Phượng cũng chứng tỏ mình là một người đàn bà rất rành rẽ những thuật kín dành cho đàn bà trên giường ngủ, không những bà ta rành rọt mọi thủ pháp đem đến cho hắn khoái lạc mà Phượng còn rất biết cách giữ sức khoẻ cho hắn. Mỗi khi hắn chuẩn bị xuất tinh Phượng đều có thể đoán biết trước. Bà ta lấy ngón tay ấn mạnh vào phía dưới cặc chỗ hai bìu dái khiến cho lượng khí hắn thoát ra không quá nhiều. Chính vì vậy mà đều đặn hàng ngày Hoàng đều cảm thấy vô cùng sung mãn vào cuộc và chính bản thân hắn cũng phải bất ngờ về việc mình có thể địt Phượng ngày từ hai lần trở lên mà sức khoẻ không thấy hề hấn gì, ngược lại còn cảm thấy vô cùng ngất ngây. Hắn cảm thấy phải biết ơn Phượng về việc đã khiến hắn không bị xuất dương quá nhiều, chắc chắn đó là lí do lớn nhất có thể khiến hắn dẻo dai đến mức như thế. Nói hắn phải “lâm trận” hai lần một ngày thì cũng có phần không chính xác vì đó chỉ là số lượng hàng ngày. Vào những ngày weekend nghỉ làm thì Phượng và hắn gần như dành cả ngày cho việc hành lạc. Để thay đổi không khí, Phượng thường rủ hắn đi du lịch về miệt vườn hay miền biển để tận hưởng không khí trong lành cũng như những cảm giác mới lạ của khung cảnh trong khi hành lạc. Tuần trước hắn và Phượng vừa đi Đà Lạt còn tuần trước đó thì hai người đi miền Tây như một cặp vợ chồng đang trong kì trăng mật. Hoàng cũng cảm giác rất thích thú vì thực sự những chuyến đi đó Phượng luôn thu xếp chu đáo khiến cho chuyến đi thật sự tuyệt vời. Có điều Hoàng không thích là trong chuyến đi đó thì hắn phải đáp ứng chuyện đó với Phượng gấp đôi thậm chí là gấp ba ngày thường. Phượng đòi hỏi hắn ngay từ lúc trên xe ô tô, khi hắn đang lái xe thì ở ghế bên cạnh, Phượng chủ động kéo khoá quần hắn xuống moi con cặc của hắn ra sờ mó vuốt ve suốt cả quãng đường. Nhiều lúc tranh thủ quãng xa lộ vắng người Phượng còn cúi xuống bú cặc cho hắn ngay lúc hắn đang lái xe khiến cho Hoàng phải dừng vào vệ đường một lúc cho Phượng bú mút một lúc mỏi mồm thì hắn mới bảo bà ta dừng lại để hắn lái xe đi tiếp. Hắn và Phượng ban ngày thì đi du lịch đến đêm thì cả hai lại thuôc về nhau đến lúc cả hai bải hoải tay chân mới chịu đi ngủ. Lúc làm tình khi đi du lịch, thường thì Phượng bắt hắn xuất tinh vào lồn bà ta nhiều hơn ngày thường nhưng bù lại, cả hai ăn uống toàn đồ ngon vật lạ, những món rất “bổ” mà Phượng chọn riêng cho hắn nên Hoàng cũng cảm thấy hưng phấn. Chủ Nhật phải nửa đêm cả hai mới lái xe quay trở lại đến Sài Gòn vì Phượng thường muốn làm tình một lần cuối vào chiều Chủ Nhật trước khi Hoàng lái xe đưa bà ta về thành phố. Vì thế đến sáng thứ hai cả hắn và Phượng đều ngủ vùi đến trưa và chỉ bắt đầu tuần làm việc mới vào trưa thứ hai.
