VN88 VN88

Lát lên phòng anh đền em nha

Tú Oanh. . . Vú em. . . đẹp quá.
Hùng Mạnh gục ép sát mặt xuống hai bẫu vú hôn trơ trất, thậm chí dã cắn mạnh làm cô gái dẫy dụa, oằn người đấm lên lưng chàng kép liên tụe cùng giọng thổn thức lạc điệu hẳn đi:
Anh. . . đau em. . . đừng anh.
Chờ một lúc sau không cờn nghe tiếng ú ớ của Tú Oanh khi môi nàng đã bị khép kín bởi nụ hôn tham lam của Hùng Mạnh. Càng lúc càng tiến xa hơn kép Hùng Mạnh lần tay cởi tuột chlếc quần chàng xuống rồi nói:
– Tú Oanh, cho anh tết cả nhe em.
– Anh. . . kỳ quá … coi kìa…

lat len phong anh den em nha

Full Lát lên phòng anh đền em nha 18+

– Ê, Thu Dạm, mày tính sao cái vụ con Mai chích chòe?
– Tính cái con mẹ gì nữa cho mệt óc. Luộc kỷ nó chớ sao. Cái ngữ “pêđê cột buồm” với tao thì di chỗ khác chơi.

Thu Đạm vừa nâng tô bún riêu bà cả đọi húp xùm xụp nhtt tàu xúp lê, vừa nhai tóp tép miếng sụn giò heo mà vẫn nói lúng búng trong mồm. Nãy giờ lẳng lặng phun khói tàu hỏa quen híp mắt phê lờ đờ, thả hồn làm thơ, vụt ngồi chồm dậy trợn cặp mắt trắng dã oang oang cao giọng:
– Tổ mẹ nó cái băng “Bẹc Cà Na” dó xứng dáng gì mà mày đòi hlộc cho dơ nồi. Theo tao hả Vẽ bản đồ Côngô trên mặt nó. Ô kê?

Cô ả vừa nói vừa phát họa cử chỉ gạch dọc ghạch ngang xéo dài mấv nét trong khoảng không trước mặt.

Tuyết cười lục khục trong cổ họng, quơ chân xủi cho Nga Qnắn một cái dan điếng, rủa:
– Mẹ nó. . . nhỏ công chúa Phi châu này nói ngon lành đúng hiệu bà Lang trọc quá la. Ê nói mà dám chơi hông mày?
– Mày khi dễ con nầy vừa thôi chứ. Chưa chắc con nào sợ con này à. . . Thử nhào dzô thì biết chứ gì.
– Ô kê, chừng nào nói đi. Tao hứa mày thi hành công vụ xong “qua” sẽ tặng em một chầu tái nạm cầy tơ ngã ba ông Tạ.

truyen lat len phong anh den em nha 18

Truyện Lát lên phòng anh đền em nha 18+

Nghe Thu Đạm hứa rủ đi ăn thịt chó, Nga Quắn bịt mũi xí dài một hơi, nàng rùng vai lắc đầu nguầy nguậy:
– Thôi, thôi. Cái món cầy tơ cầy mập hẩu xực của mày gởi qua cho thằng Bob thầy Tăng thưởng thức đi. Tao thì xá dài, rút lui có trật tự dó em ạ. Chỉ mới nghe mùi mắm tôm là tao đã nôn rồi.
– Vậy mà tự xưng dân chơi. Mày đúng là dân chơi cầu ba cẳng thôi nhỏ ạ. Mày hỏng nghe mấy thằng cha ca sĩ ngâm nga “Sống trên đời ăn miếng dồi chó. Thác xuống âm ty biết có được ăn.” nghe chưa em Tuyết vừa nghe Thu Đạm trổi giọng ngâm thơ xây cá nại, nó bật cười dòn tan, đá lông nheo một phát với con Nga Quắn:
– Dồi chó thì con Thu Đạm nó khoái nhậu, còn Nga Quắn thì chỉ mê dồi Tây, Tàu, Ma Ní, Mỹ đen thôi hà. Đúng không nữ quái rừng xanh?
Nga Quắn dẫy nẫy tru tréo:
– Ê chơi xỏ bà dừa thôi nghen. Tao mê dồi tụi nó rồi thì sao.
Thu Đạm như chợt nhớ chuyện gì, nó la ong óng:
– Thôi bỏ mẹ rồi. Tính sổ lẹ lẹ lên di Tuyết. Mày quên chuyện gì rồi hả?
– Cái gì thì nói mẹ nó ra cho rồi. Cứ ởm ờ hoài tao chán mày bỏ mẹ.
– Hôm qua băng Thanh Tà Lỏn hẹn mình 9 giờ đằng Chân Trời Tím. Mầy quên rồi sao?
Nga Quắn vỗ dùi Thu Đạm một cái. Con nhỏ hét lên, rủa:
– Tổ cha mày, Mầy cái kiểu gì kỳ cục vậy, dau thấy mẹ luôn hà.
Con này hở cái là la làng lên bài hãi. Sao mỗi lần thằng Tony Đá nó tẩn kỹ, mày hỏng la giùm cái.
– Ê, ê Hỏng có móc họng nghen
Tuyết lừ mắt hai nhỏ bạn gắt giọng vẻ đàn chị:
– Mày nhắc vụ Thanh Tà Lỏn hẹn mình vụ gì.
Thu Dạm nó làm ra vẻ quan trọng:
– Vụ bà tướng Hoa Tình Thương cần tụi mình chỉnh trang sắc đẹp con nhỏ cha căng chú kiết nào đó tao chưa nắm vững gia phả.
– Ô kê. Vậy thì đi liền còn chờ gì nữa. Dì Mười ơi, bữa nay à la ghi nghen. Cuối tuần tụi em sẽ giải quyết cho dì.

VN88

Viết một bình luận