng cửa , cô gái ra về không quên vẫy tay quay lại chào anh ta, lại còn nheo mắt rất đĩ thoã . Chẳng lẽ cô ta nghĩ nàng là..gì gì đó của anh chàng này hay sao chứ.

Hoàng đặt trước Chi cốc nước, khuôn mặt vẫn chưa hết vẻ ngại ngùng vì hành động lúc nãy. Cho đến khi nghe Chi nói rõ mọi thứ, việc nàng muốn mời hắn thử việc trợ lí cho nàng thì Hoàng mới dần dần trở về với con người mọi khi, hắn tinh nghịch nheo mắt hỏi nàng đã biết hết về hắn chưa, Hoàng chẳng ngần ngại liệt kê hết tất cả các khuyết điểm của mình, thậm chí Chi thấy hắn còn nêu ra nhiều khuyết điểm hơn cả trong lý lịch ghi. Thế nhưng chính vẻ pha trò hài hước của gã lại khiến Chi hết sức tin tưởng, nàng thấy ở gã một khả năng lớn và tin gã chính là người mà công ty nàng cần vào lúc này. Nàng đồng ý để hắn suy nghĩ thêm và hứa sẽ chấp nhận những điều kiện về làm việc và lương bổng gã đề nghị. Trước khi tiễn nàng ra về hắn còn trêu chọc khiến nàng đỏ mặt :
– Chả nhẽ bà giám đốc vẫn muốn thuê tôi sau những gì bà nhìn thấy lúc mới bước vào hay sao..
Trên môi hắn lúc tiễn nàng ra về không còn thấy sự ngượng nghịu nữa mà thay vào đó là vẻ tự tin và hài hước khiến Chi không thấy đỏ mặt khi nghĩ lại cảnh gã đón nàng trong tư thế trần như nhộng, nàng cười tủm tỉm trước khuôn mặt tỉnh bơ của gã
– Dù sao cũng thành thật xin lỗi bà một lần nữa, thực ra lúc nãy tôi nhầm bà với một người khác. Về chuyện làm việc cho công ty của bà, bà cho tôi suy nghĩ đến hết tuần , mà có khi tôi sẽ có câu trả lời cho bà sớm hơn. Dù sao tôi cũng sẽ rất vui nếu được làm việc với một bà giám đốc xinh đẹp như bà.
– Vâng, tôi sẽ chờ câu trả lời của anh, rất mong được làm việc cùng anh. Có điều, tôi không thích cách xưng hô của anh, cứ gọi tôi là Chi là được rồi, tôi…tôi cũng chỉ bằng tuổi anh thôi. Thế nhé , tạm biệt anh.
Chi ra về trong lòng nhẹ nhõm bởi nàng như được Hoàng tiếp thêm niềm tin, nhất định công ty của nàng sẽ vượt qua được cảnh khó khăn hiện nay, nếu nàng có Hoàng làm người trợ lí.

*
*   *

Hoàng nằm dài trên giường phì phèo điếu thuốc, gã nghĩ lại tất cả những gì xảy ra với gã trong suốt thời gian qua. Thời tiết không quá nóng nực, cơn mưa rào lúc chiều muộn như làm dịu mát tất cả, chỉ trừ con người Hoàng. Gã thấy trong người mình ngổn ngang khonog biết bao nhiêu là mâu thuẫn. gã nhớ lại những phút giây hoan lạc với con đĩ, nghĩ lại bộ ngực đồ sộ, thân hình bốc lửa của ả và nhất là những phút giây ả đưa gã lên chốn thiên thai. làm tình với ả, hắn có cảm giác mình làm ông chủ, hắn có quyền quyết đinh mọi thứ, tư thế làm tình, thời gian làm tình, hắn thấy mình như một thằng đàn ông khổng lồ cao mét chín bên ả. Rồi hắn nghĩ về bà giám đốc chiều nay đột ngột đến tìm hắn. Hắn nhớ đến vóc dáng , nhớ đến làn môi, nhớ đến nụ cười chúm chím của cô ả. Hoàng thực sự nóng mặt khi nghĩ đến việc mình đã trần nhồng nhộng trước mắt cô ta. Hắn thực sự ao ước được gần gũi bên cạnh người đàn bà ấy, người mang lại cho gã một cảm giác ấm áp, gần gũi đến lạ kì.

VN88

Viết một bình luận