Nhiều lúc Hoàng băn khoăn chẳng biết hắn đang sống cuộc sống ra thế nào, cuộc sống mà hắn đang sống là của cuộc sống nhơ nhớp của một gã trai bao. Mặc dù thực ra thì hắn cũng đã đóng góp không ít trong thời gian qua cho công ty của Phượng nhưng công việc ở đây không giống như dạo trước ở Chi Anh. Công ty của Phượng là công ty lớn và đã có bộ máy phân công cực tốt từ trước, các nhân viên đều rất có trình độ vì thế vai trò trợ lý của hắn mờ nhạt hơn hẳn so với hồi còn ở công ty Chi Anh. Hơn nữa làm sao Hoàng có thể làm mọi thứ tốt hơn khi mà trong lúc làm việc, không lúc nào là hắn không nghĩ đến Chi. Giây phút nào băn khoăn lớn nhất trong đầu hắn cũng là việc Chi đang làm gì, nàng có gặp khó khăn gì không, có cần gì giúp đỡ không. Không biết hàng trăm hàng nghìn lần Hoàng đã mở di động định gọi cho Chi nhưng hắn do dự một hồi rồi lai đóng máy không dám gọi. Qua thông tin bên ngoài, hắn biết công ty của nàng đang làm ăn ngày càng phát đạt. Hắn mừng cho nàng bao nhiêu thì lại thấy buồn cho mình bấy nhiêu. Tất nhiên việc hắn ở bên Phượng, cơm no bò cưỡi cả ngày bên bà ta nếu gọi là một sự hy sinh thì e hơi quá nhưng quả thực cuộc sống hắn đang sống không phải là cuộc sống hắn ao ước. Hắn tự hỏi liệu việc “hy sinh” của mình vì Phượng có xứng đáng hay không trước sự khinh bỉ của chính người hắn yêu. Mấy lần gặp gỡ nàng đều tránh hắn hoặc ném về phía hắn những cái nhìn lạnh lùng và xa lạ. Hắn buồn, nhưng càng ngày hắn lại càng nhận ra mình chẳng có lý do nào để thanh minh biện hộ với Chi vì bản thân hắn cũng bị ngập sâu hơn vào vũng bùn tình dục mà Phượng bày ra xung quanh hắn. Hoàng tự thấy mình ngày càng chủ động hơn khi làm tình, hắn thậm chí có lúc còn chờ đợi sự dâng hiến rất thành thạo của người đàn bà năm mươi tuổi kia. Vậy thì hắn sẽ nói thế nào với Chi đây, động cơ hắn lên giường với Phượng là vì Chi nhưng giờ thì cái động cơ “trong sáng” ấy cũng chẳng thể bao biện cho việc hắn đang làm. Nếu đứng ở địa vị Chi, xin đọc giả cũng đừng trách cứ gì nàng vì thử hỏi làm sao nàng có thể chấp nhận một người đàn ông mà hàng đêm đều lăn lộn với một người đàn bà khác trong lúc Chi nằm một mình ôm con ngủ trong nỗi cô dơn và khát khao tình dục không thể giải toả. Nửa năm qua nàng không hề có quan hệ tình dục với bất kỳ một người đàn ông nào khác, nỗi khát khao dằng xé nàng khiến nàng càng thêm chất chồng sự căm tức với Hoàng. Chi nhiều lúc tự hỏi một người như gã có đáng để nàng làm như vậy hay không, và tại sao nàng phải chịu đựng khổ sở âm thầm mà không ít nhất là nói với Hoàng về điều đó. nàng muốn gặp Hoàng, muốn nói thẳng vào mặt gã là đêm nào nàng cũng phải khổ sở thủ dâm vì hắn trong lúc ở lứa tuổi của nàng hoàn toàn có quyền tận hưởng hạnh phúc thần tiên đang đạt tới độ chín muồi của một người đàn bà. Nhưng nàng vẫn âm thầm cam chịu, Chi chỉ biết lấy công việc an ủi cho sự thiếu hụt không gì bù đắp đó, cũng công bằng là việc kinh doanh của nàng từ sau sự cố nửa năm trước đều thuận buồm xuôi gió. Chi dạo này rất chăm đi lễ, nàng cảm ơn ông trời phù hộ cho nàng tai qua nạn khỏi nhưng Chi đâu biết là Hoàng đã chịu hy sinh vì nàng mà Chi nào có biết.
Hôm nay Hoàng đi liên hệ với một đối tác cho Phượng, đối tác không quan trọng lắm nên Phượng bảo hắn đi một mình còn nàng sẽ trốn một buổi chiều ở nhà để chuẩn bị sẵn cho một đêm thần tiên của hai người – như lời của Phượng. Hoàng cảm thấy hơi ngại vì giữa ban ngày ban mặt mà Phượng lại bày trò làm tình ngay ở phòng khác sáng trưng như thế này. Cho dù đây là biệt thự của Phượng nhưng không phải là chỉ có mỗi nàng và hắn mà còn mấy người giúp việc nữa, làm tình giữa thanh thiên bạch nhật như vầy chả lẽ không thấy ngại ngần chút ít nào hay sao. Hoàng không kịp cảm thấy xấu hổ vì chỉ có mấy phút giây ngắn ngủi cũng đủ để Phượng cởi hết quần áo của hắn. Bà ta cầm lấy cái khăn mặt ấm lau khắp thân thể trần truồng của Hoàng khiến hắn khoan khoái vô cùng. Một người đàn ông được chăm sóc một cách kính cẩn và vương giả như vầy, lại là một người đáng tuổi mẹ mình lau rửa cái vật đàn ông đó cho thì còn gì sung sướng thần tiên bằng. Hoàng dù sao cũng cố gắng kịp nén được sự sung sướng ấy, hắn nói ngại ngần
– Thôi mình vào phòng ngủ đi em. Làm chuyện này ngay ở đây anh thấy không tiện. Nhỡ ra thì sao..
– Có gì mà không được, hôm nay em thích anh địt em ngay ở đây cơ – Phượng cởi sạch vải vóc trên người rồi lao đầu gục vào giữa hai chân hắn nói nũng nịu.
– Nhưng nhỡ ra có người nhìn thấy được thì sao
– Chả sao cả, ai nhìn thấy cảnh chúng mình làm tình thì phải biết nhắm mắt lại quay đi chỗ khác. Ở đây em làm bà chủ cơ mà, mà nếu có ai nhìn thấy thì lại càng hay, ở cái nhà này chỉ có mỗi anh là có cái của nợ ấy thôi đấy.
– Nhưng….í a…